Nói chính xác hơn là nó hướng thân thể đạt đến trình độ của pháp bảo mà luyện, khi luyện tới đỉnh không những có thể khiến thân thể mạnh mẽ đáng sợ mà còn đạt đến tình trạng gần như bất tử bất diệt mạnh mẽ huyền diệu không thể tả, tương truyền rằng tổ sư Chiến Thần Đà năm đó là do đốn ngộ Hỗn Độn Đỉnh mà nghiên cứu ra chiến thần quyết.
Ông là người đầu tiên và cũng là người duy nhất đã luyện được môn công pháp này tới đỉnh, năm đó một mình ông ta chinh phạt Thiên Phù Giới không địch thủ xưng danh Vô Địch Chiến Thần sau đó truyền thừa lại cho đệ tử.
Nghe nói, chiên thần quyết của ông lúc luyện tới đỉnh, bảo quang cực hạn, đã tiếp cận tới tình trạng thiên phẩm đỉnh bảo khí, chỉ thiếu một chút liền thành chân thần.
Đến đời sau chiến thần quyết đã được truyền nhân Chiến Thần tu luyện theo một hướng khác, tuy không ai đạt đến thành tựu của ông nhưng lại phát sinh ra vô số diệu dụng khiến người rung động.
"Lấy bảo nhập thể"
Lã Mông chính là lấy một món địa phẩm "xuyên tâm cổ" một món âm ba hệ bảo khí nhập thể do đó loại công dụng âm ba công kích bỏ qua phòng ngự mà vừa nãy hắn phát ra chính là từ đó mà có.
Mặc dù âm ba lực không có tác dụng với Thiên nhưng hắn còn rất nhiều thủ đoạn khác còn chưa dùng, vốn định còn chưa muốn lấy chiến phục nhân nhưng mà Lã Mông lại không ngờ người phát động chiến đấu trước lại không phải hắn mà là Thiên và trong một hoàn cảnh mờ mịt như thế này.
Không nói không năng gì, nói đánh là đánh
Nhìn thấy một đám băng tuyết nhân ảnh kiếm giáp sáng choang, kiếm ý xung thiên, khí thế như sơn hà phủ tới...Lã Mông hơi co lại ánh mắt.
Vừa nãy hắn đã nhìn thấy rất rõ uy lực của đám bách tướng này, có thể nói là chỉ với bọn chúng cũng đã đủ đánh cho Tuyết Đế mặt xám mày tro, còn đối với hắn...
Lã Mông hắn tự nghĩ bản thân mình muốn diệt sạch bách tướng này cũng không phải việc khó nhưng cách thật sự để hoàn toàn diệt trừ chúng thì lại chưa nắm chắc.
"Hừ...tiểu tử, nể mặt ngươi có thể chế tạo ra được bảo vật thần kỳ này ta không so đo...nhưng mà ngươi quả thật là không biết điều...còn dám khai chiến với ta...ngu xuẩn"
Lã Mông cười nhẹ, nét tự tin trên thân hắn tràn ra khiến người ta như cảm nhận được một khí thế vô địch ngạo nhân.
Chỉ thấy hắn nhẹ đưa tay phải ra sau, tay trái nắm quyết hóa thành một đóa liên hoa sau đo thu 3 ngón vào trong bắt thành kiếm chỉ, bảo quang trên cánh tay hắn bộc phát ra ngoài.
"Xẹt..xẹt...xẹt..."kiếm khí rợn người bộc phát, mặt đất lập tức bị cắt chẻ thành vô số cái khe nhỏ.
Kiếm khí lực hóa thành một đạo kiếm quang bao phủ toàn bộ cánh tay trái Lã Mông thành một thanh kiếm.
Thanh kiếm này mạnh mẽ không thể tả, chí ít cũng đạt đến tình trạng địa phẩm bảo kiếm bên trong còn có một đạo thanh long kiếm ý, kiếm lực cô đọng đến cực hạn lại giao dung với khí cơ trầm sâu như biển của Lã Mông thành một thể, uy lực mạnh không thể tả.
Thế đứng của hắn ung dung không nhiễm bụi trần, tóc dài nhẹ bay, khí chất mạnh mẽ mà điềm tĩnh, chỉ ngoại trừ cặp mắt lúc nào cũng miệt thị thế gian ra hắn quả thật chính là 1 nam tử kiệt xuất anh hùng có thể mê đảo tất cả nữ tử.
"Ah...zaaaaa....keng..." một kính quân lao lên, kiếm ý lăng lệ liền trảm xuống như khai sơn phá thạch.
