Trong phòng, Hỏa Ảnh đang chỉ huy 1 đám hỏa dị năng toàn nữ nhân không ngừng tập luyện Khống Hỏa thuật, ai nấy đều bị đánh bị hành cho tàn tạ như giẻ rách nhưng không ai dám hé răng nói 1 câu
Mỗi người họ đều căm thù nhìn lên người phụ nữ đanh đá đáng sợ phía trước mà sợ hãi
Có được quan hệ song tu với Nhị thiếu, Hỏa Ảnh không chỉ có được thực lực cấp sss cấp vô cùng mạnh mẽ mà còn có được địa vị cực cao trong trung tâm này
Với thực lực sss cấp, chỉ cần tiến thêm 1 cấp thành SA cấp là đã không thua gì 1 bán thần cấp vô cùng kinh khủng
Với cấp này, 1 mình nữ nhân này đã có thể sánh ngang với các đỉnh cấp cao thủ tại địa cầu
Thậm chí trong trung tâm này, cũng thuộc hàng đỉnh cấp trong đám cường giả
Trong Thập nhị ma tướng ả ta cũng đứng trong tốp cao thủ cực mạnh, nhưng nhiệm vụ lần này ả lại thuộc vào vị trí "đặc biệt" bên cạnh Nhị Thiếu mà không phải đi
Tuy nhiên, càng là như vậy....tâm lý ả ta lại càng thêm ác độc, làm "chăn gối" cấp dưới cho nhị thiếu ban đầu ả ta vẫn ngưởng tưởng chắc chắn sẽ giữ lấy vị trí "vương hậu"
Ả ta vô cùng không xem ai ra gì, ả ta kiêu ngạo cuồng vọng, ích kỷ và càn rỡ đến cực điểm, trong trung tâm....không có 1 ai ưa thích ả
Nhưng mà sự việc trong mơ đó lại không hề trở thành sự thật, mà ngược lại Thiên đường không tới mà địa ngục lại khởi đầu
Thực lực Nhị thiếu cực cao, song tu với hắn thực lực dị năng của cô cũng tăng nhanh cực kỳ, nhưng mà ...quá trình nhục dục đó...hắn không hề xem cô là con người...cảm giác dễ chịu của 1 cuộc ái ân bị hắn biến thành 1 nỗi đau đớn khôn tả về thể xác
Thứ cô ta nhận được chỉ có cơn khổ nhục,...bị người người gét bỏ và 1 chức thống lính của hỏa khu tầm thường
So với chức "vương hậu" thì quả thật chính là không đáng vào đâu
Từ đó...
Tâm lý ả thay đổi...sự ích kỷ lại càng lớn dần lên trong mỗi cơn đau đớn trên giường và khi nhìn thấy nữ nhân khác hạnh phúc
Ả ta trở thành 1 nữ độc phụ thấy người là cắn người...đáng gét vô cùng
"Bíp...bíp..."
Hỏa Ảnh đặt tay lên bộ đàm nhỏ ở tai
"Hỏa Ảnh...mau tới phòng ta"
Giọng Nhị Thiếu lạnh băng không chút cảm xúc ra lệnh
Nghe giọng nói này, sắc mặt Hỏa Ảnh lập tức đanh lại, cơn tức giận khó hiểu liền bùng phát
"Chát...chát.." 2 roi vung lên, 1 dị năng nữ nhân liền bị tát bay vào 1 góc ngất xỉu, trên khuôn mặt trắng trẻo mịn màng liền mất đi 1 lớp da
Những cô gái khác nhìn thấy liền run lên sợ hãi
............
