Mục lục
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 75: Nguồn gốc miếng ngọc bội




Hôm sau đúng giờ hẹn Tịnh Kỳ đã yên vị trên một chạc cây cao Cũng muốn đường hoàng mà đứng đợi lắm chứ Chẳng qua là sợ kinh thành này lắm kẻ rảnh rỗi, hôm sau lại có tin tam tiểu thư Lục gia ve vãn Thần Lãng vương gia Mỹ Liên tiểu thư đau lòng vì bị hôn phu phản bội





Rất nhiều giả thuyết cứ thế tuôn ra Bệnh nghề nghiệp nặng quá rồi Kiếp trước cứ thấy hai minh tinh đi ăn tối với nhau là đã có đủ thứ tít báo trong đầu Giờ như phản xạ tự bật ra luôn





Chờ một lúc thấy Bạch Thần Lãng đi ra, Tịnh Kỳ mới nhảy xuống





- Vương gia, ta ở đây nè





- Tiểu thư đợi lâu chưa?





- Không lâu Ngồi quen cũng thấy khá thoải mái Vậy vương gia tra ra nguồn gốc miếng ngọc bội kia chưa?





- Miếng ngọc trắng, dưới ánh sáng có vân đỏ như máu Loại ngọc này chỉ có thể tìm thấy ở phía Tây





- Ở phía Tây cơ à





- Tiểu thư từng tới đó rồi sao? Phía Tây giống như một vương quốc riêng vậy; hơn nữa các quý tộc kinh thành rất ít khi tới đó Vì quyền lực chốn kinh thành căn bản là không có tác dụng ở nơi đó





- Không, tiểu nữ chưa tới Là một bằng hữu tặng cho





- Vậy thì vị bằng hữu đó xuất thân không tầm thường Loại ngọc này chỉ có đại gia tộc mới sở hữu thôi





- Là gia tộc nào?





- Cái này ta cũng không rõ Ta tìm trong sách chỉ thấy ghi về nguồn gốc của loại ngọc Văn hóa ở phía Tây rất bí ẩn nên không có ghi chép nhiều Xin lỗi





Tịnh Kỳ cười xòa





- Vương gia sao phải xin lỗi chứ Người giúp tiểu nữ tìm nguồn gốc là được rồi, những chuyện khác ta sẽ tự tính Đa tạ vương gia nhé





Vừa nói Tịnh Kỳ vừa vui vẻ quay đi Có chút tin tức thế là được rồi Giờ ta về suy nghĩ tiếp





Bạch Thần Lãng bỗng nhiên gọi giật lại:





- Khoan đã, Lục tiểu thư





- Vương gia có gì căn dặn?





- Ừm giờ tiểu thư sẽ rời kinh thành sao?





Tịnh Kỳ ngước mắt nhìn bầu trời kinh thành, nơi mà bản thân đã ngắm nhìn không biết bao nhiêu lần Ngắm một lượt rồi nhìn thẳng vào mắt Bạch Thần Lãng





- Phải đi chứ Vòm trời này đã không còn quen thuộc với Tịnh Kỳ nữa rồi Con chim ưng đã đến lúc phải sải cánh bay tới cùng trời cuối đất Ngày trở về mới có thể cứng cỏi, hiên ngang





- Tiểu thư sẽ đi đâu?





- Bất cứ nơi đâu mà ta có thể đạt được điều ta hằng mong muốn Không còn sớm nữa, vương gia, Lục Tịnh Kỳ xin cáo biệt Hẹn ngày tái ngộ





Bạch Thần Lãng biết rằng bầu trời kinh thành đầy nguy hiểm này không thể nhốt được một cánh chim tự do Cũng không thể níu kéo





Với Lâm Mỹ Liên, hắn chính là cảm thấy rung động Nhưng với Lục Tịnh Kỳ này, sự ngưỡng mộ còn lớn hơn tình cảm tầm thường rất nhiều





Bản thân hắn dù là trưởng nam Tứ vương phủ nhưng không có đủ dũng khí như nàng Cũng không dám tự do tự tại làm những điều bản thân mong muốn





Với hắn, kẻ tài giỏi không phải là kẻ đứng trong cuộc, tìm ra được hướng đi đúng Mà kẻ giỏi chính là từ bên ngoài, bước vào trong, tự phá tường, tạo một con đường của bản thân Không có con đường đúng nhất Chỉ có con đường phù hợp nhất





Lục Tịnh Kỳ, hẹn ngày tái ngộ





------------------------------------------------------





Hi, xin lỗi mọi người vì mấy hôm nay ra chương mới muộn quá





Hôm nay Be về nhà phụ mẹ cúng ông Táo nè Giờ chuẩn bị đi thả cá nên tranh thủ đăng truyện luôn :>





Yêu mọi người


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK