Mục lục
Giới Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đây là chuyện gì...là chuyện gì xảy ra, yêu nữ...không lẽ là ngươi tác quái" Đoàn gia chủ thoáng chốc liền uy nghiêm không còn, tức giận mắng tới, đầu mâu chỉ thẳng vào Mị Nhi mà trợn.

Thế giới này tuy không có yêu thú nhưng lại có khái niệm yêu nhân, yêu nghiệt, yêu nữ. Chính đơn giản là một cách chửi ác độc

"Phi...ngươi mạo phạm chủ nhân ta, bị giáo huấn rồi còn ngụy biện, tưởng tại Hoa Linh Quốc này có thể chó cậy gần nhà sao"

Mị Nhi mang nộ khí mấy trăm năm giam cầm ra trút giận, miệng mắng người còn bộc phát ra uy áp cấp bậc Thiên cảnh áp chế lại một phạm vi nhỏ, nháy mắt liền chấn cho đám người hộc máu trọng thương.

Đoàn gia chủ lập tức bị khí thế khiếp người này giáng lên ngực, cả người hộc máu trọng thương.

"Ngươi...yêu tà ngươi không phải......"

"Không sai, ta vốn là bị phong ấn hơn nữa còn bị trớ chú, nhưng mà chủ nhân đã giúp ta giải, bây giờ ta không những khôi phục thực lực mà còn tấn cấp Thiên cảnh, ngươi nói xem...Đoàn gia các ngươi, ta có nên đem diệt tộc hay không!!!!"

"Ngươi...sao có thể...sao có thể như vậy"

Bất chợt lão nhìn qua Thiên 

"Ngươi...nối giáo cho giặc, lại dám tiếp tay cho yêu vật hại người...ngươi là yêu ma..."

"Buồn cười.. " Thiên chẳng rảnh cùng lão tranh miệng lưỡi, tay phẩy một cái Thấu Thiên Kính hiện ra.

"Phanh....phanh..." Đoàn gia chủ cùng tên Họa Thánh liền bị thu vào kính

"Uhm, Bách Thánh Họa Đồ vẫn còn thiếu không ít ah"

Bất chợt ánh mắt hắn đảo qua hai tên thái tử, ánh mắt tựa như ma quỷ nhìn ngắm con mồi

"Được...mang 2 tên này đi cùng, lát nữa đấu giá còn lo gì không có tiền trả"

"Dương đại ca, huynh cũng thật xấu nha" Doãn Lục Anh chế diễu hắn.

"Đúng vậy, huynh vậy mà còn muốn theo nho đạo học vẽ tranh, mà hành động lại thiếu chính nhân quân tử như vậy ah...xem ra nha, huynh là không thể làm được nho đạo thánh nhân rồi, làm đạo tặc thánh nhân còn được"

Dương Tiểu Thanh đâm xéo hắn một dao

"Ta không nói chuyện với nàng, tối đừng có mò qua phòng ta, bổn thiếu lần này quyết tâm cùng nàng tuyệt giao"

Thiên phẩy tay làm như giận dữ đi thẳng làm mấy nữ nhân đều trộm cười.

2 tên Phan Cường, Phan Đình không cần cái gì khống chế cũng tự đi theo.

Thứ nhất vì họ sợ bị giết thứ hai là họ còn ước gì được như thế, đi theo đít mỹ nữ như vậy đó là hưởng thụ.

...............

Hoàng cung, ngự thư phòng

"Hoa Chiếu Ngữ, đề nghị của bổn tọa...ngươi quyết định xong chưa?"

Nói chuyện là một nam tử thân thể phát ra hơi thở quỷ dị, mạnh mẽ mà âm u đến cực điểm.

Chính là tông chủ Thần Mộc Tông, Thành Thông Thiên

Bên cạnh hắn là 2 người, một vị hỏa bạo như thái dương chính là thánh nhân Dương gia chủ mạch Dương Chấn

Một người khác chính là người của Thiết gia thượng Thiên vực, Thiết Khiếu Phong

Bọn họ mỗi người đều phả ra uy áp cường đại, bản thân phiêu phù tại hư không, tuy nhiên cũng không phải bản thể.

"Ba vị xin chớ trách, không phải ta không muốn giúp các vị mà là giúp không được, Long Thần Thương hội là chịu dưới thuộc quyền của Đại Thần Quốc, ta dù là vương một quốc nhưng đối với họ cũng chỉ là một khách hàng...không đủ tư cách định đoạt...

"3 Vật đó, ta khẳng định với các vị quả thật là có, hơn nữa đều là xuất hiện trong lần đấu giá tối nay, các vị muốn đạt được, xin tự mình đấu giá" quốc vương Hoa Chiếu Ngữ cung tay kính ý nói

"Hừ, xưa nay bổn tông chủ muốn đồ vật còn chưa từng có tiền lệ không đạt được, có điều phải tranh đoạt với một đám tiện nhân...hừ"

Thành Thông Thiên mở lời khinh bỉ

"Không sai, bảo bổn gia chủ đi miệng lưỡi tranh đoạt với đám ti tiện đó, còn là không cần....cướp là tốt nhất" Dương Chấn nói

"Uhm, ta cũng thống nhất như vậy"

Hoa Chiếu Ngữ hùa theo.

"Các vị yên tâm, Long Thần Thương Hội quy định chỉ cấm tranh đoạt trong đấu giá, còn khi đấu giá hoàn thành sẽ là thuộc trật tự trị an của Thành Vệ Binh Hoa Linh Quốc, lúc đó các vị ra tay...ta đảm bảo thuận lợi"

"Hừ, còn cần ngươi nhắc" Thành Thông Thiên hừ lạnh theo đó mà biến mất

Sau đó hai người khác cũng biến mất.

Chờ họ đi được một lúc, Hoa Chiếu Ngữ mới dám ngẩng đầu lên nhìn, cả người mổ hôi như tắm.

.............

Đấu giá hội này có hai phần.

Một phần dưới trệt là triển lãm rất nhiều đồ vật, có bảo khí có cổ vật, cũng có kỳ trân dị bảo.

Thậm chí còn có mấy sạp hàng quy mô lớn có nhân viên bày bán những thứ quý giá.

Người tiến vào đây nếu vào sạp hàng thì phải dùng giá niêm yết để mua, còn muốn mua hàng triển lãm thì phải dùng giá gấp 10 lần niêm yết mới được mua, hoặc là tại chỗ sẽ phát sinh đấu giá nếu nhiều người cùng muốn mua. 

Phần hội này sẽ được tiến hành trong suốt cả buổi đấu giá, còn muốn tiến vào cao cấp đấu giá tầng 2 sẽ phải cần yêu cầu không nhỏ.

Mua thẻ đấu giá, mỗi tấm cơ bản thẻ đều mất tối tiểu 10 triệu kim tệ.

Thứ này tất nhiên là hai tên Phan gia kia phải đi làm, còn đám người Thiên thì tha hồ dạo chơi mua sắm.

Bá Chương, Dịch Kiến Hành đã sớm chia nhau ra đi mua đồ mình muốn, tất cả chi phí đều có hai tên "người tốt" bao hết

Thương hội này quả nhiên không hổ danh đệ nhất, đồ bán trong này đa dạng phong phú vô cùng.

Chit hơi cảm thụ liền cảm nhận được mấy luồng hơi thở Bảo Mộc xuất hiện, đáng tiếc hơi yếu chút.

Thế là cuộc tầm bảo của Thiên liền bắt đầu.

"Sơn Linh Bảo Mộc một nhánh nhỏ giá chỉ 1 triệu kim...mua"

"Tinh Hà Bảo Thụ một nhánh cành, giá 1 triệu...mua

"Hậu Thiên Thổ Mộc, một ngọn..

Phong Thần Bảo thụ, một cành...

.....

Đa số các giống bảo thụ ở đây có được đều là phân chi, phân nhánh hoặc là chút rễ, chút củ...công dụng không phải để luyện hóa vào thân mà là để làm dược hoặc trấn áp thiên nhiên, giá cả cũng vì thế nhỏ đi rất nhiều.

"Uhm...đây là..." đi đến một chỗ khá đông người Thiên cảm nhận được hơi thở linh mộc nồng đậm.

Phía trước là một tủ kính, trên đó dĩ nhiên không phải cây cỏ mà là một con rùa lớn bằng mặt bàn, là một loại hung thú hiền lành tuổi thọ cực cao, tuy nhiên con rùa này có vẻ rất là khác thường.

Nó toàn thân mầu xanh lá, trên mai rùa lớn còn mọc chút cây cỏ sinh trưởng rất tốt, có mấy gốc hoa còn rất xinh đẹp ong bướm đều ghé thăm.

Con rùa này hiền lành đưa mắt nhìn mọi người có vẻ đáng thương, nó một thân giáp xác trên đầu cứng rắn hễ chui vào mai là kín không kẽ hở, nhưng mà vẫn như cũ sợ loài người.

"Đây là Dược Linh Quy, máu của nó có thể chữa bệnh hoặc luyện dược, giống rùa này rất là hiếm, khả năng sinh sản cực thấp đã gần như tuyệt chủng, không ngờ hiện giờ Long Thần Hội lại có thể kiếm ra được một con" Doãn Lục Anh lên tiếng giải thích.

"Dược Linh Quy, chuyên ăn các loại dược liệu, thể chất bẩm sinh có dược tính mạnh mẽ, tuổi thọ càng cao dược linh càng mạnh, con rùa này hẳn là vẫn còn chưa trưởng thành"

Nhưng lúc này Thiên lại nói

"Nàng sai rồi, Rùa này không phải nhờ ăn linh dược mà thành thuốc, nó là vì trong tim có một viên hạt giống đỉnh cấp Linh Thụ"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK