"Tiêu ca, thứ này tốt huynh có định mua không?"
Doãn Lục Anh dịu dàng hỏi
"Mua, lát nữa có sản phẩm gì liên quan đến bảo mộc, Linh Mộc, Thần Mộc, Dị Mộc thậm chí dị hỏa, dị kim gì đó...tất cả đều mua"
Doãn Lục Anh nghe lời hắn liền như nhận khẩu dụ, mắt đẹp liếc qua Phan Cường một cái, làm ra biểu thái "ngươi nghe rõ chưa"
Tên này lập tức liền thụ sủng nhược khinh bệ vệ kiêu oai vỗ ngực bảo đảm.
"Tiểu thư yên tâm, việc này bao trên người ta đi, đảm bảo các nàng hài lòng"
Được ngồi đây gần mỹ nhân, Tâm thần hắn giống như lọt vào thiên đường không muốn thoát ra.
Mỹ nhân, nếu chỉ nhìn bất động và được ở gần quan sát là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau.
Một mỹ nhân chỉ có vài nét đẹp hoặc giả thùy mị sẽ chỉ đẹp.trong lúc họ lưu trong tranh vào trong ghi nhớ của nam nhân.
Khi tiếp xúc sẽ rất nhanh bại lộ, đó là nét đẹp mau nở chóng tàn
Còn một nét đẹp hoàn mỹ chính là không tỳ vết, không giả tạo, bất kỳ hành động nụ cười, bất kỳ cử chỉ ánh mắt, thậm chí giọng nói, sự vui vẻ, sự tinh nghịch, sự giận dỗi... Tất cả đều toát ra nét đẹp đặc thù khiến người càng nhìn càng mê đắm.
Đó mới chân chính là đẹp, một sắc đẹp vĩnh hằng vô khuyết
Ở đây 6 vị mỹ nữ lại đều đồng dạng là những người như thế, thậm chí mỗi người một vẻ, mỗi người một cá tính khí chất, đẹp đến độ làm hai tên Thế tử này nhìn mãi mà không biết chán, nhìn hoài vẫn mê mẩn.
Đến ngay cả thân phận cũng quên đi, tất cả tâm tư đều chỉ muốn vì các nàng cúc cung tận tụy, cầu một ánh mắt nụ cười, cầu một câu trò chuyện, cầu một chút xíu thiện cảm
Hi vọng được nắm tay chung hướng tuy vô cùng xa vời nhưng lại không làm họ từ bỏ.
"Tiêu ca, cỗ Ma Quan vừa nãy huynh định mua làm gì?" Doãn Minh Anh dịu dàng hướng hắn hỏi
"Uhm, giá trị của nó không nhỏ, không nói đến Thần Thi bên trong, chỉ nói tới chất liệu gỗ trên quan thôi...nàng biết nó là gì không? "
Doãn Minh Anh nhẹ lắc đầu
"Là Quỷ Mộc!"
"Ah...không lẽ là,...là thần ma nguyền rủa, vạn năm hấp huyết, nhân loại thiên tai, tụ vạn quỷ u linh mà hóa ma...nhân gian quỷ địa chi quỷ mộc"
"Không sai...nói là nó hấp huyết vạn năm thì không chắc có nhưng quả thật là nơi tụ vạn quỷ u linh, là thiên đường của quỷ vật, thứ này khéo léo luyện chế có thể tạo thành những món quỷ bảo lợi hại, giết người như nhái, phệ hồn hút máu ngàn vạn quỷ hồn thả ra như chấu chấu đại dịch gặm nhấm mùa màng, còn đáng sợ hơn đại hủy diệt thú triều, một khí quỷ bảo luyện thành, số lượng ngàn ngàn vạn vạn mà tính, thả ra liền chỉ biết giết người.
Đó mới chân chính là..
...Thiên địa ma tai
Không gì cản nổi, thánh nhân bị mài chết, thần nhân cũng bị nhấn chìm...
"Ah...khủng khiếp như vậy" chúng nữ đều hốt hoảng.
Xưa nay họ còn chưa từ nhìn thấy Thiên nói cái gì mà được nhấn mạnh tới như vậy, thứ này hẳn là phải rất khủng khiếp.
"Uhm...ta tới Trung Thiên Vực đã cảm nhận được thiên đạo gấp gáp, vô số khe hở không gian đang phình ra, nhân loại tu sĩ cũng đã rất nhiều người thức tỉnh ma chi huyết mạch, tu luyện ma công...
...đồng thời, tại nhân loại ngàn năm tu hành tiêu hao tài nguyên, nhân số đông đảo cũng đã đến lúc nên có những trận đại thiên tai giáng xuống, đem nhân loại tiêu hao diệt bớt, tuyển ra tinh anh chuẩn bị cho..chuyện đó"
"Thịnh cực tất suy, chu kỳ này đã tới rồi"
"Tiêu ca, ý huynh nói là...lại sắp có một đợt đại hủy diệt kéo tới sao"
"Uhm..."
"Vậy...phải làm sao?"
"Không cần lo lắng, nước động cá mới trưởng thành, chiến loạn là lúc chúng ta quật khởi tốt nhất, có điều...ta cũng tận lực kéo dài thêm chút thời gian, cho bọn chúng thêm chút cơ hội sống sót"
Lúc này, nhân viên Thần Long Thương Hội đã đưa tới cỗ Hắc Quan cùng cái "thớt" của Thần Thông Thụ.
Đồng thời còn có một tên dong thần hoàng gia tới.
"Thế tử Phan Cường nghe chỉ..."
"Thần tiếp chỉ..."
Nhưng chỉ có mình hắn quỳ gối, còn đám người Thiên một người cũng không động.
Tên dong thần này sắc mặt có chút khó coi.
"Những người này là ai, thấy thánh chỉ như thấy hoàng thượng, sao lại không quỳ" giọng hắn chốc lát liền lạnh lùng lên.
Ở Thiên Phù Giới này không có thái giám, người hầu cận trong cung đều bị một loại đế vương khế ước nguyền rủa, tuyệt đối không thể nào làm phản, cũng dĩ nhiên ngắt được chuyện làm loạn hậu cung. Như một con chó bị thiến chỉ biết hiền lành làm việc không màng lợi danh sắc dụ Không có khác thái giám là mấy. Người như vậy gọi là Dong Thần.
Lúc này, Thiên cẩn thận thu hai vật kia vào Quy Nguyên Thụ hoàn toàn không xem lời tên dong thần này nói là cái gì.
Quỷ Vương Ấn thu vào Ma Quan sau đó, Thiên một lần nữa mở ra một phân chi Ma Chi trên Quy Nguyên Thụ, đem Quỷ Vương Ấn nhập vào đây mở ra vạn dặm quỷ vực trải rộng ra một mảnh bát ngát thế giới trên Quỷ Chi.
Lực luyện hóa cường đại của Quy Nguyên Thụ lập tức phát huy, đem cả cỗ ma quan này thôn phệ luyện hóa.
Một cành khác, Thiên đem khúc gỗ Thần Thông Thụ ném vào, một khúc gỗ khô đã chết lâu ngày như vậy vốn dĩ sẽ không gì có thể tái sinh, tuy nhiên với bổn nguyên lực ở đây cung cấp cùng giới thần lực tái tạo liền dễ dàng đem nó phục sinh.
Quá trình này cũng có chút lâu nhưng thời gian trên Quy Nguyên Thụ lại có tỷ lệ gấp 10 lần bên ngoài.
Thời gian ngắn ngủi đó hắn xắp xếp xong tất cả thì bên ngoài, tên Dong Thần đã nổi đóa lên.
"Hoàng thượng có khẩu dụ, các ngươi còn không mau tiếp chỉ"
Giọng hắn the thé quát lên, thái độ ngông cuồng khắc nghiệt.
Lúc này, Thiên chỉ nhẹ nhíu mày một cái.
Chúng nữ thấy hắn đổi sắc liền thâm tâm theo đó khó chịu, Mị Nhi không khống chế được liền phát ra một tia uy áp.
Ngay lập tức
"Oanh....vù..." đạo uy áp cấp Thiên cảnh này vừa ra, cả tòa trướng bồng liền rung lên, theo đó là tên Dong Thần này như một miếng vải rách bắn tung ra ngoài, trên đường bị không khí lực cản trực tiếp nghiền ra thành sương máu.
Cả hội đấu giá tức thì lạnh băng chấn động, im phăng phắc không một tiếng động.
"Hừ,...ngay cả chủ nhân ta cũng giám hỗn, Hoa Linh Quốc muốn diệt vong hay sao!!"