Nhìn con chó sói lông xanh bị nhuộm thành mầu đỏ tươi thật thê thảm, Thiên cũng không có bất kỳ tiếc nuối gì, chân hắn đạp ra định lật người nó lên....nhưng mà ngay lúc này....
Cái đầu có nhanh như chớp ngóc dậy, miệng lang hóa thành 1 tia sáng vàng táp tới.
Thiên thầm than 1 tiếng “giảo hoạt” sau đó chân hắn nhanh nhẹn vung mạnh 1 cái nện vào đầu lang.
”Xoạc....ầm...ẳng..” chân Thiên bị 1 táp này rạch ra 1 vệt nhỏ trên cổ chân, còn con lang thì bị đá văng vào 1 gốc cây lớn sức tàn lực kiệt nghẹo cái đầu qua bên chết queo.
1 cước của Thiên, lực lượng tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ. Mặc dù tiểu vũ trụ hiện giờ đã không còn vận dụng được, vô tận pháp lực đã không còn vận dụng được.
Nhưng mà 1 tấm thân được siêu cấp giới thần lực rèn luyện thì sao có thể yếu ớt được chứ.
Tuy rằng sinh linh ở hành tinh này có thiên bẩm về cơ thể rất cao, lại có thêm bện pháp tu luyện bằng phù đạo nhập thể để kích phát tiềm lực từ ngoài vào trong rất là tốt.
Nhưng mà Thiên vẫn có tự tin vào 1 thân sức lực này tuyệt đối là sẽ không kém cạnh hơn họ 1 chút nào.
1 cước này đá ra, lực lượng chí ít cũng không dưới 10 tấn.
10 tấn lực lượng mà đập vào 1 con vật chỉ nặng khoảng nửa tấn thì kết quả sẽ ra sao.
Đồng thời con lang này còn có 1 nhược điểm, đó là phần xương cốt của nó....sinh vật ở đây rèn luyện chính là từ ngoài vào trong.
Và con lang này hiển nhiên vẫn chưa rèn luyện được tới phần xương, do đó 1 cước của Thiên vừa vặn nện nát bấy được phần xương đầu của nó, giết nó 1 cách dễ dàng.
Loài cẩu vật này giảo hoạt vô cùng, đánh không lại không ngờ còn biết dùng khổ nhục kế chứng tỏ sinh linh trên thế giới này rất là thông minh.
Và như vậy thì khu rừng rậm này sẽ lại càng nguy hiểm hơn nữa.
Tiến tới gốc cây, Thiên vật con lang ra kiểm tra, quả thật như dự đoán của hắn. Phần xương đầu của nó đã bị đánh nát bấy, thứ còn nguyên vẹn cũng chỉ có hàm răng được thần thông “hung nha” rèn luyện lâu ngày và viên phù hạch mầu xanh lá trong suốt bên trong.
Những thứ còn lại trên người nó Thiên không hề kiểm tra nữa.
Khẽ gẩy ra tìm lấy mấy cái răng nanh bén gót trong mớ xương cầm lấy.
Xong việc Thiên lại đi tiếp.
2 cái răng nanh này to cỡ nửa bàn tay, dài hơn 20cm. Phần đầu nhọn hoắt, chất xương cũng không tệ.
Nếu như ở tu chân giới thì với chất xương ở 2 cái răng này cũng đủ cho họ luyện thành 1 tuyệt thế pháp bảo ah.
Trên răng vẫn còn những vết phù văn mầu vàng chính là thần thông của con lang này. Khi cầm trên tay đạo phù văn này liền hô ứng với phù văn trên răng hắn.
”Uhm....thần thông không tệ...làm vệ sinh răng miệng cũng tốt....may mắn là có 2 cái “lang nha” (răng chó sói) này nha.....chứ không thì đạo thần thông này không lẽ bắt ta phải đi cắn người giống như chó sao”
Ném 2 cái răng này vào hỗn độn nguyên hỏa giới ở trái tim, Thiên quyết định dùng tuyệt thế thần hỏa tế luyện nó 1 chút làm thành vũ khí phòng thân.
Hỏa lực ở trái tim hắn là vô thượng chân hỏa ở tiên giới, lấy hỏa này rèn luyện 2 cái răng, thực tế....chính là dùng dao mổ trâu để cắt tiết gà.
Hỏa lực vừa lóe lên đã hoàn toàn tinh luyện 2 chiếc răng này thành tương hồ mầu trắng. Thiên không hề cố ý loại bỏ đi tạp chất trong đó mà chỉ luyện đi những thứ không cần thiết rồi dung luyện chúng lại với nhau.
Thần thông “hung nha” và “kiếm nhận” được Thiên vẽ ra xen kẽ vào trong mỗi 1 phần tử trong chất xương.
Hỏa lực buông lỏng, 1 chiếc lang nha kích cỡ lớn hơn trước 1 chút liền bốc khói nghi ngút được Thiên cầm trên tay.
Viên lang nha này, nhìn hình dáng thì vẫn giống hệt với trước kia ngoại trừ lớn hơn 1 chút.
Dài 30cm, rộng 20cm, phần đầu nhọn hoắt, phần lưỡi tựa như được mài bén chuyển sang mầu trong suốt như ngọc, tay cầm 7cm lởm chởm giống như bị người ta mài thủ công.
”Lang nha kiếm....tạm đặt tên cho mày là vậy đi nha...” cầm chiếc răng trên tay Thiên có thể cảm nhận được sự tăng phúc cho 2 kỹ năng “hung nha” và “kiếm nhận lên khoảng 200% kể cả về uy lực lẫn tốc độ tu luyện.
Mỗi 1 phân tử trong “lang nha kiếm” đều rục rịch hô ứng với phù trận trên răng và móng tay hắn tạo thành 1 sự liên kết tam giác.
Răng và móng tay trên người Thiên được phù trận dẫn động linh khí tu luyện thì cây lang nha kiếm này cũng tương tự như vậy”
Sau 1 trận chiến với thanh lang, bước chân Thiên di chuyển trong rừng cũng chậm hơn trước.
Trước nguy cơ rình rập ở bất kỳ đâu, hắn không thể không cẩn thận hơn 1 chút.
Con thanh lang này 1 thân mà có 2 đạo thần thông, chắc hẳn là 1 loại yêu thú cao cấp hơn mấy con thỏ kia 1 chút, kể cả đạo thần thông “phong nhận” này cũng có vẻ phức tạp và uy lực lớn hơn.
Như vậy tức là trong các loại yêu thú ở đây, nhất định sẽ có 1 sự phân cấp riêng của mình.
.....
Màn đêm buông xuống, Thiên nhảy lên 1 cành cây đại thụ để nghỉ ngơi suy ngẫm về trận chiến vừa qua.
Con thanh lang đó, có vẻ như làn da đã được rèn luyện tới đỉnh cao, hiển nhiên là vì nó có được tố chất cao hơn mấy con thỏ nhỏ kia.
Làn da được phong chi phù lực rèn luyện tới mức độ này lại cộng thêm bộ lông nhận được sự linh động của gió mà giảm bớt sát thương.
Với phòng ngự tuyệt vời như vậy thì những môn tiểu thần thông như “thủy tiễn” sẽ khó phát huy sát thương.
Nếu như vậy, nếu như không thể cải thiện được uy lực cho những tiểu thần thông này thì bắt buộc phải bỏ đi.....nhưng như vậy, cũng tương đương với 1 sự thất bại.
1 người như Thiên....sao có thể dễ dàng chấp nhận được sự thất bại thế này chứ.