Mục lục
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 31: Ta không nhân nhượng




Ở Quang Minh các có một điểm đặc biệt thu hút được sự ủng hộ của nhiều người





Tiểu nhị ở đây được huấn luyện vô cùng kỹ lưỡng, luôn có thái độ vui vẻ, hòa nhã với khách quan Không bao giờ phân biệt người lắm tiền với kẻ phiêu bạt giang hồ





Không có tiền vẫn muốn vào Quang Minh các, được thôi, tới gặp Các chủ xem ngươi có bản lĩnh tới đâu Kẻ tài dù không có tiền vẫn được trọng đãi





Tất nhiên, đời cũng có lắm loại người Có kẻ giàu có, khinh khỉnh, không muốn ngồi chung với đám "hạ đẳng" Có những vụ trao đổi chỉ mang tính bí mất Những người không muốn lộ diện, Vậy nên Quang Minh các vẫn có những phòng kín trên lầu





Đã vào phòng riêng, các người thích đánh nhau thì đánh, thích khinh khi, châm chọc nhau thì cứ việc Chỉ cần không thất thoát tài sản của các, phá gì đền nấy và không ảnh hưởng tới người khác là được





Nhưng một khi đã phạm phải quy định, đừng trách Quang Minh các không khách khí





Như thường lệ, Tịnh Kỳ ngồi trong phòng riêng tính toán sổ sách





Ta cần một kế toán, ta cần một cái máy tính xịn a~





Cái bàn tính gảy này mệt mỏi quá





Hôm nay có lẽ lại là một ngày bình lặng thôi nhỉ?





Một chiếc xe ngựa xa hoa vừa tới Giang Nam, nhìn đoàn tùy tùng hộ tống là đủ thấy khí thế của người ngồi bên trong





Xe ngựa dừng lại trước cửa Quang Minh các Từ trên xe, một công tử tiêu sái bước xuống Ước chừng mới 15 tuổi nhưng khí khái bất phàm, bộ y phục thẫm màu với đường may tỉ mỉ, hoa văn tinh xảo, miếng ngọc bội đeo bên hông lấp lánh dưới ánh sáng Khuôn mặt sáng với đôi mắt có phần kiêu ngạo





Hắn bước ra, đưa tay đỡ mỹ nhân bên trong từ tốn đi xuống Thật là dáng vẻ kiều diễm của mỹ nữ kinh thành, một thân y phục đỏ tươi, tầng tầng lớp lớp lộng lẫy Nàng bước xuống khiến ai cũng phải trầm trồ, một vẻ đẹp hiếm có, cũng là hiếm gặp ở đất Giang Nam này





Thiếu nam, thiếu nữ ngạo nghễ bước vào Quang Minh các Đám tùy tùng đi đằng sau, dường như có thể dễ dàng rút kiếm ra nếu có kẻ nào dám làm tổn hại hai tiểu chủ nhân





Vị thiếu gia nhìn qua một lượt, đủ mọi loại người, quay qua nữ tử bên cạnh nói nhỏ





- Mỹ Liên, nơi này quá ồn ào, chúng ta đặt một phòng riêng nhé





- Vậy còn đám hộ vệ của huynh? Huynh tưởng huynh là người thường chắc, rời khỏi bọn họ rất nguy hiểm





- Vậy thì ta sẽ đặt hai phòng





- Tiểu nhị, gọi Các chủ tới đây, ta muốn bao cả quán - Mỹ nữ lớn tiếng, chẳng kịp nghe câu nói của người kia





Nơi này là cái thá gì chứ, chúng ta có tiền, bao trọn là may cho các người lắm rồi Bổn cô nương ta có chuyện chính sự cần biết mới tới đây, không rảnh mà nghĩ ngợi nhiều





Vị công tử tuấn mĩ kia nhìn nàng, quả nhiên là nàng vẫn rất kiêu ngạo như thế Vì nàng rất khác những nữ nhân vô vị ngoài kia, vậy nên ta mới càng thích





- Vị tiểu gia đây, ngài đường xa tới nên không rõ Thứ lỗi, Quang Minh các không thể bao trọn - viên trưởng quầy lên tiếng





- Ngươi không có tư cách nói chuyện với bọn ta - Vị công tử lên tiếng





- Ta nói, gọi Các chủ tới đây





Những vị khách quan trong các đang bàn tán cũng dần ngừng lại Ở đâu tới hai đứa nhóc con không biết tôn trọng người khác Dát vàng bạc của phụ mẫu lên người rồi thích làm gì thì làm sao?





Hừ, chắc chắn là hoàng thân quốc thích Lúc bọn ta lăn lộn giang hồ, hai đứa nhóc các ngươi còn chưa sinh ra kia





Nhiều tiếng lầm rầm bàn tán, mỹ nữ kia nghiêng mặt, lộ ra nụ cười khinh khỉnh





- Hắc sát, các ngươi không thấy là một số kẻ nên im miệng đi sao?





Đám hộ vệ với cái tên Hắc sát liền nhanh chóng rút kiếm





Dám làm loạn trong Quang Minh các? Không thể chấp nhận được Hàn Vũ Minh tức giận đi tới phòng Tịnh Kỳ để bàn bạc giải quyết





Tới nơi thấy cô cháu gái đang ngồi gặm bánh ngon lành





- Các chủ bảo bối của ta, xem người ta đến làm loạn dưới kia kìa Cháu còn có tâm trạng ở đây ăn bánh





- Làm loạn thì đuổi thôi





- Chúng có vẻ là từ kinh thành tới





- Cháu không chơi với tụi con nít ranh-nghe một đứa trẻ 13 tuổi nói này





- Đủ 15 Hắc sát Tự cháu hiểu ra là ai rồi chứ?





- Dựa vào một đám Hắc sát mà dám ra oai với Lục Tịnh Kỳ ta à Trước khi loạn cũng phải nghĩ xem năm xưa ai huấn luyện ra chúng





Vũ Minh mới nhớ ra, năm xưa ngoài Ưng Liệp đoàn là hộ vệ trung thành của Lục gia,Lục đại nguyên soái cũng giúp đã huấn luyện Hắc sát cho hoàng thất Nếu như còn ở kinh thành, tam ca của Tịnh Kỳ sẽ là thủ lĩnh Hắc sát





Một đoàn kị sỹ mạnh như thế, tại sao lại phải đi bảo vệ hai kẻ trẻ tuổi như thế





- Tịnh Kỳ, bọn chúng chắc chắn cũng là loại đáng gờm





- Cháu chính là thích chọc tổ kiến lửa như thế Cậu xuống đuổi đôi tài tử-giai nhân đó đi đi, cháu không muốn khách quan của mình bị dọa đâu





- Các chủ Tịnh Nhi!





- Minh Minh, Tịnh Nhi có thể không phải là người giỏi nhất nhưng Tịnh Nhi muốn là kẻ nắm đằng chuôi





Hàn Vũ Minh không biết cô cháu gái đang tính toán điều gì Lúc nào cũng bày ra cái dáng điệu nhẹ nhàng, tao nhã nhưng lại vô cùng khó lay chuyển Càng ngày con bé càng liều lĩnh





------------------------------





Mọi người có nhớ Tịnh Kỳ luôn nghĩ mình là nữ phụ và muốn tránh nữ chính không? Nữ chính xinh đẹp, bá đạo trong truyền thuyết đến rồi đây


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK