Mục lục
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 68: Mèo con?




Bỗng dưng thấy Bạch Thần Lãng đứng một mình, Tịnh Kỳ muốn đi đến nói vài câu Ít ra thì ta cũng trả thù được cho ngươi rồi, đừng nên cho ta ăn bơ thế chứ





Tịnh Kỳ đi đến gần Bạch Thần Lãng, hắn đáp lại bằng ánh mắt sắc lạnh Đám người xung quanh lạnh sống lưng, cười gượng cáo từ rồi lảng hết Cuối cùng chỉ còn hai người đứng nói chuyện





Xin đính chính lại, ánh mắt kia không phải là cố tình mang sát khí, Bạch Thần Lãng chỉ là cảm thấy sợ nên mới toát ra luồng sát khí như con mực phóng ra mực để tự bảo vệ bản thân





Từ lúc ba mũi lên rời khỏi dây cung, cho tới khi bia ngắm đổ xuống, cả người hắn bắt đầu cảm thấy lạnh toát Một cảm giác đáng sợ, như chính hắn bị sức lực kia đấm cho một phát vậy





- Ta đã giúp ngài phục thù rồi nhé Vương gia có phải là nên bỏ cái ánh mắt đáng sợ đó đi không?





Tịnh Kỳ nhìn hắn, mỉm cười Nụ cười thiên thần đáng yêu mà Lục gia, Hàn gia mê mẩn Thế quái nào vào mắt Bạch Thần Lãng nó lại chứa nhiều mưu mô đáng sợ quá





- Ta ta





Hắn nhíu mày, lo lắng hướng ánh mắt đi nơi khác Tịnh Kỳ dường như đọc được sự lo lắng của hắn





Haha, tên này sau khi thấy bổn cô nương oai phong lẫm liệt như thế liền ngưỡng mộ rồi phải không? Chắc chắn là muốn làm đệ tử của ta đây mà Được rồi, để tỉ đây thật lòng nói với ngươi một câu:





- Đừng lo lắng, có gì khó khăn cứ nói với ta, ta sẽ giúp người, mắt dẹt





- Mắt dẹt?





Thôi chết, nhầm rồi, cứ nhìn hắn là ta lại ấn tượng với cái đôi mắt dẹt dẹt như buồn ngủ kia Giờ lại còn đặt biệt danh cho hắn là mắt dẹt nữa chứ Dù sao cũng là tiểu vương gia cơ mà





- Haha, coi như chưa nói gì cả nhé Ta ta phải tới gặp hoàng thượng Vương gia, cáo từ





Tịnh Kỳ ba chân bốn cẳng chạy mất





Lâm Mỹ Liên đã nhận hoàng ân trước Dĩ nhiên là nàng ta xin được làm chủ Hắc sát thêm 3 năm nữa Không phải là không muốn nhiều hơn, mà là muốn hơn cũng không được





Có Hắc sát hộ vệ, nàng ta sẽ cùng Bạch Thần Duệ tới phía Tây tìm gặp Đại thân vương Chỉ cần nhẫn nhịn, chờ thất vương gia bớt giận





Tịnh Kỳ bước vào đã thấy hoàng thượng ngồi thoải mái trên chiếc trường kỷ





- Tiểu nữ Lục Tịnh Kỳ





Không để nàng nói hết câu, hoàng thượng đã mỉm cười chỉ chỗ trước mặt





- Không cần đa lễ, ngồi đi





Aida đây nên nói là thân thiện hay là mất lịch sự đây Ta còn chưa nói hết câu mà người đã tùy tiện chỉ định như thế rồi Ghét ghê Mà khoan, đây là hoàng thượng cơ mà, ta nhạy cảm quá rồi





Tịnh Kỳ nhẹ nhàng ngồi lên chỗ được chỉ, bày ra bộ mặt ngây ngô, mắt to tròn chờ đợi





"Tuyệt kỹ của ta lúc xin quà người lớn trong nhà là đây"





Bày ra bộ mặt đáng yêu hết cỡ, ngoan ngoãn như mèo con Ai bảo ta cơ hội, ta cũng mặc kệ Miễn ta được món quà hữu ích





Hoàng thượng ngạc nhiên Đứa nhỏ này là nghe lời hay không hiểu phép tắc đây Bình thường chỉ chỗ ngồi ngang hàng vua cũng nên từ chối đôi ba câu: "Thần không dám" hay "thần đứng là được rồi" Nhóc con này lại nhảy tót lên ngồi luôn, còn nhìn thẳng long nhan, cười cười thế kia là ý gì?





Thật chẳng hiểu Lục nguyên soái dạy con kiểu gì? Bộ dạng đáng yêu như mèo kia làm ta thấy nguy hiểm quá Hổ rình mồi chứ mèo gì





----------------------------------------------





Hehe Be mang Phong đi giấu rồi :">


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK