Hai kẻ tưởng như sẽ chẳng bao giờ gặp lại nữa, bỗng nhiên tương phùng trong một tình huống kì lạ
Tịnh Kỳ ngồi xếp bằng, đối diện với Thần Phong đang thoải mái ngồi dựa vào cột mái
- Sao ngươi biết ta ở đây mà tới tìm? Đừng nói là thần giao cách cảm đấy nhé
- Dở hơi, ta thèm vào mà đi tìm ngươi
Ta có việc mới tới đây
- Vớ vẩn, Lục đại nguyên soái sao có thể cho con trai bảo bối một mình đi tới Trung Tây Hơn nữa ngươi lại là người kinh thành
Tịnh Kỳ tức điên Cái tên này, ngươi tinh khôn như thế mà việc ta là nữ nhi cũng không nhận ra à? Ngu luyện tập hay do bẩm sinh đấy hả?
- Lục đại nguyên soái nhà ta cùng với hai ca ca bị điều tới biên ải phía Nam, nhị vị phu nhân với hai tỉ tỉ bị giữ lại kinh thành Ba mẫu tử ta về Giang Nam nương nhờ Hàn gia- Tịnh Kỳ kể một lèo, ngừng lại một chút nói tiếp câu cuối - Giờ chẳng ai quản ta, ta tự đi tìm đường cứu Lục gia theo cách của ta
Thần Phong xoa xoa đầu Tịnh Kỳ:
- Nhóc con giỏi đấy Nhưng ở đây thì có gì để mà giúp ngươi?
Trước đây Tịnh Kỳ đã suy nghĩ rất nhiều về việc nếu như gặp Thần Phong có nên kể cho hắn nghe mọi chuyện Bởi vì dù sao bản thân cũng tin tưởng hắn, hắn lại là người danh gia ở Trung Tây, không hại được đến ta, có khi còn giúp đỡ được
Thế là Tịnh Kỳ kể hết tình cảnh, chuyện Lục gia, Hàn gia, chuyện Quang Minh Các Đến lúc nhắc tới Lâm Mỹ Liên, Tịnh Kỳ vốn dĩ kiệm lời cũng ra sức nhấn mạnh:
- Ngươi không biết đó thôi, Lâm Mỹ Liên đó vô cùng vô cùng kiều diễm, y phục của nàng ta ( kể lể một hồi) Hơn thế nàng ta vô cùng tài giỏi, lần trước ( lại kể lể chi tiết) Nàng ta còn có rất nhiều nam nhân theo đuổi ( kể Thần Lãng, Thần Duệ và các công tử kinh thành,)
Thấy Tịnh Kỳ cứ huyên thuyên về mỹ nhân này còn mất nhiều thời gian hơn hẳn những chuyện khác Thần Phong bật cười:
- Ngươi còn nhỏ thế mà đã mê nàng ta rồi hả?
Tịnh Kỳ đang kể lể liền dừng lại, quát:
- Ngươi không nghe ta nói hả? Ta đang sợ còn không hết đây, sao có thể thích nàng ta được chứ
- Thế sao ngươi cứ nhắc mãi về nàng ta? Còn tỉ tỉ của ngươi thì sao?
- Hử? Ta kể để ngươi tránh nàng ta ra, hiểu chưa? Nam nhân ấy à, cứ gặp Lâm Mỹ Liên đó liền yêu thích Còn tỉ tỉ ta thì có gì mà kể - Tịnh Kỳ chợt nhận ra có gì đó sai sai, nhắc tới tỉ tỉ là lại nghĩ đến đại tỉ, nhị tỉ ở kinh thành Mà tỉ tỉ Phong nhắc đến kia chính là Lục Tịnh Kỳ Nghĩ đến liền muốn chuyển chủ đề
- Thôi dẹp Lâm tiểu thư ấy đi Lý do gì mà ngươi tới đây? Nói đi ca ca giúp cho
Tịnh Kỳ vốn định kể Nhưng chuyện của hoàng thượng hiện là bí mật, phụ mẫu còn chưa biết Vậy nên đành nói một nửa ý:
- À ta tới tìm Đại thân vương, xem ngài ấy có thể giúp được gì không
Thần Phong nghe thế cười ngặt nghẽo
- Này ca tưởng ngươi chỉ ngốc bình thường thôi, hóa ra là quá ngốc rồi Đại thân vương là ai mà ngươi tìm là gặp hả? Tiểu tử ngươi chắc chắn là tìm ra nguồn gốc miếng ngọc bội kia liền trốn nhà tới đây tìm Thần Phong ca ca đúng không?
Hừ, tên ất ơ này thế mà lại đoán ra được chuyện đó Giờ nói thế nào cho ổn nhỉ
- Này, gặp lại rồi, cũng nên gọi một tiếng ca ca chứ nhỉ - Thần Phong lại trêu chọc - Ngày trước ngươi có nói gặp lại rồi sẽ gọi mà
- Bao giờ ngươi gọi đúng được tên ta thì tính
- Ngươi không phải là Kỳ sao? Hay là ta phải gọi cả tên? Lục Vĩ Kỳ?
Tịnh Kỳ mặc kệ hắn cứ đứng ngây ngốc suy nghĩ ở đấy, quay lưng bỏ đi
Thoáng cái đã thấy biến mất khỏi tầm mắt Thần Phong lắc đầu, thở dài Tên nhóc này chẳng bao giờ chịu nói hết chuyện rồi mới đi cả
Tịnh Kỳ cứ chạy mải miết mà quên béng mất là không biết khách quán kia ở đâu Lại đành đứng xác định hướng cổng lớn của Trung Tây, từ đó nhớ lại đường đi rồi lần về
------------------------------------------------------
Nghỉ Tết còn bận hơn cả đi học, đi làm :<
Huhu cuối năm nhiều việc quá Mọi người thông cảm cho Be nhé
Hihi giờ nhiều người đọc, bình luận nên Be vui lắm
Yêu mọi người nhiều nhiều
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn