Tại vị trí này đồng thời cũng là hạch tâm tòa bao dung chi thế đang luyện hóa mảnh không gian này.
"Ầm..ầm..ầm..."khí thế kinh người của đạo kim sắc đó lao xuống rồi va chạm vào bao dung đại thế sinh ra oai lực mạnh mẽ không thể tưởng, dư uy mạnh mẽ phát tán ra khiến không gian giao tiếp xung quanh ầm ầm muốn vỡ vụn.
"Chiến thần...là chiến thần ra tay, chúng ta được cứu"
"Không sai, chiến thần ra tay...chắc chắn bức Càn Khôn Đồ đó sẽ bị hàng...ah..."
Tên đệ tử này còn chưa nói xong thì ngay lúc này.
Giữa bầu trời tựa như biến mất một cái gì đó, không sai...là biến mất.
Toàn bộ bán kính 10 dặm không gian biến mất
"Vù...ầm...ầm..." vệt kim sắc ánh sáng đó đột ngột mất đi mục tiêu liền cắm thẳng xuống dưới đất.
"Hấp....hít..hà..." một đám người bên ngoài nhìn vào nhìn thấy cảnh tượng cả đời khó quên này chợt trợn mắt ngoác mồm.
Giữa Chiến Thần Đà, một cái hố to đen ngòm xuất hiện, toàn bộ chục dặm sâu dưới đất và trời cao đã biến mất hoàn toàn.
Không gian lực xẹt...xẹt hóa thành những vết rách cự đại bị kéo căng lại, pháp tắc đứt gãy dần nối liền, các hệ phù lực điên cuồng tràn tới lấp đầy trám lại vị trí bị mất đi.
Trong khoảng khắc run sợ này, tất cả mọi người đều cảm giác vô cùng thiếu chân thật, mắt không dám tin vào những thứ mình đang thấy.
Chiến Thần Đà...bị tập kích.
"Xẹt...ầm.." từ trong vô tận không gian loạn lưu dưới cái hố đen, vị chiến thần giống như nổi giận cuồng ma, khí thế hung nộ phóng vọt lên trời giọng lớn quát lên.
"Là tên Hoàng Thanh Thiên đó...tất cả môn nhân Chiến Thần Đà nghe lệnh, lập kim cấp lệnh truy sát....bằng mọi giá phải mang tên Hoàng Thanh Thiên đó về đây...bất luận sống chết, ta muốn hắn dùng đại giá gấp hàng trăm hàng ngàn lần để bồi đắp lại sỉ nhục ngày hôm nay"
Mỗi đại môn phái đều sẽ có một hình thức truy tung tội nhân tất cả được phân làm 3 cấp, hắc thiết, bạch kim và hoàng kim.
Thông thường phàm là những kẻ bị truy nã cấp bậc hoàng kim thì đều là những kẻ cùng hung cực ác hoặc có tầm phá hoại cực cao, cấp này vừa ra lập tức liền chấn động thế giới.
Giải thưởng phong phú khiến người có thể liều mạng đi làm, đủ để khiến hàng trăm địa cảnh cường giả như lùa vịt nhao nhao xông lên.
Từ khi thành lập Chiến Thần Đà đến nay đây là lần thứ 2 họ lập ra lệnh đỉnh cấp lệnh truy sát bậc này, người đầu tiên đó chính là đệ nhất phản đồ có thiên phú nghịch thiên nhất trong lịch sử lập phái và người thứ 2, lại là đệ nhất thiên tài thánh sư luyện khí chi đạo vừa mới nổi lên như cồn.
Hắn như một vì tinh tú chớp lóe lên bầu trời rồi chợt tắt, dưới lệnh truy nã cấp này gần như một chút tỉ lệ sống của hắn cũng không có, người đời mấy ngày trước còn than thở vì tài năng ngút trời của hắn thì bây giờ lại tiếp tục thở dài than cho số phận hắn ngắn ngủi.
Mang ngọc có tội...chính là khái niệm này.
Nhưng mà, đó chỉ là chuyện trong miệng của người thiếu cái nhìn thực tế mà thôi, tại vì bản thân cái người đang bị truy nã đó lại vẫn đang sống nhăn răng ở đó.
Tại một cánh rừng rậm bao la bát ngát không có điểm cuối, Thiên ngơ ngác đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
"Hây...xuất môn sai sót ah, cái thuật không gian độn này thật cũng quá tệ đi, may mà ta độn vào rừng, chớ nếu mà rơi vào núi lửa hay lòng đất thì không phải phiền phức ah"
"Haiii...nếu không có tọa độ chính xác thì thần thông này cũng vứt đi, đi bộ chắc ăn hơn"
Thuật không gian độn này chính là Thiên thu được từ 2 tấm phù không gian phù Thái Huyền Môn dùng để bắt hắn, không ngờ không bắt được người còn bị táng thân theo còn Thiên bây giờ lại dùng chính thuật không gian của họ để tẩu thoát từ Chiến Thần Đà ra đây.
"Sặc...uhm, tên chiến thần đó mạnh thật, sơ ý một chút đã bị thương...thật không cẩn thận, xem ra thế giới này còn không phải thiếu mầu sắc như ta tưởng ah"
"Phòng ngự cơ thể cũng còn thiếu chút...xem ra sau này phải nghiên cứu một ít pháp môn luyện thể, phải rồi còn Chiến Thần Quyết ah, rảnh rỗi luyện chơi cũng không tệ đi"
Thế là Thiên dựa theo trực giác nhắm về một phía bắt đầu bước đi.
Rời khỏi Thiên Kiếm Môn hắn ngoại trừ hơi lưu luyến 2 đại mỹ nhân ra thì không hề có bất kỳ tư tưởng không thoải mái nào ngược lại còn có cảm giác như chim sổ lồng cá về biển, tự do khoái hoạt
Vừa đi hắn lại vừa nghiên cứu pháp môn luyện thể trong Chiến Thần Quyết.
Đối với Thiên thì tu luyện không có nghĩa là phải ngồi xuống tại chỗ, lại càng không phải cái gì thần thanh khí tĩnh, luyện công đối với hắn là đồng nghĩa với ăn cơm uống nước, sinh hoạt thường ngày, còn việc tẩu hỏa nhập ma sao...buồn cười.
Lần này Thiên sơ ý gặp trọng kích của Chiến Thần, trong lúc mà Thấu Thiên Kính còn đang trong giai đoạn tấn cấp, phòng ngự của hắn hạ thấp đến mức thấp nhất nhưng mà hắn lại mải chơi quên mất điều đó.
Lấy thân thể máu thịt không phòng ngự chống đỡ một chiêu toàn lực của thiên cảnh quả thật vẫn hơi thiếu chút.
Chiến Thần Quyết này là pháp môn luyện thể thiên phẩm cực tốt nhưng lại phải lấy thân thể dung nhập vào bảo khí mà luyện thành vô địch chiến thể, cái này đối với Thiên thì thật là thừa thải ah.
Bản thân hắn mỗi tế bào đều là một mảnh thế giới, cả cơ thể còn bị phong ấn một tiểu vũ trụ, bây giờ thấp kém lắm cũng có được một Thất Diệu Phù Giới nhập thể.
Vậy thì cái gì pháp bảo đều chỉ là điều thừa với hắn, làn da hắn bây giờ còn một Thấu Thiên Kính có thể mang vào vô địch phòng ngự.
Bản thân hắn bây giờ chỉ thiếu sót một chút đó là cảnh giới luyện thể mới tới luyện nhục, ngũ tạng lục phủ vẫn trở thành vật yếu nhất, rất dễ bị chấn động.
Hắn bị thương lần này chính là vì lý do đó.
"Uhm, ngũ tạng thuộc ngũ hành phân âm dương, nếu dùng pháp quyết luyện thể này tạm thời luyện 5 loại phòng ngự pháp bảo vào trong ngũ tạng thì cũng không tệ, có thể dùng tạm"
"Uhm...để ra khỏi khu rừng này đã, lúc đó rồi mua chút đồ vật luyện chơi"
Nói là như vậy nhưng vừa đi hắn vẫn không hề dừng việc luyện công, ngũ hành chi lực thông qua ý chí của hắn không ngừng bị hấp thu vào ngũ tạng.
Ý niệm cường đại của hắn xuyên suốt qua các thớ cơ bắp nhập vào nội tạng, trong thời gian ngắn liền vẽ ra 5 cái tụ nguyên sa cỡ lớn nhập vào ngũ tạng trợ giúp gấp hàng triệu lần tốc độ luyện thể bình thường.
Nội tạng của Thiên ẩn chứa hỗn độn lực cho nên không thể dùng cách tu luyện bình thường để tu luyện được. Gấp hàng triệu lần đối với hắn là vẫn còn hơi yếu chút.
Đang trong tâm trạng phơi phới này bỗng nhiên một tiếng động nhỏ rơi vào tai hắn.
"Keng...uỳnh..."
Thiên chơp mắt, sắc thái lập tức kinh hỉ
"Đây...sẽ không phải là có người chứ"
.......
Phía cách đó 7 dặm.
