Mục lục
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 150: Ta là nữ nhân!!!




- Công tử, tay ngươi bị thương rồi kìa- Thiếu niên chạy lại chỗ Liễu Ngọc Đan với nụ cười tươi rói Dưới ánh mặt trời, nụ cười ấy lại càng rạng rỡ, khiến hắn nhất thời bị chói mắt





Mặc kệ vết thương, Liễu Ngọc Đan túm lấy tay thiếu niên:





- Tiểu công tử, ngươi tên là gì? Có muốn đi theo t-





- Ta là Lục Tịnh Kỳ, ta là nữ nhân!- Tịnh Kỳ bực mình chen vào, không để hắn nói hết câu Chết tiệt thật, sao kẻ nào cũng nghĩ ta là nam cơ chứ? Trông thế nào ta cũng là một mỹ nữ kia mà- Hơn nữa giờ ngươi đang bị thương, hộ vệ của ngươi cũng, ừm ta rất tiếc nhưng chắc là chết cả rồi Phải là ngươi đi theo ta mới đúng!





- Ngươi thật là nữ nhân?





- Lại chả thật





Liễu Ngọc Đan nhìn dò xét một lượt rồi giật cuộn băng trong tay Tịnh Kỳ, chán nản:





- Trông vậy mà lại là nữ nhân, thật đáng tiếc~ Thôi không phiền đến ngươi, ta tự băng bó được





Tịnh Kỳ khó hiểu quay đi Xì, ta tốt bụng mới định băng bó cho ngươi, lại còn dám giở cái giọng đó ra với ta Biết thế để đám thổ phỉ chém chết ngươi đi cho rồi Đồ thần kinh!





Vừa quấn quấn băng vào tay, Liễu Ngọc Đan vừa nhìn theo bóng Tịnh Kỳ dắt ngựa, dặn dò kẻ dưới Nếu là nam nhân thì đúng là loại cực phẩm hắn vẫn tìm kiếm bấy lâu, nhưng là nữ nhân thì nàng ta đúng là kiểu hắn chẳng bao giờ có hứng thú So với Lâm Mỹ Liên kia thì nàng ta còn bị xếp sau một bậc





--------------





Nhưng dù Liễu Ngọc Đan có tin hay không, thì việc gặp được Tịnh Kỳ cũng là do duyên số của hắn





Đại quân của Lục đại nguyên soái đã hạ thành Phát Lạc được hơn một tháng, đang trên đường về kinh Tịnh Kỳ vô cùng phấn chấn, nhận chân mở đường Vậy nên mới có sự việc cứu nguy kịp thời cho thế tử Khắc Tư





Lều của quân Lục gia đóng ở cách đó không xa, tất cả nữ nhân được giải cứu cùng với Liễu Ngọc Đan được hộ tống bằng xe ngựa, Tịnh Kỳ cùng quân lính đi bên cạnh dẫn đường





Thỉnh thoảng thấy lạnh sống lưng, Tịnh Kỳ quay qua thì thấy tên đáng chết kia đang nhìn mình chằm chằm Tốt bụng cười đáp lại ánh nhìn của hắn thì lại bị hắn khinh khỉnh quay đi, kéo rèm cái xoẹt Đồ điên, rõ ràng là ngươi nhìn ta trước





- Lòe loẹt công tử, có tin kiếm của tại hạ biết bay không hả?





- Ngươi vừa gọi ta là gì?





- Lòe loẹt công tử Còn không phải sao? Ăn mặc thì diêm dúa cầu kì, trên đầu còn mang nữ trang





- Hừ, bổn thế tử không thèm chấp với nữ nhân mà không ra dáng nữ nhân





- Ngươi- Tịnh Kỳ tức giận Nhưng nghĩ lại tình cảnh của bản thân bây giờ, hắn nói cũng chẳng sai- thôi có sức cãi nhau với ta, thà ngươi nghỉ ngơi một chút đi thì hơn





Tịnh Kỳ thúc ngựa phi nhanh lên phía trước, khuôn mặt phảng phất buồn Ta cũng đâu muốn thành ra cái bộ dạng này chứ Ta cũng từng là mỹ nhân vạn người mê, nhẹ nhàng tao nhã Ta cũng từng tóc dài quá eo, da trắng môi son, từng được người ta vẽ tranh ca tụng, mặc thường phục cũng có kẻ ngoái nhìn





Ta của quá khứ xinh đẹp biết bao nhiêu Một kẻ lòe loẹt biến thái như ngươi thì hiểu làm sao được chứ





------------------------------------------------------





Ahihi bị hố :smile:))))





Tịnh Kỳ đây chứ còn ai nữa Về tới kinh thành rồi Kỳ dắt đi gặp mỹ nam nha





Mọi người ơi, hình như có lỗi nên tối nay Be chưa đăng chương mới được


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK