"Wao...mùi thơm quá nha.." Thiên mở miệng khen 1 câu
Nguyệt đeo tạp dề xinh xắn cười 1 cái thật tươi
"Anh Thiên...anh tới rồi.."
"Uhm...cô Thùy đâu rồi em"..
"Mẹ em đi dậy rồi tới trưa mới về lận....anh đi vô đây với em đi.."
Nguyệt khả ái dịu dàng nắm lấy cổ tay Thiên kéo hắn vào bếp
Mấy ngày hôm nay chơi đùa với nhau cô bé này đã thay đổi trở thành 1 người hoàn toàn khác
Có lẽ là do nhận được tình yêu tưới tắm cho nên cành hoa này mới tươi non lung linh được như vậy
Học đàn, Nguyệt đã học được đến cảnh giới "nhân cầm hợp nhất" và ngộ ra đạo pháp, sau đó lại được sự dẫn dắt của Thiên
Cô và Thu đã chân chính bước chân vào con đường tu luyện, bộ công pháp "nguyệt vũ thông thiên kinh" cũng là do hắn tự tay sáng tác và biên chế thành công pháp cho Nguyệt
Bộ "Nguyệt vũ thông thiên kinh" này rất là đặc biệt, nó vừa là 1 bài vũ cầm bao hàm toàn diện các loại cầm đạo ý cảnh, nó cũng đồng dạng là 1 môn công pháp tu luyện ra "cầm thanh chân khí". Đồng thời nó cũng là 1 bài múa vô cùng xinh đẹp kiêm 1 môn vũ thuật công kích
Nguyệt là người có năng khiếu siêu tuyệt về đàn, là người yêu đàn và càng quan trọng hơn là cô lại được 1 vị tông sư vừa làm sư phụ vừa làm người trong lòng
Cho nên cầm đạo mà cô luyện thành chính là "hữu tình chi đạo" lấy cái đẹp của tình yêu và cái thăng trầm trong nhung nhớ để thành đạo
Tấn cấp tiên thiên cảnh, luyện ra thần thông "Nguyệt vũ cầm" thần thông ẩn chứa 16 cung bậc cảm xúc và khả năng công kích cực mạnh tới tinh thần và trái tim của địch nhân.
Qua 1 lần lột xác tẩy tủy, cô bé này đã đẹp lại càng thêm xinh đẹp không những vậy bây giờ cô còn ẩn hiện 1 nét đẹp vũ mị mê hồn như mọng ảo, cả người toát ra 1 khí chất xinh đẹp mà quyến rũ
Hôm nay...chính là ngày Nguyệt rủ Thiên về nhà chơi, sau đó cô bé này bắt đầu đi chợ vào bếp rồi tự tay làm những món ăn thật ngon chờ hắn tới
Cô nghe theo sự góp ý ngờ nghệch của Thu mà làm, tất nhiên là bản thân cô cũng rất ngờ nghệch trong tình yêu cho nên mới đi nghe 1 cô bé tình địch ngây ngô như Thu
Tuy nhiên....điều này..cô đã làm Thiên vui, và bắt gặp nụ cười của hắn...cô cũng vui
"Rau xào thập cẩm..."
"Sườn xào chua ngọt.."
"Cá kho mềm"
"Uhm....khéo tay quá chứ...đúng là con gái ngoan nha, nấu cơm chờ mẹ về....chẳng bù cho Thu...hihi" Thiên ghẹo
"Hứ....Thu còn nhỏ tuổi mà, nó cứ ngây thơ vô tư như vậy không phải rất là hạnh phúc sao..."
"Uhm....hạnh phúc...vậy em thì sao...em có hạnh phúc không.."
Nguyệt khẽ bặm môi để lộ ra đôi má lúm đồng tiền nhỏ và làn da hơi ửng hồng xinh đẹp
"Sao không...em có mẹ...em có đàn...em có cả bạn nữa...còn không hạnh phúc hay sao.." vừa nói xong cô liền nhẹ cúi đầu tránh né ánh mắt của Thiên
Đó là tại vì trong số những thứ cô có ...vẫn còn thiếu 1 người nam nhân chưa kể ra...cho nên cô ngượng ngùng
"Ủa....vậy còn anh...anh không có trong số đó sao.." Thiên làm ra bộ mặt hờn hờn
"Có...anh..anh là bạn em mà..sao không có."