"Ầm..." trước đạo kiếm ý này, Lã Mông như bàn thạch không chút suy chuyển, chân chỉ hơi nhích 1 cái liền né ra bóng kiếm ngay tại thời khắc mấu chốt.
""Keng..." chỉ 1 âm thanh nhỏ bé này vang lên sau đó đạo kính quân đó đã lặng lẽ chia ra làm đôi rồi tan biến mất.
Kiếm quân ồ ạt xông lên, Lã Mông hắn vẫn không dời khỏi chỗ 1 bước nhưng tay hắn vẫn chuẩn xác chém ra từng kiếm..từng kiếm, tốc độ nhanh không gì sánh được, chính xác đến tuyệt đối.
Cứ như vậy hắn 1 kiếm hạ một con, tốc độ kính quân lao lên nhanh tới đâu là hắn tiêu diệt gọn tới đó, tay phải vẫn chắp sau lưng, chân nhẹ động nhưng không dời 1 bước, ở giữa phong ba hắn từng kiếm bại địch thong dong mà ung dung như trò chơi thể hiện rõ ràng một tư thế chiến thần bất bại.
Loại khí thế bất bại mà phiêu dật này quả thật chính là chí mạng đối với nữ tính, có lẽ hắn đây thật sự chính là đang muốn thể hiện ra với 2 đại mỹ nhân bên cạnh Thiên, chỉ tiếc rằng hắn không biết rằng bản thân hắn dù có ưu tú hơn nữa thì cũng vô ích.
Thế kiếm của hắn quả thật chính là tuyệt đỉnh đấu pháp trong chiến đấu, dùng kiếm lực sắc bén nhất hội tụ về 1 điểm, di chuyển ít nhất, cử động nhanh, gọn, chuẩn, dứt khoát....dùng ra chiêu số ít nhất, tiết kiệm sức nhất mà hiệu quả lại cao nhất.
Nhưng mà dòng thủy triều kiếm quân này tuy chỉ có 100 quân nhưng đâu có phải như Tuyết Quân của Tuyết Đế có thể sánh bằng, tốc độ tái sinh của kính ảnh này vẻn vẹn chỉ có 1 giây.
Tốc độ xuất kiếm của Lã Mông là 1/10 giây nhưng lại chỉ có thể giết tối đa được 6 người gần mình nhất nếu không hắn sẽ phải dùng quần công chiêu thức tiêu hao sẽ rất nhiều, cho nên loại tiêu hao chiến này vẫn không thấm vào đâu.
Đây mới chân chính là điểm đáng sợ của phương pháp quần công.
Lấy hạn chế không gian làm cản trở, thể lực hạn mức để cân đo.
Một lần giết, dù có nhiều thì cũng chỉ được 10 người nhưng khi ngươi giết đám này xong đám kia lại tới, một kiếm của ngươi có thể giết được 2, 3 người nhưng thân hình ngươi lại không thể né được cả 10 kiếm đâm tới.
Đám kiếm quân của Thiên lại vô cùng thông minh, khả năng nắm bắt thời cơ và sự cơ động linh hoạt của chúng là không thể chê vào đâu được.
100 quân này cứ mỗi 2 người trở nên là có thể tự tổ hợp thành một kiếm trận, thêm 1 người là thêm một mạnh, chết 1 người cũng không phá được trận.
100 đạo khí cơ, 100 đạo kiếm ý cùng hòa hợp dung nhập lại một thể, uy lực vô cùng lớn.
Ban đầu Lã Mông chiến đấu còn ung dung nhẹ nhàng nhưng dần dần, sắc diện trên mặt hắn liền nghiêm nghị hơn, thái độ nghiêm túc hơn, ngay cả tay phải cũng không thể tiếp tục để sau lưng, chân cũng không thể đảm bảo đứng tại chỗ.
"Không xong...không ngờ ta đánh giá sai sự đáng sợ quả Quân Trận này, thật là nan giải ah..."
Đang cái lúc mà hắn còn đang trầm ngâm nghĩ bện pháp thì một đạo kính ảnh kỳ lạ đã ập tới.
Không đúng...không phải kỳ lạ mà là quen thuộc.
Tại vì đạo kính ảnh này không hề dùng đến băng kiếm như lúc đầu mà là lấy 2 ngón tay làm kiếm, giống hệt như hắn...
"Chiến thần quyết tầng đầu..."
"Keng....keng...keng..." băng kiếm nhập thể, độ tinh khiết vô cùng cao, kiếm ý ngưng đọng, khí cơ nối liền với cơ thể uy lực mạnh gấp 3 lần chân kiếm.