Một đội hình 2 phe đang lao vào nhau quần chiến sống chết.
Một phe dẫn đầu là một cô gái phong trần mệt mỏi, mái tóc rối bung xen lẫn mồ hôi và máu che khuất đi dung nhan trên mặt.
Nhìn từ xa có thể thấy được sự quật cường liều mạng và mệt mỏi của cô, bên cạnh nàng là 6 vị nhân cảnh trung kỳ cường giả đồng dạng cũng liều mạng chống đỡ đến cùng, trông họ có vẻ như tùy tùng của cô gái này, mỗi người đều mặc đồng bộ một loại quần áo mầu tím viền trắng.
Phía đối thủ lại có tới hơn 30 người lấy một thanh niên bịt mặt làm người dẫn đầu, tham gia chiến đấu lại chỉ có 10 người bịt mặt thực lực đều là nhân cảnh đỉnh, công pháp mà họ tu luyện ẩn chứa một loại sát phạt chi ý vô cùng nặng cộng thêm thân pháp linh hoạt khiến họ đùa bỡn nhóm 7 người cô gái áo trắng như trò đùa.
Ở bên ngoài, một đám đàn ông đứng ngoài vừa vui vẻ quan chiến vừa cợt nhả lời ô uế.
"Rốt cuộc ngươi là ai...tại sao lại nhất định truy giết ta cho bằng được" giọng cô gái đầy phẫn nộ vang lên.
"Hehe...không cần gấp gáp, nàng phục vụ bổn đại gia thật tốt đi, có khi ta rủ lòng thương sẽ nói cho nàng biết một vài thứ trước khi chết"
"Hahahahaha....phục vụ bổn đại gia nữa...ta nữa....hahahaha, để xem nàng có so được với mấy cô nương tại nghi xuân viện hay không....hahahahaha."
"Không sai, anh em ta ở đây có tới 30 người lận ah...nàng hôm nay sẽ có cơ hội được ngự thập nam, hưởng tận nhân gian lạc thú trước khi chết...ah.hahahahahaha"
"Được anh em ta luân phiên cưỡi lên....coi như nàng có chết cũng sẽ là sung sướng mà chết ah....ay dô, dừng vận động mạnh...dưỡng sức để lát nữa còn rên rỉ chứ...khặc...hahahahaaha.."
"Anh em,...ta không nhịn nổi rồi, lập tức dứt điểm đi....ta phải thưởng thức nhân gian mỹ nữ...thử cảm giác phá trinh tiết...hãm hiếp liệt nữ....hahaha"
"Keng...keng...phập..." 6 tên nô bộc bên người bạch y nữ tử sớm đã sức cùng lực kiệt bây giờ như nỏ giương hết đà, thoáng chốc liền không chịu nổi ác chiến chết dần.
"Keng...phập, ahhhhhh" người cuối cùng chết đi, bãi chiến trường còn lại chỉ có duy nhất cô gái này đang tuyệt vọng chống chọi.
"Hahahaha....Dương Tiểu Thanh, chống cự vô ích....ngoan ngoãn phục vụ bổn đại gia đi thôi...hahahahaa"
Lúc này, cô gái tên Dương Tiểu Thanh này giống như làm ra quyết tâm gì đó, kiếm nhọn trở ngược liền xoay một vòng lướt qua cổ họng.
Ngay lúc này, 2 vị nhân cảnh cường giả phía sau đã kịp phản ứng, kiếm dài vung ra cực nhanh đã chém xuống.
"Keng..."kiếm còn chưa kịp chặt đứt cổ họng thì đã bị ngăn lại, nhưng mà cô gái này có vẻ cũng không hề có ý nghĩ một kiếm tự sát của mình sẽ thành công cho nên ngay lúc trường kiếm bị đánh bay thì từ cổ tay nàng không biết từ khi nào đã cầm một cây trâm dài cắm phập vào ngực trái.
"Tiện nhân....ngươi tưởng chết là sẽ rửa sạch được ô uế sao....chết rồi thì sao, còn lại thi thể ta sẽ tiếp tục hãm hiếp...hãm hiếp cho đến khi hạ thể ngươi bấy nhầy thành một đám nát bấy mới buông tha...tiện nhân, ngươi chết đi....ngươi..."
Tên đầu lĩnh bịt mặt này còn chưa nói xong thì đã bị một giọng nói cắt dứt.
"Ngươi...sẽ không làm được"
Dương Tiểu Thanh tâm như tro nguội, tuyệt vọng nhắm mắt lại nhưng mà trong lúc nàng còn một tia ý thức cuối cùng thì một bóng hình thanh niên áo xanh đã xuất hiện