Mặc dù khi còn ở địa cầu hắn vẫn thường phải đi bộ tán gái, nhưng đó là đi những đoạn đường ngắn và trong điều kiện tu vi thực lực còn nguyên.
Còn bây giờ,...hắn bước đi...chính là phải dùng đến sức lực cơ bắp thật sự, đặt bàn chân thật sự trên mặt đất mà đi.
Bỗng nhiên...1 cảm giác thích thú lẫn khoan khoái sinh ra....Thiên bỗng nhiên cảm nhận thấy nhân sinh giống như trở lại 1 khoảng thời gian tươi mát lẫn phấn khích của tuổi trẻ.
Không còn tuyệt thế lực lượng.
Không còn tuyệt thế địa vị
Bước đi bằng chính những bước chân của mình....
Cố gắng tu luyện vươn thân tiến tới....lại 1 lần nữa phải đạp từng bước, cảm nhận từng chi tiết của cuộc sống.
....................................................
Tìm lại những thứ nhỏ nhoi mà trước kia hắn bỏ qua, cảm thụ những giác quan nhân sinh bé nhỏ mà trước kia hắn không thấy.
Tâm cảnh bất giác thông thoáng hơn, Thiên mỉm cười bước về phía trước.
10 cây số đường, dùng bước chân đi bộ cũng không phải là ít....
Càng đi tới Thiên càng thấy không gian nơi đây rộng lớn quá, đi qua 4 km đường trụi lủi là tới được phạm vi tan nát của những gốc cây đại thụ to lớn, mặt đất ở đây không chỉ có những vụn gỗ nát bấy nữa mà thấp thoáng còn có 1 số xác chết yêu thú nhỏ nằm lại do chạy thoát không kịp.
Những yêu thú này đã trải qua hơn 1 tháng nhưng vẫn chưa hề thối rữa, có thể thấy được chất thịt được rèn luyện tốt cỡ nào.
Thiên tiến lại thử vạch xác của 1 con vật có hình dạng khá giống thỏ xem xét....
"uhm, toàn thân...toàn thân đều là...phù văn luyện thể sao..."
Nguyên 1 lớp da bên ngoài với bộ lông trắng tuyết đều được 1 loại phù văn đơn giản có mầu xanh nhạt phủ kín, nhờ có phù văn này lớp da liền có mật độ vô cùng cao, phù lực tụ tập về đây vô cùng nhiều.
Bỗng chốc cặp mắt Thiên lóe lên 1 tia sáng hiểu ra....tay hắn nhanh như chớp vận sức cố xé ra lớp da, tay bổ vào đầu nó 1 cái...
"Cốp..." hộp sọ cũng không cứng rắn như hắn nghĩ, 1 chưởng liền bị bổ ra
Ngay tức thì 1 tia sáng le lói mầu xanh nhạt liền lộ ra, Thiên than thầm 1 câu "quả nhiên là vậy" sau đó cầm lấy viên tinh hạch này bỏ vào lòng bàn tay nhẹ cảm ứng."Uhm...phù lực thì ra là được môn tiểu thần thông này vận chuyển mà tụ tập về được.....lấy thần thông nhập bì da mà rèn luyện làn da đến mức độ này....ta hiểu rồi....hahaha..."
Thiên ngay tại chỗ chìm vào đạo phù văn "lôi châu" nhỏ xíu trong tay trái, ánh mắt hắn chậm rãi khép lại....
Thiên cũng không hề biết ngay tại thời điểm hắn nhắm lại mắt đó, viên tinh hạch nhỏ trên tay trái hắn đã bị hấp sạch năng lượng, ngay cả đạo thần thông màu xanh nhạt đơn giản đó cũng bị "vạn pháp biến" trên tay sao chép mất.
Trong không gian nhỏ được khắc trên xương bàn tay trái, Thiên bất ngờ phát hiện ra thêm 1 đạo xanh nhạt phù văn nhỏ xuất hiện.
Ở đây có thể thấy rất rõ đạo xanh nhạt phù văn này đơn giản hơn nhiều so với "lôi châu", cảm nhận thấy hơi thở mát mẻ trong phù văn, Thiên đoán đó là 1 môn tiểu thần thông ẩn chứa thủy chi thiên đạo.
Tâm niệm khẽ động, lôi châu phù văn và thủy chi phù văn kia liền được điều động, chúng nó được Thiên phát tỏa ra ngoài làn da.
Ngay lập tức đạo thủy chi văn và "lôi châu" này rất dễ dàng liền giống như được khắc lên làn da tạo thành 1 vòng luân chuyển kỳ diệu.
Thiên bất ngờ phát hiện ra thì ra thiên đạo áo nghĩa còn được sử dụng như thế này.
Lấy phù nhập thể, phù văn hóa tụ linh trận....ngay lập tức, từ môi trường bên ngoài.
Những tia phù lực li ti liền chuyển động quanh người, Thiên có thể cảm nhận rất rõ ràng những luồng phù lực mát mẻ của thủy hệ và phù lực cuồng bạo hệ lôi đang bị 2 tiểu phù văn trên da này tụ tập lại.
Phù lực, là 1 dạng năng lượng rất kỳ lạ....nó khác biệt hoàn toàn so với linh khí.
Linh khí cũng phân thành nhiều hệ nhưng nó là ở dạng những hạt nhỏ li ti không tinh khiết. Người tu luyện hấp thu phải không ngừng dùng lực cọ trong kinh mạch huyệt đạo để làm sạch mới có thể hấp thu.
Cũng vì đó dựa vào độ tinh khiết này mà linh khí được phân thành rất nhiều đẳng cấp.
Còn phù lực lại khác, nó tuy là cũng được phân thành nhiều hệ nhưng mà lại không hề có độ tinh khiết hay không tinh khiết.
Tại vì độ tinh khiết của nó gần như là tuyệt đối, đó cũng là lý do khiến giới này trở thành 1 giới mạnh mẽ nhất trong cửu giới.
Đồng thời, khi mà với loại năng lượng như vậy....thì việc hấp thu sử dụng lại trở nên vô cùng kén chọn. Tại vì cơ thể ngươi quá mức thấp kém so với năng lượng mà ngươi hấp thu vào.
Người tu tiên thì lấy linh khí tẩy luyện cơ thể, kích phát thiên mệnh luyện ra thần thông.
Còn phù tu ở đây, lại ngược lại.
Họ ...rất có khả năng chính là lấy từ thần thông sẵn có mà kêu gọi phù lực nhập thể, lấy phù lực thối luyện cơ thể mà đột phá lột xác.
"Uhm....cách này không tệ....nhưng mà nếu như ngươi không có thần thông thì làm sao....làm sao tu luyện đây"
Nghĩ đến mà Thiên cảm thấy mình thật may mắn, mới tới đây đã có được Thất Diệu Phù Giới làm căn cơ ngộ ra được 1 tiểu thần thông....chí ít như vậy thì hắn cũng sẽ không bị liệt vào hàng "phế vật" không thể tu luyện.
"Uhm..." bất chợt Thiên thấy kỳ lạ, tại vì những luồng thủy, lôi phù lực vẫn đang không ngừng tiến vào cơ thể, còn hắn thì sớm đã bỏ suy nghĩ đến tận đẩu tận đậu.
Nhíu lại chân mày, Thiên ngạc nhiên phát hiện ra mình không hề phải tận lực vận chuyển phù văn hấp thu phù lực nữa nhưng phù lực vẫn không ngừng tiến vào cơ thể rèn luyện làn da.
Ở trong tay trái, "vạn pháp biến" đã tự giác vận động 2 đạo phù văn này thay hắn. Còn phù lực tiến vào lại chỉ có 5 thành là rèn luyện làn da, mà 5 thành còn lại lại trực tiếp chuyển tới đây và bồi đắp lại 2 đạo phù văn thần thông.
"Uhm....phù văn tu luyện...nếu vậy thì chính thần thông cũng rất có khả năng sẽ tấn cấp....hỗn độn thất biến còn có loại diệu dụng này sao..."