Tuyết quân này vừa lên liền chiến ngang tay với Lã Mông
Trong thời gian đó, 99 kiếm quân khác cũng đã hoàn thành quá trình luyện kiếm nhập thể sau đó chúng như hóa thành một người khác, băng ý, kiếm ý tất cả đều nội liễm vào trong.
Cả kiếm trận cũng dần chuyển sang xu thế như đá ngầm sâu lắng, trầm ổn mà bộc phát.
Chiến Thần Đà tu sĩ không tu kiếm, tất nhiên họ cũng không thể luyện ra kiếm ý nhưng mà một siêu cấp đại phái như họ lại có căn cơ đáng sợ đến độ 1 Thiên Kiếm Môn này không cách nào tưởng tượng nổi
Kiếm mộ, đao mộ, thậm chí côn mộ, kích mộ, băng dàm, thủy tú, hỏa sơn....
Những nơi do họ dùng đại lực lượng, đại tiền tài, đại khí vận ngưng tụ nên, mỗi tòa đều có rất nhiều những loại kiếm ý, đao ý...
Ở nơi đó, tổng hợp chính gọi là dưỡng bảo mật địa, có được nó tu sĩ Chiến Thần Đà không chỉ có được những loại "ý" vô cùng mạnh mà còn nhờ Chiến Thần Quyết có thể dung nhập bảo khí nhập thân khiến cho họ giống như 1 cái "tụ bảo" di động.
Thanh "vẫn tinh" kiếm mà Lã Mông dung nhập vào cánh tay trái chính là một món địa phẩm trung kỳ bảo khí uy lực mạnh vô cùng. "Vẫn tinh kiếm ý" lại càng là một môn thần thông cực phẩm.
Nhưng mà bây giờ đây, tất cả 8 thành "vẫn tinh kiếm ý" và tầng 1 chiến thần quyết của hắn đã thành toàn cho bách kiếm quân này.
Chiến thần quyết tầng 1 - nhân bảo tương thông - dẫn ý nhập thể.
Đạt đến tầng này chỉ cần là kiếm ý hay đặc thù thần thông trong bảo vật sẽ có thể sơ lược nhập vào cơ thể.
Nhưng mà những kiếm quân này của Thiên lại không cần rườm rà như vậy, thần thông mà nó học mót được toàn bộ đều trở thành bổ phẩm cho quy nguyên đan điền, kiếm ý mà nó thu được sẽ bị luyện thành kiếm phách sau đó sinh linh này sẽ gia nhập vào hỗn độn kiếm giới.
Còn thần thông sao, nó tự nhiên sẽ nhận được mà không cần phải dung nhập cả món pháp bảo vào người, lợi dụng bảo khí chi lực để luyện thể.
Chỉ là tầng 2 chiến thần quyết mới bắt đầu lấy bảo khí luyện vào cơ thể, đây mới chính là mục đích mà Thiên đang hướng tới.
Nhếch lên một nụ cười vui vẻ Thiên đưa ánh mắt khiêu khích nhìn tới Lã Mông.
"Còn cố giữ phong độ sao...vậy thì để ta cho ngươi thêm một chút áp lực ah"
Nhan nhi ở bên nhìn thấy nụ cười đáng gét của Thiên liền cười tươi một cái rồi đưa ánh mắt đáng thương nhìn tới Lã Mông.
"Thiên,...chàng đó nha, thì ra chàng cũng có lúc khó ưa như vậy, vậy mà ta cứ tưởng chàng tốt đẹp biết chừng nào..."
"Vậy thì nàng không biết rồi,...ta vốn là 1 nam nhân rất thanh thuần khiết bạch và trong sáng như tờ giấy trắng ah...chỉ là ta không thích mấy tên cứ hay thể hiện phong thái, thả ra mị lực muốn câu dẫn nữ nhân của ta...mấy tên như vậy...nàng xem có nên đánh không" Thiên làm ra thái độ vô cùng hiên ngang lẫm liệt.
"Xí...ai là nữ nhân của chàng" Nhan nhi khả ái vung phấn quyền đấm nhẹ hắn một cái, trong lòng lại ngọt ngào như nếm mật.
Lúc này Thiên một bên ghẹo mỹ nữ, nhưng trong âm thầm đã ra lệnh cho toàn bộ bách kiếm quân dùng toàn lực tàn nhẫn đánh đập.
Bên này thì một mảnh xuân sắc tươi ngon mê người, chỉ có Lã Mông là thê thảm không nỡ nhìn.