Thiên lập tức chuyển vẻ mặt thành hí hởn nhanh như chớp thò tay ra eo, kéo Nguyệt lại gần
"Thật không ..." vừa nói hắn vừa nắm lấy bàn tay non mềm của Nguyệt xoa xoa
Bị hắn ôm, Nguyệt cũng chỉ hơi dãy dụa 1 chút xiu rồi lặng thinh, cái mặt cúi xuống không dám nhìn lên
2 người chưa từng xác định rõ quan hệ, nhưng mà người trong nghệ thuật thì sẽ có loại tình yêu 1 cách nghệ thuật....ánh mắt, nụ cười, câu hát, bài ví...tất cả đều sẽ trở thành những vật đính tình thầm lặng cho họ
Mấy ngày nay học đàn, cái chuyện đụng chạm thân thể lẫn nhau là việc không thể tránh, mới đầu còn ngại ngùng rụt rè nhưng sau đó quen dần rồi bắt đầu lớn mật hơn
Thu cũng không phải 1 cô gái tầm thường, cô yêu Thiên...cô có ích kỷ nhưng cô lại càng có nhiều hơn sự bao dung. Cho nên 3 người vẫn quấn quýt lẫn nhau mà không ai ganh tị ai...họ cứ như vậy khéo léo nhường nhịn lẫn nhau khi ở bên Thiên
Không có gen tuông, không có khó chịu...không có muộn phiền. 2 cô gái này dịu ngoan như vậy...nhẹ nhàng như vậy đến với cuộc đời Thiên....họ minh chứng cho 1 tình yêu tràn đầy sự bao dung và khéo léo cần có của 1 người con gái
Nụ hôn nhẹ trao, bờ môi tươi thắm khẽ chạm...cảm giác nhịp đập con tim xao xuyến, cảm nhận được sự ấm áp mỹ tuyệt rung động lên trong từng tế bào
Hạnh phúc....đó là cảm giác duy nhất của Nguyệt bây giờ
Thời gian, không gian tựa như ngừng hẳn lại....nụ hôn này cứ kéo dài..kéo dài mãi đến bất tận
Đầu lưỡi ướt át rụt rè chạm vào nhau....phần thể xác khẽ xích lại gần nhau....tâm hồn thiếu nữ lỡ tay lạc vào trong ngọt ngào sau đó đắm say luôn trong đó không muốn rời ra
Ôm lấy vòng eo rắn chắc của nam nhân đó, cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay khi nắm tay người đó, thậm chí....cả cái vật cứng to lớn kia đang chạm vào bụng mình đầy xấu hổ đó nữa
Tất cả...tất cả những thứ này đều đang chứng minh cho tình yêu mà cô mong đợi đã chớm nở...cho hạnh phúc không cách nào tả xiết...cũng không có cách nào diễn giải
Thân thể này chạm vào nhau...chúng nó tựa như không hề muốn lại xa rời ra nữa....1 sợi dây tình yêu đã vô hình cột chặt họ vào nhau
Đôi nam nữ cứ nhẹ nhàng hôn nhau thật nồng thắm....mãi..mãi không có điểm dừng
Cảm giác khô nóng cũng dần sinh ra, dục tính sinh sôi....nhưng mà tình yêu thơ mọng này....sẽ chỉ nên đẹp 1 cách trong sáng như thế mà thôi
Sự tham lam và khát vọng chiếm hữu của đàn ông chỉ làm bôi nhọ đi cho sự thiêng liêng của tình yêu và làm xấu đi cho 1 bức tranh đang trọn vẹn của đôi nam nữ trong sáng....hủy hoại đi 1 nữ nhân đẹp nhất, trong sáng mơ mọng nhất.