Mục lục
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 87: Hóa ra hắn là ngưu lang!!!




Một lúc sau, bình tĩnh lại, Thần Phong mới lại mỉm cười





- Kỳ, có nhớ ta từng nói về thân thế của ta?





- Ừ?





- Thực ra lúc đó thân thế của ta so với ngươi rất hèn kém Ta sợ không xứng làm bạn với ngươi





- Thấy ngươi giàu có lắm mà Ở đây ngươi cũng có tiếng





- Nhưng ngươi là công tử Lục gia Lục gia đó tiếng tăm thế nào, đến cả ở Trung Tây cũng rõ Mà ta ta





- Ngươi làm sao?





- Ta sống ở kỹ viện- Nói đến đây Thần Phong quay mặt đi





Tịnh Kỳ lặng người, đánh rơi cả tấm bản đồ đang cầm trên tay Không thể tin vào tai mình Vậy hắn là "ngưu lang" ?( ý là trai bao) Thảo nào hắn ta đẹp như nữ nhân vậy Không, phải là đẹp hơn





Tịnh Kỳ lúng túng nhặt lấy tấm bản đồ, vỗ vai Thần Phong:





- Phong, ta ta xin lỗi Ta chỉ là ngạc nhiên một chút thôi Không sao mà Thật đấy





- Ngươi không khinh ta?





- Sao ta phải khinh ngươi? Ngươi có điều khó nói về thân thế của ngươi nhưng ít ra ngươi đã nói với ta Ta còn tệ hơn, ta thậm chí còn chưa nói với ngươi về bí mật của ta





Thần Phong bình tĩnh lại Quay qua với nụ cười tươi:





- Nhưng đó là quá khứ rồi Giờ ta chuyển tới Trung Tây, cuộc sống cũng tốt hơn, ông ấy cũng cho ta nhiều tiền hơn ta cũng thoải mái hơn trước nhiều





Tịnh Kỳ lại lần nữa làm rơi tấm bản đồ, miệng há hốc Thiên địa ơi, hóa ra hắn tới đây là vì có đại gia bao nuôi Công nhận là nơi này nhiều nhà giàu lắm, nam nhân tính tình cũng khảng khái





"Được "gả" cho một người tốt cũng là phúc của hắn"





Tịnh Kỳ vỗ vỗ vai Phong:





- Dù thế nào cũng phải trân trọng cuộc sống hiện tại của ngươi





- Ừ ta vẫn trân trọng mà Nếu không có ông ấy chắc ngươi không gặp lại được Phong ca đâu Ta đã rất hạnh phúc - Thần Phong mắt lấp lánh - Thế nhưng bí mật gì thế?





- Hả? Hả?





- Bi mật mà ta chưa biết ấy?





-





- Đùa đấy Ta chẳng hỏi nữa Tới khi nào ngươi muốn nói thì tìm ta





Tịnh Kỳ mừng rơi nước mắt Quả nhiên Phong vẫn là tốt nhất Hắn ta ở với nữ nhân quen rồi nên cũng rất tâm lý Vậy việc qua lại kỹ viện nhiều lần chắc cũng là ngựa quen đường cũ thôi





Thấy ánh mắt Kỳ có chút kì quái, Phong ngây ngốc hỏi:





- Lại sao nữa đây?





- A, không có gì mà ta nói này, nếu có gì khó khăn cứ nói với ta nhé Mà người ngươi sống cùng bây giờ ấy ông ấy có nhiều thê thiếp không?





- Nhiều lắm - Thần Phong cười lớn - Ta còn chưa biết hết bọn họ cơ Ta sống ở biệt viện riêng, ít khi chạm mặt Cũng có lúc ta được gọi vào phủ ở lại qua đêm Nhưng vẫn là không gặp qua





- Bọn họ không thèm gặp ngươi cơ à?





Thần Phong nghe thế chỉ cười cho qua Thực ra là hắn không thèm gặp bọn họ mới đúng Bao nhiêu năm sống trong kỹ viện, hắn đã trở lên lãnh đạm với tất cả mọi người Ngoài mẫu thân dưỡng dục, hắn chỉ quan tâm tới bằng hữu Vĩ Kỳ





Những người khác, dù rất tốt nhưng hắn vẫn xa cách Tựa như có một lớp bảo vệ, ngăn cản hắn tiếp xúc với những kẻ xung quanh





Thấy tiểu tử Vĩ Kỳ hôm nay nhiều chuyện một cách kì lạ Phong đột nhiên hỏi:





- Ngươi ăn phải cái gì mà hôm nay hăng hái thế? Còn hỏi chuyện của ta





- Ta quan tâm tới bằng hữu không được chắc?





- Bình thường ngươi toàn "ờ", "không quan tâm", "kệ" Giờ thay đổi làm ta có chút ngạc nhiên





- Hừ Thế thôi ta chẳng thèm hỏi ngươi nữa - Tịnh Kỳ quẳng tấm bản đồ về phía hắn - Cầm lấy, mai hoàn thành mấy chỗ kia rồi đưa lại cho ta





Trở về phòng, nằm trên giường, Tịnh Kỳ cứ suy nghĩ mãi Phong thật là tốt, hắn cứ giúp ta mà chẳng hỏi gì hết Bỗng dưng lại kể bí mật của bản thân cho ta nghe Hơn nữa hắn lại không bắt ta phải nói bí mật mà ta luôn giấu





Thân thể là tiểu cô nương nhưng tâm hồn đã là bà cô bốn mươi tuổi Sau này thành thân với người bằng tuổi cha mình thì không phải lẽ, mà khổ nỗi mấy công tử mặt búng ra sữa mới mười mấy tuổi kia Tịnh Kỳ không thể yêu nổi Bằng chứng là gặp hoàng thượng hồn đã bay đi mất rồi mà gặp vương gia trẻ tuổi lòng lặng như tờ





Aida, ta chính là khẩu vị mặn a~ Không phải là mê "trâu già" muốn làm "cỏ non" mà ta thích kiểu người từng trải, chín chắn, không bộp chộp kia





Nghĩ đi nghĩ lại một hồi, Tịnh Kỳ cảm thấy sau này nếu như không tìm được lang quân vừa ý thì ta tới "mua" lại Thần Phong Đem hắn làm con rể Lục gia Không "mua" được thì ta "cướp"





------------------------------------------------------





Ngạc nhiên chưa hehe





Be chính là kiểu giống như Tịnh Kỳ, nếu đã không yêu được ai thì thà lấy thằng bạn thân


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK