Thời gian, không gian, pháp tắc thậm chí là cả quy tắc đều bị cự lực bóp lại, không thể nhúc nhích mảy may
Sinh mệnh cũng vì thế mà trầm lại, mất đi sức chống cự
Thế gian vạn vật từ vô tri cho đến tuyệt đỉnh, từ thấp kém tới cao quý, tất cả đều trở thành yếu đuối mà run rẩy.
Không sai, ngay cả Phượng Cửu cũng đang bắt đầu run rẩy
Là huyết mạch cao quý trong nhục thể nàng đang run rẩy.
Dù ý chí cao ngạo thấm sâu vào cốt tủy nàng còn chưa cam chịu yếu kém, còn chưa thừa nhận nổi sự thật này nhưng mà thực tế, huyết mạch của nàng đã thuần phục.
Tay Thiên nhẹ vỗ vỗ vào lưng Cửu Lý Minh Phượng an ủi nàng, ánh mắt lướt qua Phượng Cửu lần nữa thu hồi, khí tức kinh khủng bỗng chốc tiêu tan thay vào đó là sự nhu hòa và ấm áp.
Áp bức vừa tán đi, Phượng Cửu nháy mắt liền hóa thành phượng hoàng động cánh liền bay vút đi.
"Còn muốn đi!!!" giọng Thiên bỗng chốc vang lên.
Không nặng không nhẹ, không chút nào uy nghiêm áp bức nhưng mà Phượng Cửu chỉ vừa bay được một đoạn liền nháy mắt ngừng lại.
Một cảm giác lạnh cả sóng lưng truyền tới đánh thức nàng ra khỏi cảm giác hạnh phúc sống sót sau tai nạn, cùng với một bụng căm phẫn ngay tức thì liền bị tưới tắt.
Chỉ một câu 3 chữ này thốt ra, dù là không có chút nào uy lực đáng nói nhưng khi rót vào tai nàng lại như định thân chú, đứng ngay tại đó dù là nhúc nhích một chút cũng không dám.
Bầu không khí bỗng nhiên kỳ dị như vậy diễn ra, Thiên một tay an ủi Cửu Lý Minh Phượng mặc cho nàng khóc lóc mềm yếu thổ lộ biết bao uất ức vừa trải qua, một bên khác lại là một con phượng hoàng thân hình to lớn che trời đứng đó không nhúc nhích mắt cũng không dám chớp một cái.
Cửu Lý Minh Phượng thỏa thích khóc lóc, thỏa thích ôm lấy hắn, dụi vào ngực hắn, bôi cả nước mắt nước mũi vào áo hắn.
Thì ra nàng vốn là một con phượng hoàng, tuy nhiên huyết mạch không cao, chỉ thuộc vào lớp hạ trung đẳng rất không đáng chú ý trong tộc.
Bản thân nàng trong tộc không nhận được thương yêu, từ bé đã bị hoàng tộc gán định hôn ước, mới hơn trăm năm lại đã 7 lần trao tay đổi ước, tùy ý mang hôn ước chuyển từ người này cho tới người khác.
Cửu Lý Minh Phượng không nhịn nổi chán nản, lúc mà 3 năm trước vào lễ Thiên Minh Giám chính là lúc phượng nữ làm lễ trưởng thành, ban cho niết bàn hỏa tịnh lọc phàm khí, lúc mà nữ phượng sẽ phải tiếp nhận phó ước đó, nàng trốn
Vừa ra khỏi phạm vi phượng tộc liền bị trớ chú xiết chặt, sau đó phượng tộc nổi điên khắp nơi tru sát, ban xuống thần cấp nguyền rủa tàn nhẫn đem nàng hóa thành hình dáng như bây giờ.
Nàng đi theo tiếng gọi của trái tim, mang theo nhân sinh tuyệt vọng tiến vào Thiên Kiếm Môn.
Ở đây nàng gặp hắn, nàng theo sự chỉ dẫn của hắn mà tu luyện lại, mới hơn 2 tháng lại dĩ nhiên cởi bỏ được một phần trớ chú, càng là mượn nhờ Thái Sơ tìm về ngang vạn năm trước mấy trăm kiếp số ngàn vạn loại tu hành mà tìm về được chân đạo.
Đối với nàng hiện giờ đã không còn tôn thờ Phượng huyết như trước nữa, Phượng Cửu kiêu ngạo xem nàng là thấp kém nàng còn không cả có tâm trạng thèm đi so đo.
