Ngày Quang Minh Các chủ trở về, các thương nhân và hiệp khách giang hồ nhất loạt tề tựu ở Các chính Khách ngồi kín tất cả mọi nơi, những phòng riêng cũng được thuê hết, nhưng lại mở cửa ra để cung nghênh các chủ Thuê phòng riêng đắt hơn, lại khó quan sát chính đài bên dưới hơn nhưng vẫn nhiều người sẵn sàng vung tiền ra Khách quan đều là những người giao hảo tốt, có thiện cảm với Lục Tịnh Kỳ
Bởi vậy mới biết thanh thế của họ Lục kia ở Giang Nam không phải dạng vừa
Vĩ Kỳ và Thần Phong được sắp xếp chỗ riêng trong một góc khuất nhưng có thể nhìn thẳng lên chính đài Tịnh Kỳ cùng với Hàn Vũ Minh cùng nói đôi lời cảm tạ khách quý đến ủng hộ Các chủ chỉ uống duy nhất một chén rượu nhưng không một ai dám ép uống thêm Hàn Vũ Minh thì vất vả hơn, đi tiếp rượu tất cả các bàn, nói chuyện khề khà với quan khách
Một lúc sau, cậu Vũ Minh mới khéo léo xin lui, dẫn tỉ đệ Tịnh Kỳ và Thần Phong lên lầu Bàn giao công việc cho Tịnh Kỳ xong xuôi, Vũ Minh quay lại nói với hai tiểu tử kia:
- Công việc của hai đứa là: xuống dưới kia làm tiểu nhị, bao giờ Tịnh Nhi về mới được về Cứ làm cho quen việc cho tới khi ta có phân phó mới
Tịnh Kỳ đang ngồi xem sổ sách cũng phải quay qua cười
- Lại nữa hả cậu? Con làm hơn một tháng rồi~ Vĩ Kỳ phụng phịu
Thần Phong thì như bị sốc Lúc nghe Hàn lão gia nói sẽ cho hắn làm quen với việc kinh doanh, còn nghĩ là theo Hàn Vũ Minh đi buôn bán Ai ngờ lại tới đây làm tiểu nhị Nghe Vĩ Kỳ nói làm một tháng rồi, có khi nào tương lai hắn cũng thế không?
- Con làm hơn một tháng rồi nhưng chưa đạt nên cứ làm đi Bao giờ đạt tiêu chuẩn thì ta cho nghỉ- Hàn Vũ Minh lừ mắt, quay sang Thần Phong - Thế nào? Ngươi có đồng ý không?
- Thần Phong nghe theo phân phó - Còn biết làm thế nào được nữa Đâm lao thì phải theo lao thôi
Vậy là hắn theo Vĩ Kỳ đi học việc Thằng nhóc làm đã lâu nên dù tay chân vụng về cũng có chút thành thạo Chứ Bắc đại công tử lần đầu làm tiểu nhị nên bị chỉnh không ít lần
Lời Tịnh Kỳ nói trước đó quả không sai Đúng là phải cười cả ngày thật, mệt cũng phải cười, cười tươi như hoa để tiếp đón khách quan Luôn chân luôn tay không được nghỉ
Tới tận trưa, Tịnh Kỳ nghỉ ngơi dùng bữa mới gọi bọn họ tới ăn cùng Mệt nhoài nên ăn gì cũng thấy như mỹ vị nhân gian
Ngày nào cũng thức khuya dậy sớm, sau một tuần, Thần Phong đã vô cùng thành thục Nhóc Vĩ Kỳ kia quả thật là kém xa Bởi vì Phong đã 18 tuổi, rất ra dáng nam nhi, có miệng lưỡi ngọt ngào, lại thêm điệu cười làm các nàng say đắm Số lượng khách nữ của Quang Minh Các tăng đáng kể Các nàng truyền tai nhau, ở đó vừa có đồ ăn ngon vừa có soái ca Đến ăn là phụ, ngắm tiểu nhị đẹp trai là chính
Vĩ Kỳ phụng phịu đi méc Tịnh Kỳ
- Tỉ tỉ, cho đệ tới cơ sở khác đi Đệ không muốn làm chung với Thần Phong ca nữa đâu
- Tại sao? Đệ quen việc ở đây rồi mà Hơn nữa nếu có vấn đề gì, tỉ cũng tiện giúp đỡ
- Nhưng nhưng huynh ấy tiến bộ nhanh quá Đệ cảm thấy bản thân kém cỏi lắm
- Tiểu Vĩ Kỳ ngoan, mỗi người có một sở trường riêng Ví như sở trường của Thần Phong là thu hút khách nhưng đó lại không phải điểm mạnh của đệ Vậy nên hắn chỉ phải làm vài tuần, một tháng, đệ phải rèn luyện cả năm mới bằng được Tỉ tỉ cũng như vậy, có những kẻ tự dưng có quý nhân phù trợ, tỉ phải tự đi tìm Nhưng ta không thể vì thế mà chán nản, không đúng sở trường của ta nhưng nếu ta buộc phải làm, hãy làm hết sức Đừng nản chí, đừng so sánh, dễ bỏ cuộc Có như vậy, đệ sẽ tự nhiên tìm được một cách đi ngắn hơn để tới đích, không hề giống với cách của kẻ tài giỏi kia
Nghe tỉ tỉ giáo huấn một hồi, Vĩ Kỳ lại ngoan ngoãn quay trở lại làm việc của mình
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn