Cự nhân, Thiên sứ, Tinh Linh, atula và Thiên nhân tộc. Chính là 5 siêu cường chủng tộc mạnh nhất thời kỳ đó.
Nhưng qua trận đại tai nạn đó, chỉ có mỗi Thiên Nhân tộc còn tiếp tục bá chủ được thế giới, âm hiểm cướp đoạt đạo quả đem thiên đạo chưởng khống.
Thiên xứ, Tinh Linh, Atula, Cự Nhân 4 tộc đều thảm trọng tổn thương ẩn dật phục hồi.
Có điều thời kỳ đó 5 tộc này là tối cường đại, lại đứng sau một chủng tộc còn mạnh mẽ đến khủng bố hơn nữa.
Hắc Đồng Nhân Tộc.
Chân chính được gọi là: Đế Thiên Nhân.
Bọn họ mạnh đến độ trời đất cũng ganh tỵ, chỉ vừa ngã xuống liền bị ngàn vạn chú trớ nguyền rủa, thiên đạo nguyền rủa, vạn nhân nguyền rủa, nguyên lực nguyền rủa, phù lực nguyền rủa, pháp tắc nguyền rủa...
Thiên nhân tộc thống trị Thiên Phù Giới, đem quyền lực tuyệt khống đến trình độ cực đoan, tru diệt, nguyền rủa thảm hại 4 đại tộc.
Đế Thiên Nhân Tộc bị đày thành Hắc Đồng Nhân Tộc.
Tinh Linh bị nô dịch.
Thiên xứ bị chặt cánh.
Atula bị thiên phệ.
Cự nhân bị trấn áp.
Thiên đạo lại ban xuống tứ đại Thiên Thư, 100 loại huyết mạch, 100 thanh thần binh, biến nhân giới thành cái lò sát sinh, dùng máu tanh tranh đoạt đến trưởng thành luyện ra những nô bộc cường đại cho chúng sở dụng.
Điểm đáng hận đó là Quỷ Tộc và Ma Tộc, lại đồng dạng là 2 chủng tộc do họ dùng Quy Tắc sáng tạo ra, cho bọn chúng không gian trưởng thành.
4 đại thiên thư có 3 quyển thuộc về Quỷ, Ma 2 tộc
100 loại Thần Mạch, chỉ có 30 loại ở nhân giới.
100 thần binh cũng chỉ có 20 thanh ở nhân giới.
Từ đầu tới cuối, đều đã được thiên đạo sắp đặt tất cả.
Nay cự nhân quật bị khai quật cũng là nằm trong sự sắp xếp này.
Thiên cười lạnh lùng
"Đem cự nhân đi Luyện Thi, lấy Atula đi khai quật nhận thêm một tầng nguyền rủa... Thiên đạo, ngươi tính toán thật đủ âm hiểm"
"Tiêu ca, huynh nói gì?" Doãn Kế Anh hỏi
"Uhm, chuyện này các nàng tạm không nên biết...uhm, an phận làm nữ nhân của ta là được rồi"
"Phi...ai thèm làm nữ nhân của huynh"
Chúng nữ đều ấp úng dấu mặt đi, trong lòng lại chập chùng chờ mong.
Thiên đánh mắt qua Phan Cường, bảo hắn đem toàn bộ Cự Nhân xác mua vào.
"Dương...tiêu, huynh đệ...có chút chuyện..."
"Ửm..."
"Tiền...ta sợ là không...đủ rồi"
Lúc này Doãn Lục Anh liền phết phết miệng nhỏ xem thường hắn.
Một bộ nữ tỷ phú tự tin ra sân.
"Mua đi, đã có người mang tiền đến" giọng Thiên vừa vang lên xong, bên ngoài cửa đã có người gọi
"Thần nhân ở trên, tiểu bối Hoa Quốc hoàng đế Hoa Chiếu Ngữ, xin được yết kiến....khẩn xin thần nhân thứ tội mạo phạm"
Chúng nữ nghe thấy giọng nói này đều mặt đẹp nhìn Thiên làm ra biểu tình "ra là thế"
Phan Cường lại là trực tiếp dại ra tại chỗ.
"Vào đi..."
Hoa Chiếu Ngữ nem nép tiến vào sau đó quỳ một gối dưới đất
"Thần nhân, xin thứ lỗi đám nô tài không có mắt, Hoa Chiếu Ngữ tới đây bồi tội, mong ngài khoan dung tha thứ"
Hoa Chiếu Ngữ cảm nhận được đạo khí tức khủng bố của Mị Nhi, lại càng sợ hãi khi nhìn thấy nàng ngồi bên cạnh nam nhân này.