Chân đạo mà nàng ngộ ra, viễn siêu thế giới này vô cùng
Đáng tiếc nàng thời gian tu luyện còn quá ngắn đứng trước một chân thần thuần huyết phượng hoàng lại vẫn như cũ phải khắp nơi trốn chạy, gần 2 tháng nay đã không biết trải qua bao nhiêu lần rượt đuổi sinh tử mãi cho tới bây giờ.
"Phượng nhi đừng khóc...từ giờ trở đi, sẽ không có ai bắt nạt được nàng nữa...uhm...nàng không ngờ lại ngộ ra tới..."
Lời Thiên thói ra tới đây Cửu Lý Minh Phượng liền nhịn khóc, rất là đắc ý đáp lại hắn
"Là Thái Dương chi đạo...mạnh nhất trong hỏa hệ nguyên tố đã tuyệt chủng thất truyền từ 7 vạn năm trước, sao hả...có phải lợi hại phải không..." nàng không nhịn được mở lời kiêu ngạo, ánh mắt nhìn long lanh hắn đầy mong chờ tựa như muốn nói "mau khen ta"
Giờ phút này, nàng lại trở lại là những ngày ngồi dưới giảng sư đài mong ngóng từng phút chờ hắn tới, tiểu tâm cẩn cẩn ghi nhớ từng lời hắn thốt ra, rồi sau đó điên cuồng tu luyện cạnh tranh cùng đồng bạn chỉ chờ hắn kiểm tra sẽ cho nàng một lời khen.
Thời gian làm học đồ của hắn ngắn ngủi nhưng lại khác sâu trong tâm khảm của nàng, có lẽ là cả đời này nàng cũng sẽ không quên, cả đời nàng cũng vẫn mãi muốn được nghe hắn giảng bài.
"Phi..." nhìn ánh mắt ngoan ngoãn mong chờ của nàng, Thiên không nhịn được cười phun
"Coi nàng kìa, đây là muốn làm học đồ của ta hay là nữ nhân của ta"
"Hứ, cái gì cũng muốn làm...ngày nghe chàng giảng, tối giúp chàng sửa soạn, đó chính là lý tưởng của thiếp"
"Phi...đơn giản như vậy thôi sao, không muốn nhất cử man thiên, hóa nhật khai minh sao?"
"Thái dương đạo tuy mạnh nhưng lại quá khó, quá huyền bí, chung quy vẫn không tốt bằng làm nữ gia chủ của chàng ah"
"Đó là do nàng còn luyện sai, nên nhớ...đại đạo dưới bàn chân, nàng ngày ngày đạp lên nó...không nên vươn lên xa mà tìm kiếm, chỉ cần cúi nhẹ đầu nhìn xuống, nhấc bàn chân lên liền thấy được nó....đại đạo là nhỏ bé như vậy"
"Phi...chàng nói cứ như Thái Tổ Tam Túc Thần Điểu vậy...thiếp không tin"
"Chắc không?"
"Chắc!" Cửu Lý Minh Phượng nhấc đầu khẳng định
"Oh...vậy nàng thử nhấc lên chân phải chẽ 20 độ, đẩy thân bắc hướng,..."
Cửu Lý Minh Phượng không chút nghi ngờ liền làm theo, chân phải nhấc cao nửa bước chếch 20 độ, thân ngả trước.....bất chợt linh lực tự sinh vậy mà đạp không ngự gió như một con bằng điểu
"Cái này...không phải là Thiên Bằng Chi Quyền trong 36 quyền sao?...
Nhưng giọng nàng chỉ vừa nói ra được đến đây liền im bặt mà dừng
Tại thời điểm đó, từ dưới bụng giả đan bỗng nhiên cuồng bạo mà xoay chuyển, hỏa diễm phượng hoàng hóa thành một viên cuồng bạo hỏa chủng, kịch liệt vận chuyển mà khiến nhiệt lực điên cuồng khuếch trương, tốc độ nhanh tới chóng mặt.
Một loại hỏa lực lượng pháp tắc liền theo đó mà bị lôi kéo vào đó, lực li tâm càng phát càng lớn dần dần lại lôi theo vô số hỏa hệ pháp tắc kéo vào trong sau đó quyện lại thành một đám hỗn độn.
Kỳ dị là lúc này, giả đan của nàng ngay tại đạo hỏa phượng vừa thôn phệ được từ Phượng Cửu lại lấy đó làm điểm tựa cho tất cả hỏa hệ pháp tắc dựa vào, sau đó tựa như ngàn vạn sợi dây tại chỗ điểm tựa này mà chằng chịt nhăng nhít lên.
Tuy nhiên, lúc này Cửu Lý Minh Phượng lại bất ngờ hét lên
"Là...thái dương đạo"