Sự ngờ nghệch trong bếp của hắn rất nhanh bị thay thế bằng tính điêu luyện và chuyên nghiệp. Đến nỗi mà 2 mẹ con nhìn say đắm như xem xiếc khỉ
Thiên cố ý tạo thiện cảm với gia đình mai, mà không ngại dùng tới kỹ xảo áp hòm của mình "miệng phun liên hoa" cho nên tất cả chỉ mất có gần 1 giờ đồng hồ là đã tranh thủ tình cảm của cả nhà, hắn cũng tiện thể xưng cha gọi mẹ ngọt xớt
Bữa cơm chuẩn bị dọn ra, tưởng chừng như 1 sự đầm ấm, hòa đồng này sẽ tốt đẹp diễn ra. nhưng sự đời luôn luôn thay đổi không như người khác mong muốn
Tại vì 1 người đàn ông đã xuất hiện
Mặc 1 cái áo sơ mi trắng và cái quần rin đen, áo khoác đen.
Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, da hơi ngăm, lái 1 chiếc toyota camry bóng loáng, trên tay là 1 gói quà lớn
Bên cạnh là 1 người đàn ông tuổi sấp sỉ, mặc áo xanh cảnh sát vô nhà lễ phép chào
"bố mẹ..con mới về"
"Ba...má.." người đàn ông bóng loáng điển trai đi cùng cũng chào 1 cách thân mật
nhưng nghe thấy giọng nói này, mai giật mình hoảng sợ. ...tại vì sao
người đàn ông này đã tán cô suốt 4 năm trời, làm rất nhiều việc có ơn với nhà cô, hôm qua cô còn cãi lại hắn, rồi bây giờ cô dẫn 1 người đàn ông khác về nhà.
xưa nay áp lực tứ phía vốn đã làm cô sợ hãi con người này tới tột đỉnh, gần như cô không bao giờ dám có suy nghĩ sẽ cùng 1 người đàn ông khác tiếp xúc với nhau. cô lại càng không bao giờ dám cãi lại hắn. đó là 1 loại sợ hãi bị đè nén trong khoảng thời gian suốt 3 năm
việc cô và thiên bên nhau, dù cô biết mình sẽ không bao giờ hối hận, nhưng tiềm thức trong lòng cô vẫn tồn tại loại sợ hãi không cách nào xóa nhòa này
thiên nhẹ nắm lấy bàn tay trắng bệch của cô trấn an, chuyện 2 người trước kia hắn không hề biết, nhưng hôm nay mai và hắn đã ngầm thừa nhận nhau, hắn không cần quan tâm chuyện gì trong quá khứ nữa, chỉ cần biết 1 điều rằng.
mai là của hắn, không ai được xâm phạm...
vậy thôi
còn hùng, cho dù hắn là ai, cũng không hề đáng cho thiên quan tâm
"ah..anh hùng ah...sao hôm nay...lại biết đường mà mò xuống đây vây..." hắn cố ý nói móc
hùng vẫn bình tĩnh đè lại bạo lực trong mắt, tay vẫn mang gói quà trên tay mang lên bàn để
"ba, con mua được chút nhân sâm và nhung hươu để ba má tẩm bổ nè"
"trời ơi, xuống chơi là được rồi..quà cáp làm gì..."bố mai từ chối
"dạ..có gì đâu mà...chỉ là chút quà nhỏ...không có thì thật sự là ngại quá...không có mặt mũi mà nhìn ai mất.." dụng ý rõ ràng là chê thiên không có quà
"Khách sáo làm gì...chú không thích đâu...lần sau đừng như vậy nữa nghe không"
Hùng xong việc liền không chút ngại ngùng tách 2 mẹ con mai ra ngồi ở giữa, thậm chí còn ý định khoác tay lên vai cô. Có điều mai né kịp cái vắt vai thân mật đầy dụng tâm này của hắn
Thiên cầm ly rượu lên hướng tới người thanh niên mặc cảnh phục định mời làm quen
Mai nhanh nhẹn giới thiệu
"Anh thiên...đó là anh hai của em...anh hải.." mai nhẹ nhàng nói, miệng nở nụ cười, vô tình thân hình cô ghé sát người Thiên, dựa vào người hắn 1 cách tự nhiên
Tựa như cô vốn thuộc về Thiên từ lâu, lại như 1 người vợ hiền thục bên cạnh chồng
Hùng bên cạnh nhìn mà 2 mắt tóe lửa.