Đây không lẽ đây chính là "chủ nhân" của nàng, chủ nhân của thần cấp cường giả...như vậy sẽ là một tồn tại bậc nào.
"Uhm....ngồi đi" giọng Thiên vang lên tuyệt đối không hiện chút nào nộ khí, không chút nào ý trừng phạt, làm cho Hoa Chiếu Ngữ có chút an lại tinh thần.
Phan Cường cẩn thận nhường ghế kính cẩn mời hắn ngồi, bản thân lại đứng đó hầu hạ
Ngồi lên ghế, Hoa Chiếu Ngữ ấp úng không biết nói sao thì lúc này Thiên cũng không hề đả động đến hắn.
Phía dưới lại đưa ra một cỗ Cự Nhân xác thi thứ 2.
Phan Cường lập tức hét giá
"Ta ra 50 vạn..."
Lần này hắn ra giá là cũng không có ai thèm tranh giành, chỉ thoáng bị mấy đại thế lực nâng giá chút đỉnh liền thuận lợi dùng 65 vạn mua xuống.
"Thần Nhân, chút đồ này không biết Chiếu Ngữ có thể vì ngài ra sức hay không?"
"Tùy ý.."
Hoa Chiếu Ngữ vui mừng ra mặt lập tức lấy khí thế, những bộ xác thi còn lại đều bị ông dùng một câu, dùng một giá, như vậy Trăm vạn liền dứt điểm mua xuống.
Buổi đấu giá vì đó mà nhanh hơn tiến trình rất nhiều, trong Cự Nhân Giới Điệp cũng có thêm 37 cự nhân.
"Quý vị, sau đây có lẽ chính là một món đồ vật thần bí nhất, trong đấu giá hội hôm nay, và hẳn cũng là một món bảo vật có nhiều truyền thuyết nhất được nhiều người mong ngóng nhất...."
"Hôm nay đấu giá hội chúng tôi có 3 vật, cũng chính là được khai quật ra từ phần rìa ngoài của chiến trường thần ma mộ cổ, khả năng rất cao là ẩn chứa bí mật có thể tiến vào trong Thần Mộ, tranh đoạt thần tàng đại cơ duyên...
"..có điều vật này lại ẩn chứa bí mật quá mức thâm hậu, nếu không phải người mang đại cơ duyên đại năng lực, đại trí tuệ sẽ không thể nào xem hiểu...Thần Long thương hội chúng tôi đã đem vật này khắp Thượng Thiên Vực tìm chủ mà không được, hiện giờ mới tiến về Trung Thiên Vực tìm ra người như vậy...
"Quý vị...vật này chúng tôi không đấu giá, bất kỳ ai trong chúng ta đều có thể một lần thử thử cơ duyên, chỉ cần tìm ra bí mật trong bảo vật Thương Hội chúng tôi đồng ý vì người đó....chia lại một xuất tiến vào Thần Mộ"
Lúc này ở trên Thiên nhẹ nở một nụ cười lạnh lùng.
Thương hội này đúng là rất khôn, cho người ta miễn phí coi đồ, sau đó vì bọn họ mà ra sức đi đào bảo...bọn chúng sẽ vì công sức của hắn mà cho hắn đi theo, "một suất tiến vào thần mộ" này tựa như một loại bố thí.
Tất nhiên, ngươi mang theo đại cơ duyên hiểu được bí mật tiến vào thì sẽ có chức năng quan trọng trong việc mở khóa kho báu, một nơi mà nhân loại còn không biết chút thông tin gì về nó như vậy tất nhiên sẽ phải có người dẫn đường.
Còn việc giúp họ dẫn đường xong, đào bảo xong thì quyền sở hữu thuộc về ai, rất là dễ hiểu rồi.
Thậm chí hôm nay, tên ngu xuẩn nào tìm ra được bí mật trong đó mà mở miệng tiết lộ. Hắn có bị thương hội này trăm phương ngàn kế lợi dụ áp bách hay không, đó cũng là chuyện dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết.
Ánh mắt Thiên đá qua chỗ Phan Cường. Tên này không cần nói cũng biết mình nên làm gì, bản năng nịnh nọt và cách sống luồn cúi bợ đỡ trong giới quý tộc hắn hiểu hơn ai hết, cần nói gì, cần làm gì, và vào lúc nào...hắn cũng rõ ràng
Bên dưới lúc này hội đấu giá đã được chia ra thành 4 phần.
Chính trung tâm được kê một cái phản lớn, người làm đều là những thánh nhân cảnh cường giả.
Họ đem một tấm bản đồ rộng không kém gì 9m2, bị 8 tên thánh nhân gồng một thân cơ bắp lên mà khiêng ra sau đó vã mồ hôi hột mới đem trải ra được hết mặt phản.