Tài nghệ nấu ăn của Thiên có thể nói là khỏi chê, món ăn mà hắn làm vô cùng đa dạng lại được phối hợp với các loại dược liệu và hiếm lạ gia vị khiến cho cả về dinh dưỡng lẫn mùi vị đều hoàn hảo.
2 người họ ai nấy đều tu vi cao cường, cứ một ngày đi chỉ nghỉ 4 tiếng buổi tối.
Cũng như vậy Dương Tiểu Thanh liền bị Thiên dẫn hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Năng lực của Thiên muôn hình vạn trạng rải đều trên khắp mọi lĩnh vực, có thể nói là không gì không biết, không gì không làm được.
Ban đầu nàng còn tưởng rằng tu vi nhân cảnh sơ kỳ của nàng là cỡ nào cường đại nhưng không ngờ trước mặt Thiên, nàng ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có.
Mới chỉ 3 ngày mà nàng đã bắt đầu sinh ra loại ảo giác đại ca của mình thật sự thông thiên triệt địa đến mức có thể làm được tất cả, nụ cười và khí chất tự tin của hắn dần dần đã khắc sâu vào tâm trí nàng.
Một cảm giác ỷ lại hiếm có dần xuất hiện.
"Uhm...Dương gia chúng ta là luyện kiếm sao"
"Không, đại ca...Dương gia ta là luyện thương, chúng ta lấy chinh chiến trên lưng ngựa làm chính cho nên dùng thương, còn kiếm đây là muội...mua được từ hội đấu giá, thương nặng..muội không cầm được"
"Oh...thương pháp sao, vậy Lục Dương công cùng thương pháp đều là truyền thừa từ Dương gia chủ mạch sao"
"Uhm...lục dương công là địa phẩm công pháp rất quý giá, tất nhiên một phân nhánh chúng ta sẽ không thể có được....aiii, đáng tiếc muội không phù hợp với công pháp này lắm, luyện đã 10 năm mới chỉ đạt đến tầng 3, e rằng sau này địa cảnh vô vọng rồi"
"Mắc cười...nàng có một ca ca như ta ở đây mà còn dám nói vô vọng địa cảnh ah"
"Hihi...ca, vậy ta sẽ núp sau lưng ca, sau này không thèm luyện võ nữa"
"Ờ...chớ dại nha, luyện võ là để vượt qua sinh lão bệnh tử...dù không chiến đấu thì cũng phải luyện, ta không muốn chứng kiến muội muội mình già lão chết đi trước mặt ta đâu"
"Hihi...ca, huynh yên tâm Tiểu Thanh sẽ chăm chỉ tu luyện"
"Được rồi, ngồi xuống đây đi..."
"Gì vậy ca..."
"Thành tâm vận Lục Dương Công tu luyện lại một lần ta xem đi"
"Uhm" Dương Tiểu Thanh cũng không biết đại ca mình đang sắp làm gì, nhưng nàng tin tưởng hắn.
Rất hiếm khi thấy bộ dáng nghiêm túc của hắn như vậy, không biết sao tim nàng trở nên hơi hồi hộp.
Nàng ngồi xuống một khối đá lớn rất nghiêm túc liền vận lên trấn tộc công pháp Lục Dương Công.
Công pháp vừa vận chuyển liền khiến hỏa hệ cuồng bạo năng lượng từ mặt trời bắt đầu chuyển động tiến vào cơ thể nàng thông qua hít thở, chân mày Thiên lập tức nhấc lên, sắc mặt lạnh lẽo
"Dừng...." Dương Tiểu Thanh bị giọng quát lạnh lẽo này quát tỉnh.
"Hừ,...một đám khốn nạn...mang công pháp như vậy gia truyền...khốn nạn"
"Ca...huynh sao vậy..."
"Gia tộc này...thật là tốt, Tiểu Thanh...công pháp này làm sao có thể cho nữ tính tu luyện được, đó thuần túy là đốt cháy tuổi thọ của họ, đừng nói nàng vĩnh viễn không tấn lên địa cảnh...cho dù là sống quá được 50 tuổi đã là không thể rồi"
"Đại ca...như vậy, nghiêm trọng như vậy sao..."
"Nàng chờ ta chút...ta cho nàng công pháp khác"
"Tiểu Hắc...đi bắt sống cho ta một con hỏa xà"
"Gâu..gâu.." Tiểu Hắc vô cùng nhanh nhẹn vừa nghe lệnh liền sủa lên 2 tiếng sau đó hếch hếch mũi vào không trung bắt đầu nhanh như chớp chạy đi.
10 phút sau, 1 ngàn thanh lang dưới sự điều động của nó đã chạy khắp nơi lùng sục xà loại hung thú, không mất quá 20 phút sau một bầy hàng ngàn lang tộc đã mang về tới gần 2 ngàn hỏa mãng các loại, lớn nhỏ đủ hết, thậm chí cả trứng hỏa mãng cũng mang về cả một ổ.
Trước sự khiếp sợ của Dương Tiểu Thanh, một bầy hàng ngàn con thanh lang to lớn như con trâu khí tức mạnh mẽ cuồng bạo đã xếp hàng ở cạnh đó chờ lệnh, Tiểu Hắc ngồi đầu đàn sói đã hoàn toàn mất sạch bộ dáng nịnh nọt vui đùa như thường ngày mà thay vào đó, là một khí thế bá giả giữa quần lang.
Hơn ngàn con hung lang này khí tức mạnh mẽ kinh người, tốc độ, lực lượng và hàm răng sắc bén đều đủ khiến người nhìn mà sợ hãi.
Dương Tiểu Thanh có thể khẳng định, mỗi con hung lang này thôi đã dư sức chiến bại một tên nhân cảnh cao cấp huyết sát các mà mấy ngày trước nàng đối mặt.
Một đám này có tới hơn ngàn con nhưng thật đáng sợ là chúng lại hoàn toàn ngoan ngoãn nghe lệnh một con chó đen cụt đuôi mà ngày thường nàng vẫn đùa nghịch.
Không thể nhịn nổi sợ hãi trong lòng nàng định quay sang hỏi đại ca mình nhưng lại càng bất ngờ hơn.
Ở một góc khác, Thiên cầm một cành cây thoăn thoắt vẽ lên mặt đất những họa tiết không thể hiểu nổi, thái độ nhập thần nghiêm túc một cách hiếm có.
Chợt nàng lại nhìn vào cánh rừng bên kia, một Tiểu Hồ Ly cũng không biết từ bao giờ đã mất sạch vẻ lười biếng ỷ ôi trong lòng nàng mà ở đó.
Tiểu Hồ Ly vểnh lên đôi lỗ tai lớn trắng tinh, mắt lớn dáo dác cảnh giác nhìn xung quanh, thân người thẳng, 4 đuôi dựng thẳng chống lên 4 góc, mọi sự chuyển động của các hệ nguyên tố đều không thoát được giác quan của nó.
Một bên là Tiểu Hắc thân ảnh đen thui như thần như ma ngự khống quần lang canh một góc.
Một bên là Tiểu Hồ Ly tưởng rằng thật bình thường lại bỗng chốc thay đổi thành một sinh linh như mộng như huyễn, như phiêu dật như phù không.
2 con sủng thú bình thường đến không thể bình thường hơn này bỗng chốc liền thay đổi nghiêng trời lệch đất...tất cả đều là vì 1 người.
Là canh gác, bảo hộ cho 1 người.
Ở giữa, Thiên nhập thần tĩnh khí, nét hoa văn trên đất bây giờ không ngờ lại bắt đầu tự động hấp lấy hỏa hệ năng lượng từ môi trường bắt đầu như sống lại.
Hỏa hệ năng lượng rót vào từng nét hoa văn sau đó bạo phát ra hơi thở hỏa hành nóng bức kinh người, hào quang từ trong đó bộc phát ra khiến mắt người xem đau nhói nhức buốt.
"Xẹt....tích. Tích..." nhiệt lượng vừa tích một chút liền khiến mặt đất cấp tốc liền hóa thành dung nham nhão nhoét.
Dương Tiểu Thanh không thể che dấu được bất ngờ lẫn sợ hãi nhưng nàng bắt đầu hiểu Thiên đang làm gì rồi...và hiển nhiên hắn đã thành công.
Thiên vội vàng nắm tay Tiểu Thanh lao vút đi tránh né phạm vi ảnh hưởng, Tiểu Hắc và Tiểu Hồ Ly cũng hóa thành 2 đạo tàn ảnh vọt theo.
Khi Thiên cùng Tiểu Thanh đáp xuống một nơi cách đó 50m thì 2 tiểu sủng vật này cũng tới nơi.
"Gâu.." ngay lập tức một bầy hung lang cũng ở phía sau đợi lệnh, ánh mắt thành kính cực độ thần phục khi nhìn tới Thiên.
Nhưng lúc Tiểu Thanh còn đang chưa kịp ngạc nhiên thì lúc này, một trận hỏa nhiệt nóng rát đã ập tới.
Nàng trợn lớn mắt to ra nhìn cảnh tượng phía sau, một cái ao dung nham nóng cháy, hỏa nhiệt kinh người, bạch quang tán xạ ra xung quanh thiêu đốt một mảnh cây cối cháy đen trong tức khắc.
Đây chính là uy lực kinh khủng của cái phù văn mà Thiên vừa vẽ xong, là một loại hỏa hành phù văn mang hơi tức của Lục Dương Công nàng đang luyện.
"Ngheo..eoo." Tiểu Hồ Ly lại một lần nữa lười biếng nhảy lên vai Thiên làm nũng mất sạch bộ dáng uy nghi lúc nãy khiến Tiểu Thanh như không tin vào mắt mình.
"Gâu..." dường như nghe lệnh, một đám hung lang liền nhả ra hỏa xà từ trong miệng ra, một mảnh đất không lập tức liền bị phủ lấp bởi vô số hỏa xà.
Hoàn thành nhiệm vụ, bầy hung lang lại yên lặng biến mất, Tiểu Hắc lại quẫy tít cái đuôi chạy tới chân Thiên.
"Ca ca..." Tiểu Thanh nghẹn họng không biết nói sao
" được rồi, chờ ta một lát.."
Thiên nhìn đám hỏa xà giữa đất, con nào cũng bị uy áp dọa cho chết khiếp chỉ dám ngoe nguẩy đuôi rắn.
Thiên lại tiếp tục chọn ra một quả trứng rắn non nhất cầm trong tay sau đó buông xuống.
Hỏa xà này ở trong rừng chính là một loại đê cấp hung thú, phẩm cấp chỉ là trung kỳ với 2 thần thông sơ giai hoàng phẩm "hỏa cầu" và "độc dịch"
Nhưng thuộc tính của chúng mặc dù là hỏa độc nhưng lại ẩn trong huyết mạch âm hệ, độc hệ là tới từ đôi răng, rắn là động vật máu lạnh, hỏa năng lực là để phụ trợ nó khống chế âm hàn hệ trong huyết mạch.
Cũng vì lý do đó cho nên băng hệ thần thông trong cốt tủy nó mới không thể kích hoạt ra nhưng nhờ vậy nó lại có thể duy trì sự sống rất tốt.
Thiên nhìn chính là trúng điểm này của nó.
Tay trái Thiên cử động, ngay lập tức tất cả mọi tinh hoa huyết mạch, tinh hạch và cả linh hồn của tất cả gàn 3 ngàn hỏa xà bị Thiên rút ra rồi trút vào viên trứng Thiên chọn vừa nãy.
Tay phải lại kết thành ấn, tinh thần lực như bài sơn đảo hải tràn ra ngoài, tay phải kết ấn vẽ ra vô số tinh điểm phù văn nhập vào những tinh hoa vừa bị rút ra đó tiến vào trứng