Thần Phong về rồi, Tịnh Kỳ mới thở phào Trái tim này, ngươi cũng thật là hại chủ Không đâu lại đập liên tục như vậy, tưởng vỡ tim mà chết rồi chứ
Những lúc loạn như vậy, đi tắm một cái cho cơ thể thư giãn, đầu óc thư thả Tịnh Kỳ nghĩ rồi sai nha hoàn chuẩn bị nước tắm Còn đặc biệt muốn dùng một bồn lớn
Chợt nhớ ra chưa cất đàn, Tịnh Kỳ quay lại bên đình thì thấy ba lọ nhỏ Thần Phong để lại Cầm lên xem thử, thấy có ghi mỗi lọ một nhãn: "Mao", "Bạch", "Thương" Mở ra ngửi thử thấy hương thơm ngào ngạt nhưng lại chẳng biết là dùng làm gì
"Vừa nãy lúc hắn lôi ra, chưa kịp nói công dụng đã xảy ra chuyện"- Nghĩ lại thôi mà Tịnh Kỳ đã lại đỏ mặt Phải làm sao để cảm xúc không lộ hết lên mặt bây giờ tự mình hại mình mà
"Mặc kệ, chắc là dầu thơm để tắm?"
Chẳng bận tâm mấy lọ ấy nữa, Tịnh Kỳ nhanh chóng đi tắm Vừa ngâm mình vào bồn đã thấy bên ngoài ồn ào
Tên lơ đễnh Thần Phong mải mê trêu hoa ghẹo nguyệt mà quên mất mấy lọ thuốc Sợ Tịnh Kỳ dùng sai nên vội vàng quay ngựa trở lại Lục phủ
Quay lại chỗ cũ đã thấy ba lọ ấy không cánh mà bay, hỏi mấy nha hoàn thì biết Tịnh Kỳ đang tắm Hắn đòi xông vào cho bằng được
- Thái tử, không thể vào được
- Ta chỉ hướng dẫn cách dùng cho nàng ấy thôi, có làm gì đâu mà các ngươi lo
- Thái tử, tiểu thư nhà chúng nô tì là khuê nữ, chuyện này đồn ra ngoài không hay
- Ai đồn? Lục gia còn ai ngoài các ngươi?
- Thái tử
- Tránh ra, đã bảo ta sẽ chịu trách nhiệm - Thần Phong gạt mấy nha hoàn ra Mà bọn họ cũng không có thực ý cản Nếu muốn cản thật thì hộ vệ Lục phủ không thiếu người để tống Thái tử ra ngoài Bọn họ thừa biết mối quan hệ thân thiết giữa Thái tử với chủ tử nhà mình, còn mong tiểu thư sớm ngày thành Thái tử phi, ai hơi đâu mà cản
Thần Phong đẩy cửa xông vào làm Tịnh Kỳ hốt hoảng "Ông trời ơi, ta đã làm gì sai mà một ngày dọa ta hai lần thế này"
Túm được cái gì xung quanh, Tịnh Kỳ liền quẳng cái ấy, kịch liệt xua đuổi:
- Ngươi cút ra ngoài!!!
Thần Phong vừa né vừa thanh minh:
- Đừng ném, đừng ném Còn cách một tấm rèm kia mà, ta không thấy gì hết!
- Nhanh ra ngoài!
- Ba lọ nhỏ đang ở chỗ nàng chứ? Dùng mấy lọ ấy thường xuyên rất tốt, Liễu Ngọc Đan cho ta đấy, nàng đừng ném lung tung, coi chừng ném cả đồ quý đi mất
- Ta biết rồi, giờ ta lập tức dùng Ngươi ra ngoài-
Tịnh Kỳ vơ vội được một lọ, định mở ra dùng nhanh nhanh cho tên kia cút đi Ai ngờ hắn nghe thế lại càng cuống; vội vàng vén rèm lao vào, bắt lấy lọ trong tay nàng, quát lên:
- Ai cho dùng bừa bãi hả? Nghe ta nói hết chứ Biết ngay là lấy sai rồi, lọ này dùng bôi vết thương cơ mà!
- Aaaaaa Sao ngươi lại vào đây?- Tịnh Kỳ hét toáng lên
Thần Phong bịt miệng nàng lại, nàng hét lên như thế bọn họ lại tưởng ta bắt nạt nàng Bắt ta chịu trách nhiệm thì ta chịu hết Nhưng Lục đại nguyên soái trở về nghe chuyện, lại chẳng tìm ta tính sổ
- Im lặng! Không muốn ta động thủ thì nghe ta nói đây Lọ này dùng lúc tắm, mỗi lần một giọt thôi lọ này tốt cho tóc lọ này bôi vào vết sẹo, sẽ nhanh mờ đi thôi Được rồi, nàng nhớ chưa?
Tịnh Kỳ bị hắn bịt miệng, không nói được, chỉ gật gật đầu Thần Phong có vẻ không tin lắm, sợ nàng chưa nhớ nhưng gật bừa
- Chỉ lại cho ta xem nào!
Tịnh Kỳ nhoài người chỉ vào mấy lọ nhỏ:
- Ta có mù chữ đâu Lọ "mao" này dùng cho tóc
Bất giác không để ý bản thân đang không mảnh vải, nhoài người lên làm lộ bờ vai mảnh dẻ cùng cánh tay phải ngay trước mắt hắn
Thần Phong che mắt, vội bước ra ngoài
- Được rồi, nhớ dùng cẩn thận đấy Ta đi đây!
Thấy hắn biểu hiện như thế, Tịnh Kỳ mới nhìn lại, thấy bản thân quá hớ hênh rồi, bất giác đỏ mặt May quá, chưa lộ quá nhiều Nếu không chắc ta không dám đối diện với hắn nữa mất
------------------------------------------------------
Huhu Be lưu truyện vào file word, để trong lap Nay lap hỏng, đi sửa xong thì truyện không cánh mà bay Cả ngày phải ngồi lưu lại từ tool đăng bài về nên không kịp viết chương mới cho mọi người :< Mặc dù là trước đấy Be đã viết sẵn đến chương 175 rồi :(((
Mọi người chịu khó đợi một chút nhé Be sẽ cố gắng viết thêm một chương nhé
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn