"Cẩu tặc....rình chúng ta tắm rửa....không biết liêm sỉ...." Tâm muội mở miệng anh đào, lời như hoàng oanh tức giận chửi
Cũng chịu thôi, tu luyện công pháp độc môn này âm nguyên tràn đầy những đặc tính nữ tính trên cơ thể đều bị kích phát ra đến tận cùng....từ giọng nói cho đến cá tính đều vô cùng nữ tính
Sát khí của họ phả ra, cũng giống hệt với sự hờn dỗi của người yêu
Còn tiếng chửi bới lại biến thành lời ngọt ngào dễ nghe như chim hót
Đến cả Thiên khi nghe 1 câu chửi này cũng không nhịn được cảm giác xương cốt bay bổng, tay chân rụng rời
"Không cần hung dữ như vậy....ta không có ác ý..."
"Không có ác ý...đê tiện, ta hỏi ngươi, nãy giờ ngươi đã nhìn thấy những gì..." Dung tỷ chỉ mũi kiếm sáng như tuyết tới, khí thế rất là muốn giết người
"Thấy cái gì....bây giờ nàng muốn ta nói thật hay nói xạo..."
"Ngươi....hừ, đương nhiên là nói thật.."
"Uhm....vậy ta sẽ nói thật....những thứ ta nhìn thấy...nhiều lắm,...nói sao nhỉ...uhm...đại khái là không sót cái gì...các nàng nha, từ bé ăn cái gì lớn lên mà sao lại xinh đẹp như vậy ah, làn da trắng mịn, khuôn mặt như thiên thần, dáng người yểu điệu như tơ...nhũ phong...ah..."
Những lời tiện ngôn phía sau còn chưa nói xong thì 1 mũi kiếm đã đâm tới
"Xẹt...xẹt..." trước kiếm pháp được triển khai, Thiên đưa cặp mắt đầy thưởng thức nhìn mà chân lại không hề chậm trễ né từng đường kiếm tinh xảo
Kiếm pháp mà Dung tỷ đánh ra cũng không hề toàn lực, kiếm khí phát ra vốn dĩ có đầy đủ sự sắc bén và sức hủy diệt nhưng lại không thể hiện ra bao nhiêu
Đặc biệt là trên kiếm và ngón tay trái của nàng, Những sợi tử quang phát ra chiếu rọi trong đêm cũng rất đặc biệt, trông thì rất dễ hiểu nhầm là kiếm quang bình thường
Nhưng trên thực tế những sợi chỉ quanh này khi vừa tiếp xúc với không khí liền trở nên dẻo dai vô cùng
Kiếm thế của nàng đại khai đại hợp vô tình tạo ra những vòng tròn rất hoa mỹ, kiếm trên tay nàng tựa như hồ điệp đang nhảy múa nhưng lại rất khéo léo vây Thiên lại ở chính giữa
Hiển nhiên mục đích của nàng chính là trói Thiên lại....còn Thiên thì lại rất ngây thơ ngắm nhìn nàng sau đó...cái ổ tơ nhện cũng bọc hắn lại thành 1 cái kén
"Thiên ti thù....Kết..."tiếng hát lanh lảnh của Dung tỷ vừa lên, những sợi tơ đỏ liền như có mạng sống bắt đầu thu mình lại
Sợi tơ cũng dần mỏng manh hơn
"Tinh..." những sợi tơ hồng này vừa vặn trói lấy Thiên thành cái bánh tét
Tay cầm kiếm của Dung tỷ thu lại, tay trái nắm lấy 1 sợi tơ, 1 đầu thì quấn quanh cổ tay tới eo thành 1 cái dây lưng mầu hồng phấn còn 1 đầu lại thu nhỏ bằng 1 sợi chỉ rắn rắn chắc chắc bó Thiên lại thành 1 cục cứng ngắc
"Bịch.." nàng chậm rãi hạ thân lên đất, dáng người thướt tha, vòng eo mảnh khảnh, dung nhan tuyệt mỹ, cái mũi hơi hướng lên trời thể hiện ra sự đắc ý nhỏ
Tay phải bấm quyết, tay trái chếch lên cao để lộ ra những ngón tay thon dài mũm mĩm
Nàng đẹp như 1 tiên nữ hạ phàm, khí chất cao quý mĩ miều làm Thiên nhìn mà mê say, trên người bị chỉ hồng quấn thành cái gì cũng không hề quan tâm
"Tiểu tặc....số ngươi không tốt, cốc quy của ta đã quy định, ai nhìn thấy mặt thật sẽ phải chết....lần này ngươi đã thấy quá nhiều thứ không nên thấy cho nên...." nàng vừa nói, ngón tay mũm mĩm vừa chỉ xinh đẹp đến lung linh
"Keeng...Xẹt..."kiếm ra khỏi vỏ, sát khí cũng được nàng thu liễm cả vào trong
1 loại huyễn cảnh xinh đẹp như thế giới thần tiên liền thoáng hiện ra, sau đó mũi kiếm lấy 1 tốc độ nhanh không gì sánh được "xẹt" 1 cái đã lướt qua cổ họng của Thiên
1 kiếm hoa mỹ này, nếu là bình thường chắc chắn sẽ giúp người khác được chết 1 cách vô cùng ngọt ngào....ngọt ngào tới nỗi cười không ngậm được miệng....đến khi chết rồi cũng không biết, linh hồn dù tan biến cũng vẫn nằm trong cái mỹ diệu của ảo cảnh không tan
Chết 1 cách nhắm mắt, 1 cách mãn nguyện, 1 cách rất là thích ý
1 hình thức trừng phạt nặng nhất nhưng cũng mỹ lệ nhất
"Dung tỷ....chúng ta lại giết người....đã 6 ngày rồi, ngày nào chúng ta cũng phải giết người....muội không muốn....muội không muốn...." Tâm muội đã trực khóc
Những cô gái còn lại cũng lập tức lâm vào sầu thảm, kể luôn cả vị Dung Tỷ vừa ra tay giết người kia cũng vậy
"Cốc quy khắc nghiệt....giết người....ta cũng không muốn...thế giới này....không hợp với chúng ta....các muội hãy cố lên, kiếm cho ra tên Hoàng Thanh Thiên đó mang về...sau đó.....sau đó chúng ta không bao giờ ra khỏi cốc nữa.."
"Được.....tỷ...vậy muội không nói dối nữa...muội..." vị Bạch muội có thần thông "lục giác" kia vừa khóc vừa nói
Thì ra mấy ngày này nàng vì không muốn giết người mà luôn nói dối, nhưng mà bây giờ...nàng đã không thể không thừa nhận nữa
Nếu cứ ở đây, các nàng sẽ càng phải giết người nhiều hơn....dù thân thể đã được che kín tới không kẽ hở, nhưng mà loại khí chất tiên thiên mê hoặc này vẫn không thể tránh được việc ong bướm quấn tới
Nếu là giết những tên sắc lang đê tiện luôn giả nhân giả nghĩa trong các chánh phái lớn thì không sao, nhưng mà những nam nhân không quá xấu xa....những người tu vi không ra gì cũng bị quyến rũ sau đó...tự tay họ phải giết hắn....
Cảm giác này thật sự là quá tội lỗi...quá tàn nhẫn....các nàng không chịu nôi.