"Anh hải..em là Thiên, cũng vừa quen mai..."
Hải hoàn toàn làm lơ cái bắt chuyện của Thiên
"Phải rồi...em thấy anh mặc cảnh phục..không biết là ngành gì ra ah.."
Vẫn là làm lơ
Mai thấy có điều bất thường liền giải vây
"Anh...anh hải là đang học ở học viện cảnh sát...là...."
Hải nhếch mép khinh thường khó chịu nói
"Cậu là Thiên...nghe nói cậu vừa vào tù vì tội đánh người...sao...trốn ra hay là cầu xin người ta để ra vậy"
Thiên hiểu rồi
Hải đi với hùng, 1 kẻ âm hiểm như hùng thì anh ta có thể tốt sao được, trong khi đó bây giờ cả 2 người này rõ ràng là đang hướng mũi dao tới hắn. Rõ ràng là hợp lực đánh hội đồng sao
Thế thì hắn còn phải ngại gì nữa.
"Uhm. Là Bọn có gia thế tốt, ỷ vào cha mẹ làm lớn mà vô pháp vô Thiên, hoành hành bắt nạt người nghèo....lũ khốn kiếp đó...dám chạy xe phân khối lớn tông vô em...nếu đã bị bắt nạt vậy rồi còn nhịn thì làm đàn ông có phải phí không"
"Với lại bỗng nhiên em phát hiện ra, người chấp pháp bây giờ có vẻ không được tốt lành cho lắm...những người mặc áo của người chấp pháp..bỗng nhiên em hơi thấy phản cảm đó...anh hải...hi vọng anh không phải loại đó nhe..hj"
Lời nói của Thiên đánh động cơn phẫn nộ của mọi người, nhưng lại làm 2 người ở đây giận tím mặt
3 người đối chọi ngầm như vậy kéo dài suốt buổi cơm, tuy rằng kịch liệt nhưng sự khôn khéo, và kiến thức của Thiên lại không khiến cha mẹ mai phản cảm, ngược lại còn thích cái cách giao tiếp chân thành này của hắn
Thiên không cần bất kỳ hình thức mê hoặc nào, chỉ cần sự hấp dẫn bẩm sinh của mộc sinh lực và loại tình cảm chân thành tự nhiên là đã đủ vượt qua 2 tên đối thủ rồi
Tất nhiên cãi đến cuối thì cũng chẳng phân được thắng thua, với lại loại hơn thua này cũng chẳng đáng đầu tư chất xám, nên chỉ nói mấy câu Thiên liền lo việc mình không rảnh quan tâm loại cắc ké đó làm gì
Cho dù 2 người họ cứ không ngừng châm chọc gây chiến, nhưng chẳng khác gì đại lực đánh vào bông gòn, phí nước miếng nhưng không thu được gì
Ngược lại sự châm chích càng ngày càng gay gắt, càng ngày càng lộ rõ, nếu ít thì người nghe cũng không để ý lắm, nhưng nhiều thì bắt đầu khiến cha mẹ mai chú ý
Cái này ngược lại sẽ thuận lợi cho Thiên,tại vì hắn chỉ liếc mắt 1 cái rồi xem như không hề liên quan tới nữa, 1 kẻ luôn gây thù, 1 kẻ xem như không thấy
Vô tình nhớ lại chuyện Thiên vừa kể về chuyện dánh 1 tên ỷ quyền dựa thế.là do Bị đánh tới đầu mới khiến hắn phản kháng
Bây giờ lại thấy 2 người châm chọc 1 người nhịn, cảm giác lại khiến người liên tưởng rất nhiều
Có vẻ như Thiên là người tốt đang bị 2 kẻ gian khi dễ, khiến bố mẹ mai vốn dĩ thiện cảm với Thiên bây giờ cảm thấy có cảm giác bất bình thay hắn, nhưng mà tham gia thì họ cũng không có cách nào, đành lườm lườm con trai mình đầy uy hiếp
Mai thì khi hùng vừa ngồi gần cô 1 chút liền bị cô lý do lấy nươc mắm, tách ra sau đó qua bên tay phải Thiên mà ngồi, có hắn bên cạnh cô đã dần thả lỏng sự sợ hãi và áp lực tâm lý từ hùng
Thậm chí sự quá đáng của hắn và anh trai đối với Thiên còn khiến cô khó chịu và càng gét hùng hơn, hình tượng anh trai đáng kính cũng mất đi.
"Mai, con đi mua cho bố ít rượu nữa đi.." uống tới ly rượu cuối cùng bố mai liền nói
Mai đứng lên cầm can rươu nhỏ, mặc áo khoác, đội nón lá đinh đi
"Để anh chở em đi" hùng lập tức nói
Nhưng đương nhiên sao mai có thể đồng ý
"Hi ..không cần đâu...có a Thiên đi cùng rồi"
Cô biết, nếu cô từ chối thì sẽ không bao giờ được, bản tính của hùng rất gia trưởng, nếu hắn muốn gì thì dù cô có muốn hay không cũng phải làm theo ý hắn. Hắn sẽ làm cho bằng được
Bây giờ mai cũng không phải kẻ nhút nhát như xưa nữa, có Thiên bên cạnh rồi sẵn tiện cô cũng muốn cho hùng biết khó mà lui
Thiên nghe thấy mai nói vậy, tất nhiên là hắn sẽ không chút do dự đứng dậy cùng đi, chỉ để lại hùng trông theo trong cơn giận sôi gan
Thấy Thiên và mai đi vừa khuất bóng, hùng cũng lách vào sau nhà, sát dàn bầu móc điện thoại ra.
"Anh hùng...em nghe" đầu dây bên kia vang lên giọng nói đàn ông
"Thằng đó đang đi cùng mai ra ngoài...mày biết phải làm gì rồi chứ"
"Dạ ..em biết rồi...haha"
Hùng dập máy trở vào, miệng lại hiện lên 1 nụ cười âm hiểm
.....
Hít thở không khí trong mát ở đây, Thiên cảm thấy cuộc đời bình yên lạ thường, linh hồn cũng thả lỏng ra, mộc nguyên lực và thần hồn chứa đầy sinh cơ cũng được buông lỏng
Trước mộc linh lực phát tán ra hơi thở dễ chịu này, vô tình đã tạo nên 1 hiện tượng khiến mai thích thú
Chim chóc bốn phương, ong bướm cũng đều bị hấp dẫn tới bám lên người Thiên kêu lên "chít..chít" không ngừng
Đó chính là lý do mà xưa nay Thiên không dám buông lỏng nguyên lực từ cơ thể ra.
Nếu suốt ngày đi đâu cũng dẫn theo "đàn em" vậy thì phiền phức chết được
Có điều lần vô tình này của hắn lại tuyệt đối không khiến hắn phải thất vọng tại vì
1 con ong mật lạ đã làm hắn chú ý
1 tay nâng con ong lên miệng hỏi
"Em...nhà bác mà trồng ớt em nói đó...bộ cũng gần đây hà"
"Ủa sao anh biết...nhà thím chỉ cách nhà em có mấy căn ah..đi bộ cũng tới"
"Anh xem, nhà em là làm vườn, xung quanh đây đều làm vườn là chính hết"
"Ah..vậy lát nữa ăn cơm dọn dẹp xong mình đi choi ha em" vừa nói hắn vừa nắm lấy tay mai rồi làm bộ lơ đễnh nhìn trời
Mai thấy hành động làm bộ làm tịch của hắn cũng buồn cười, nở rộ ra 1 áng mây đỏ và cái lúm đồng tiền trên má. Miệng lại ngọt ngào "uhm" 1 cái
Đáng tiếc đúng lúc lãng mạng, lòng hươu dạ vượn này lại luôn có kẻ mắt mù phá hỏng
Phía trước có tất cả 3 chiếc xe như hung thần chạy tới với tốc độ cao vang lên tiếng bô xe "ùn....ùn...tạch..." gê rợn
Phương hướng rõ ràng là muốn phóng tới chỗ Thiên
Tốc độ quá nhanh
Mai vừa kịp nhìn thấy chiếc xe phóng tới liền hoảng sợ, không biết sao lúc này cô hề la lên 1 câu, mà mong muốn duy nhất chỉ có 1 mà thôi
Lao ra trước người Thiên
Suy nghĩ hi sinh này không hề có chút chần chừ, không cần bất kỳ giây phút suy nghĩ nào, lại càng không có bất kỳ tính toán nào trong đầu.
Cô thuần túy chỉ không muốn hắn chết mà thôi
Trong mắt cô hình ảnh chiếc xe phân khối lớn đang không ngừng phóng to.
Nguy cơ sinh mạng tới phút quyết định