Tại trung tâm dị năng, 1 tòa biệt thự vô cùng rộng lớn
Ở đây, Hỏa lão đang ngồi yên lặng trên ghế, trên thân phả ra ý cảnh thiêu tẫn nhân gian, nhiệt độ cực dương phả vào mặt, áp bức tới tinh thần người khác
Kể cả Nhị Thiếu đứng bên cạnh cũng không nhịn được cách xa ra 1 chút
Loại ý cảnh cực dương hỏa bạo này được Hỏa Lão thu liễm rất tốt, xung quanh 1 chút nhiệt độ tăng lên cũng không có, nhưng với sinh vật sống chỉ cần ý cảnh này khẽ chạm tới linh hồn liền sẽ bị hỏa độc đốt tâm
Nhiệt độ sẽ cháy từ bên trong cháy ra, từ linh hồn tới thể xác...từ những hạt phân tử nhỏ nhất cho đến tế bào. không có bất kỳ thứ gì có thể dập tắt
"Max...tới chưa..."
"Uhm..." nhị thiếu vô cùng tự tin và lạnh nhạt
Tựa như người con gái chung chăn gối với mình mấy năm nhưng không hề đáng 1 xu trong lòng hắn vậy
Đối với hắn, thực lực của hắn bây giờ đã tiếp cận đỉnh điểm của 1 dị năng đã là cấp SA mạnh nhất, thứ hắn cần bây giờ chỉ có vô tận khí vận quốc gia để vạn hoàng quy nhất, Thiên mệnh bổ 1 đường, vương đạo đệ nhất nhân như hắn sẽ chứng đạo thành thần
1 người con gái chỉ có tác dụng song tu tấn cấp, tới bây giờ đã không còn tác dụng với hắn, vậy thì không đáng 1 xu...là 1 con ả dâm tiện thấp hèn nhất trong mắt hắn
Tựa như chứng minh cho lời nhị thiếu, chỉ không tới 5ph sau
"Cốc...cốc..."
"Vào đi..." giọng nhị thiếu lãnh đạm
Ngoài cửa, Hỏa Ảnh rất làm ra vẻ bẽn lẽn của 1 thiếu nữ mới lớn khẽ nhìn vào sau đó nhỏ nhẹ tiến tới gần Nhị Thiếu, nắm lấy tay hắn giống như thiếu nữ nhút nhát trước khi cởi quần áo trước mặt nam nhân vậy
Nhưng mà nhị thiếu vẫn vậy, hắn lạnh lùng và vô cảm đến mức gần như không muốn tiếp xúc thêm 1 giây nào với người phụ nữ này, hắn chỉ nói 1 câu rồi lạnh băng đi ra cửa
"Ngươi ở lại đó..." sau đó, người thanh niên này giống như vô cảm bước ra ngoài
"Phanh..." cánh cửa rất vô tình đóng lại...tựa như tất cả cảm xúc và tình cảm của Hỏa Ảnh cũng đồng dạng đóng lại
Không khí trong phòng bất chợt trở nên lạnh ngắt, Hỏa Ảnh thì mất đi mọi xúc cảm về tương lai
Mà hỏa lão thì vẫn rất bình đạm nhìn ả ta như không hề có chuyện gì xảy ra...
Hoàn cảnh xung quanh vắng lặng kín mít và chỉ có 1 nam nhân già nua ngồi đó lau láu nhìn mình, Hỏa Ảnh không hề quan tâm và cũng không có tinh thần để quan tâm
Tất nhiên....dù ả có quan tâm hay không thì cuối cùng cũng vẫn phải quan tâm mà thôi...tại vì...
"Uhm...thân thể này...không tệ...khặc...khặc..." giọng hỏa lão vô cùng gê rợn vang lên
Trong hoàn cảnh vắng heo và kín mít này...Hỏa ảnh ruốt cuộc có chút sợ hãi
"Ông..."
"Hahahaha....không sao đâu,...thân mang âm nguyên chi hỏa...không tệ....hahahah....nếu kết hợp dương hỏa của ta...đúng là tuyệt phối.....ah...hahhahaha....max...tốt...chọn cho ta 1 tấm thân thể thật tốt,...ah..hahahaahhaa..."
..........
Bên ngoài Hoàng Chính Hào rốt cuộc lại 1 lần nghe thấy loại âm thanh đó, tiếng đập cửa cầu cứu,...tiếng gào thét cầu cứu...tiếng la hét trong vô vọng....thê lương...sợ hãi...tuyệt vọng...và khủng hoảng...đáng thương đến cực điểm.