Lâm Mỹ Liên luôn tự cho rằng bản thân là cao thủ trong tình trường Vậy mà đối diện với kẻ này, tâm trí rối bời, không thể phản kháng, cũng không thể rút lui
Nàng đã tính đến nước sẽ phải thất thân cho hắn Nhưng không ngờ lại sớm như vậy
Liễu Ngọc Đan không vội, hắn cũng chỉ muốn giễu nàng ta cho vui Chứ khẩu vị của hắn, hắn tự biết Đúng như người đời nói, hắn rất biến thái Vậy nên đối với loại mỹ nhân những kẻ khác đặc biệt hứng thú, hắn lại chẳng thèm
Hơn nữa, nàng ta đã tính sai ngay từ bước đầu tiên rồi Hắn chưa điên tới mức dám động vào nữ nhân đặc biệt nhất trong hậu cung của phụ thân Một miếng ngon nhưng có độc, hắn chẳng ham
Thấy chỉ một chiêu mà đã dọa mỹ nhân hết hồn, hắn vứt thắt lưng vải đang nắm trong tay đi, đưa tay vuốt tóc, khẽ ghé vào tai Mỹ Liên thì thầm:
- Đối với nàng, ta không có hứng thú Có gì muốn nói thì chỉnh trang lại y phục, ra ngoài đợi ta tắm xong rồi tính
Mỹ Liên nghe thế vội vàng vùng chạy ra ngoài Còn nghe tiếng tên xảo quyệt kia nói vọng theo:
- Cứ tùy tiện lấy một bộ nữ y ở bên ngoài, đừng mặc bộ y phục ướt mỏng tang đó Bổn thế tử nhìn không nổi a~
Mỹ Liên vừa thay y phục vừa tức giận, ta đường đường là mỹ nhân vạn người mê, trước giờ chỉ có kẻ khác theo đuổi ta Vậy mà hôm nay lại bị một tên nam nhân khước từ, còn dám nói không hứng thú
Nhưng nghĩ lại dáng vẻ của hắn lúc đó, thật là mê người Bổn cô nương thấy thú vị!
Mặc kệ tiểu mỹ nhân vừa nghĩ ngợi linh tinh vừa vọng tưởng ở bên ngoài, Liễu Ngọc Đan cứ nhởn nhơ tắm rửa Hắn đã không có hứng thú thì thú vị thế, thú vị nữa cũng không có cửa mà với tới được hắn
-------------
Sau khi Thế tử tắm xong, một đám cung nữ Khắc Tư xinh đẹp, thân hình đầy đặn, mặc y phục mỏng manh, hở hang nhanh chóng tiến vào giúp hắn lau người, mặc y phục
Mỹ Liên đứng bên ngoài còn nghe rõ cả tiếng cười đùa trêu ghẹo của hắn Hừ, thật là một tên không có phẩm vị Đại mỹ nhân thì ngươi để đứng chết lạnh bên ngoài, mấy ả õng ẹo thì ngươi cưng nựng Đáng chết!
Đúng lúc Mỹ Liên tức giận giậm chân thì cửa bật mở, Liễu Ngọc Đan ung dung bước ra, liếc mắt:
- Theo ta
- Vâng
Vào tới biệt viện của Thế tử, sau khi cho kẻ dưới lui ra hết, Liễu Ngọc Đan mới nghiêm túc nói với Mỹ Liên:
- Nàng không phải nữ nhân bình thường Nếu như thực sự lưu lạc tới Khắc Tư, ta có thể giúp nàng thoát ra, trở về quê hương
- Vì sao người biết nô tì không phải nữ nhân bình thường- Mỹ Liên ngạc nhiên Vậy mà lại nhìn ra điểm đặc biệt ở ta Coi như ngươi có mắt
- Bổn thế từ không phải thần tiên, càng không phải thầy bói- hắn lại quay lại bộ dạng không nghiêm túc thường thấy- Ta tình cờ nhặt được cái này a~
Liễu Ngọc Đan đưa ra trước mặt miếng ngọc bội Thất vương phủ mà Bạch Thần Duệ tặng cho Mỹ Liên ngày trước Không để nàng ta nhanh tay chụp lại, hắn kéo áo thả luôn tấm ngọc bội vào trong người
- Cái này ta tạm giữ Nàng là người của Thất vương phủ Đại Ninh?
- Nếu thế tử đã rõ thì ta cũng không giấu
Mỹ Liên nói ngắn gọn về thân phận của mình, về tình hình Đại Ninh trước khi nàng ta rời đi Nàng ta muốn giúp Thất vương gia thành công giành lấy giang sơn
Liễu Ngọc Đan ngồi nghe, đối với việc đại nghịch bất đạo như vậy lại khá hứng thú
------------------------------------------------------
Hehe trêu cho zui vậy thôi chứ có "ăn" đâu nè
Mà hổng phải là đại ca nhe
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn