"Chủ nhân, chỗ này là ngài nói tới Tiên Ma Hoa đây sao?"
"Uhm, chỗ này khá đặc thù bị đóa dâm hoa này cải tạo cho thành như vậy, kết quả nơi đây trở thành song tu thế giới"
"Nơi này tuy không đủ trong sạch nhưng lại hữu ích đối với nàng, lát nữa xung kích phá chú cũng không để thân thể nàng tàn phá"
"Vâng, chủ nhân sắp xếp chu toàn, nơi này âm dương nguyên khí giao hòa cũng chính là bảo địa tu luyện của Hồ Ly...chủ nhân, các nàng là sao?"
Mị Nhi chỉ tay tới chỗ mấy cô gái Tuyết Vũ Anh, Lục kết, Thanh xà, tri chu, Lục hàn, vương yến nhi, yến tương tư vốn đang cùng các phân thân của hắn điên loan đảo phượng, tiếng rên rỉ ngập trời.
Bọn họ đều là song tu trong một gian phòng riêng nhưng không có bao nhiêu bí mật, mỗi người lại theo chu kỳ 1 tuần một lần.
Sau mỗi lần song tu sẽ tu luyện xúc tích nguyên âm cho đến khi căng đầy không nhịn được dục vọng mới lại song tu, nhờ quá trình này mà tu vi các nàng tiến nhanh như vũ bão.
Thường thì bản thân họ không có ai chịu nổi tới đủ 1 tuần, thường thì chỉ cách vài ngày là đã không nhịn được, có người còn thường xuyên ngày nào cũng song tu.
Nữ tính vốn có cơ chế xúc giác tình dục mạnh hơn đàn ông, bây giờ không những được nếm mùi dục tiên dục tử lại thêm âm công tu luyện cùng đóa Dâm hoa kia tác quái, các nàng liền như vậy trở thành dâm phụ.
Thậm chí bây giờ kể cả Lục Anh Kỳ, Vương Ái Ngữ cũng đã gia nhập sau đó 2 dâm phụ này liền suốt ngày ở đây, cũng không mặc quần áo, song tu mệt thì tu luyện.
Cho nên giờ này Mị Nhi tiến vào là vẫn thấy mấy cặp đang ọp ẹp vang vọng hòa cùng tiếng rên rỉ.
Yêu nữ này vốn cũng không phải là nữ nhân không biết mùi đời, lại càng không phải loại nữ nhân e dè trước loại chuyện này, yêu thú vốn dễ dãi tình dục, yêu hồ các nàng lại càng dễ dãi.
"Chủ nhân, tiểu nữ gia nhập không biết có thể...được cùng...bản thể của ngài hay không?"
Thiên Phù Giới này có rất nhiều dạng thần thông phân thân, đa số đều là phân thân tách biệt cùng bản thể, cả về ý chí lẫn thể xác. Nói chuẩn thì phải gọi là một dạng khôi lỗi có trí tuệ.
Nữ tính nào cũng vậy, không có ai muốn làm chuyện này với những phân thân như vậy.
"Nàng nghĩ nhiều rồi, không cần phải như vậy"
Ánh mắt Mị Nhi lóe lên một tia thất vọng.
Xưa nay sủng vật nào cũng muốn được chủ nhân thương yêu, nàng mặc định là sủng vật của hắn cũng muốn được dùng cách của Hồ Ly chiếm lấy yêu thương của chủ nhân.
Năm xưa nàng vì cao ngạo giữ trong sạch, không chấp nhận hôn định cho nên tuổi trẻ bồng bột mới bỏ nhà đi chấp nhận trớ chú khắc nghiệt
Nhưng qua mấy trăm năm giam cầm nàng đã ngộ ra đạo lý sinh tồn, đó là phải có thực lực...không có thực lực thì phải có chỗ dựa.
Vị chủ nhân này, nàng tin rằng hắn sẽ không xâm phạm nàng, nhưng chỉ cần hắn có đủ thực lực giải được trở chú trên người nàng vậy thì đã chứng minh được nàng tìm được đúng "chủ nhân" để dựa vào.
Lúc đó, chuyện song tu trao thân gửi tiết cũng là nàng vô cùng tình nguyện.
"Ta dậy cho nàng pháp môn bảo vệ tinh thần, tập trung tu luyện"
Ý chí mang theo đại lượng thông tin bị hắn đẩy vào trong não hải của nàng, cùng lúc đó hắn trên tay kết phù bắt đầu vẽ ra những đạo phù văn dán lên da thịt nàng.
Thông tin vừa tiếp nhận, Mị Nhi liền theo đó mà tu luyện, nàng chủ tu huyễn hệ tinh thần lực rất tốt tu luyện cũng rất nhanh.
Trong thời gian ngắn liền đem toàn thân tinh thần tụ về một điểm tại mi tâm.
Cũng lúc đó, vô số phù văn liền bộc phát một lực hô ứng to lớn trực tiếp liền kéo ý thức vừa tập hợp của nàng vào trong đó.
Giữa trán liền phát sinh một đạo hào quang chói mắt lóe lên, kéo theo đó là một lực lượng kỳ diệu cường hoành tiến vào.
"Rắc...." thức hải vốn nặng dầy thô yếu liền bị xé ra sau đó toàn bộ lực lượng tinh thần liền tiến vào trong đó
"Vù...vù..."lực lượng tinh thần của Thiên vừa rút ra, linh hồn của Mị Nhi liền tiến vào sau đó rất nhanh liền hoàn mỹ dung hợp điều khống được nó.
"Huyền diệu ah...thức hải, không ngờ chủ nhân còn có thể tùy ý liền trợ ta mở được thức hải trong truyền thuyết, quá là tuyệt diệu"
"Tập trung ý chí" giọng Thiên vang lên đem nàng chấn tỉnh
Nghiêm túc lại, nàng bắt đầu dọc theo thức hải thông lộ mà tiến vào sâu bên trong.
Linh hồn vốn là trải rộng khắp toàn thân như rễ cây trong đất.
Thức hải thực tế cũng có rất nhiều chỗ, chỉ là vùng thức hải lớn nhất chính là ở mi tâm, ở sâu trong tủy não.
Nàng vừa nãy tiến vào thức hải cũng chỉ là một vùng bờ biển bên ngoài, muốn giải trớ chú cần tìm được ngọn nguồn của nó, chính là nơi trung tâm bên trong.
Người bình thường muốn tiến vào thức hải của nàng sẽ lập tức bị chiều sâu và độ rộng lớn mờ mịt của nó làm cho lạc hướng không bao giờ tìm đến được trung tâm.
Nhưng chính nàng là người sở hữu nó lại rất dễ dàng có thể tới bất kỳ chỗ nào trong thời gian nhanh nhất.
Theo sự tập trung ý niệm, chỉ thời gian ngắn ngủi sau đó Thiên liền cùng nàng đi đến một nơi đặt chân, chỗ này như một ốc đảo lớn giữa biển khơi.
Đặc sắc đó là phía trên cao bầu trời là có một đạo huyết sắc luân bàn phù văn không ngừng xoay tròn chuyển động, từ chính giữa xỏ xuyên ra 2 sợi dây xích to lớn cự đại trực tiếp xuyên qua đảo lớn này tựa như trói chặt không buông.
Hiện giờ linh hồn Mị Nhi quy tụ lại không ngờ vì loại trớ chú này mà không thể trở về được nơi trung tâm này, vô lực tiến vào giữa.
Bên trong đó có một hư ảnh hồ ly 9 đuôi linh động, chính là một thân thần thông pháp tắc và huyết mạch của nàng, đáng tiếc bây giờ nó đã hoàn toàn bị cách li.
Lúc này, tại trước mặt nàng một mặt kính bỗng nhiên hiện ra, kính hai mặt trong suốt lấp lánh vừa ra liền đem toàn bộ quang cảnh bên trong in lại, những đạo bí văn phù chú phức tạp quỷ dị theo đó mà được ghi chép lại.
Thấu Thiên Kính không phân tích dữ liệu mà chỉ làm công tác sao chép, có thể sao chép từ hữu hình cho tới vô hình, từ thần thông cho tới pháp tắc, thậm chí là cả khí mệnh cũng không ngoại lệ.