Hắn hiểu là mỗi lần xuất hiện Đệ ngũ thạch thì loại khí tức không dung hợp với trời cao này sẽ quét ngang cả Thần Nguyên tinh hải, khiến vô số hung thúc và tộc quần tới cướp đoạt.
Một khi cướp được Đệ ngũ thạch thì có thể thông qua viên đá này đi tới Đệ ngũ chân giới thần bí. Mà truyền thuyết có liên quan tới Đệ ngũ chân giới đã truyền lưu trong Thần Nguyên tinh hải từ rất lâu rồi.
Đệ Ngũ Hỏa lò dù sao cũng bay ra từ Đệ ngũ chân giới, là chí bả nơi đó. Từ đó cũng có thể thấy được là Đệ ngũ chân giới thần bí sẽ rung động lòng người tới cỡ nào.
Mà Đệ ngũ chân giới hôm nay đã trở thành một tinh vực trống trải, tạo hóa có thể đạt được từ nơi đó chắc chắn sẽ rất lớn!
Mặc dù không chọn lựa đi tới Đệ ngũ chân giới nhưng chỉ cần có Đệ ngũ thạch thì có thể có hai lựa chọn. Thứ nhất là có thể giao nó cho tộc quần bảo vệ Đệ Ngũ Hải, bọn họ sẽ đổi bằng rất nhiều thứ.
Cũng có thể luyện hóa Đệ ngũ thạch, dung nhập vào bên trong Pháp bảo, mượn sự không dung hợp quy tắc để luyện chế ra một thanh chí bảo chém phá quy tắc. Chí bảo như vậy trong Thần Nguyên tinh hải không phải không có nhưng phần lớn đều là truyền thừa của tộc quần.
Như con mắt thứ ba của Hoành Thiên tộc, năm đó luyện chế cũng đã cho một viên Đệ ngũ thạch vào!
Ba loại hấp dẫn như thế đủ để khiến mỗi lần Đệ ngũ thạch xuất hiện tạo thành một trận tranh đoạt và hạo kiếp, giống như một trận gió tanh mưa máu.
Chẳng những thú dữ bên trong khu vực quan trọng của Thần Nguyên tinh hải và các tộc quần nhận thấy Đệ ngũ thạch đã xuất hiện, ở nội hoàn, ngoại hoàn, trong chớp mắt này, tất cả các tộc quần và thú dữ đều nhận thấy sự xuất hiện của nó.
Thậm chí một số tiên linh vốn ngủ say cũng mở mắt ra dưới sự kích thích của khí tức này. Tiếng chấn động giờ khắc này ầm ầm khắp các khu vực của Thần Nguyên tinh hải, kịch liệt tới cực hạn.
- Đệ ngũ thạch...
Bên trong một ngôi sao đang nhanh chóng sụp đổ, một bàn tay khổng lồ mạnh mẽ thò lên từ mặt đất. Một cự nhân xuất hiện. Cự nhân này có hai đầu, đồng thời ngửa mặt lên trời rống to.
- Đệ ngũ thạch lại xuất hiện một lần nữa... Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Bên trong tinh không, trong một mảnh phế tích có tiếng nói âm trầm vang vọng. Một sinh linh thân thể hư ảo kỳ dị chậm rãi ngưng tụ ra, nhìn về phía xa, sau đó chợt nhoáng lên rồi biến mất hoàn toàn.
Những cảnh đó xuất hiện ở rất nhiều địa phương trong tinh không, mục tiêu đều hướng về phía... Đệ ngũ thạch!
Chỗ Tô Minh trong nháy mắt này đã nhận ra dao động tới từ Đệ ngũ thạch không dung hợp với thế giới này. Hai mắt hắn lóe lên, hiểu tại sao Thiên Tà Tử lại vì có được một viên Đệ ngũ thạch này mà bị Tứ đại tôn tộc đuổi giết. Thậm chí đuổi giết hắn nhất định còn có các tộc bầy và thú dữ khác.
- Tảng đá như vậy...
Tô Minh nhìn Đệ ngũ thạch. Nó ở bên trong hỏa lò không chút thu hút nhưng ở bên ngoài lại rực rỡ như mặt trời. Nó không thuộc về thế giới này. Như thế... Nó đồng thời bị thế giới này bài xích, cũng có thể trở thành lợi khí để đối kháng với quy tắc của thế giới này!
Đệ ngũ thạch như vậy nhất định sẽ khiến mọi người thèm muốn!
- Hoành Thiên lão tổ cũng tốt, Trần Phần Tộc cũng được, bọn họ cũng không nói chuyện này với ta. Về phần Đệ Cửu Mịch Sát, với tu vi của hắn thì chắc cũng không hiểu được nhiều về Đệ ngũ thạch này.
- Một bảo vật như vậy khó trách sẽ khiến mọi người tranh đoạt.
Tô Minh trầm mặc một lát, tay phải bấm ấn quyết, điểm chỉ vào Đệ ngũ thạch. Nhưng viên đá này căn bản là bất động, vẫn ở bên cạnh Tô Minh, phát ra kim quang, không cách nào thu vào túi trữ vật được.
Tô Minh nhíu mày, mắt lộ vẻ sắc bén, trực tiếp mở to miệng, hút về phía Đệ ngũ thạch. Lập tức viên đá này run rẩy một chút, nhanh chóng bay vào miệng Tô Minh, bị hắn nuốt vào. Thân thể Tô Minh lập tức khuếch tán ra kim quang, sau một hồi lâu mới từ từ tiêu tán.
Nhưng đây cũng chỉ là áp chế tạm thời mà thôi, không cách nào kéo dài được. Viên đá này sẽ bay ra lần nữa. Có thể làm được điểm này cũng bởi bởi hồn của Tô Minh là Tố Minh. Mà Tố Minh tộc và Đệ ngũ thạch này đều tới từ Đệ ngũ chân giới.
Nếu thân thể bổn tôn Tô Minh ở nơi này thì hoàn toàn có thể dung nạp Đệ ngũ thạch, không lộ chút dao động nào. Nhưng hôm nay hắn còn chưa cách nào duy trì được lâu như vậy.
Trầm ngâm chốc lát, Tô Minh liếc nhìn Đệ Ngũ Hỏa lò, điểm một chỉ về phía nó.
Dưới một chỉ này, bên trong hỏa lò lập tức truyền tiếng nổ vang, chấn động mạnh. Theo chấn động này, biển lửa kia khuếch tán ra ngoài nhanh chóng, khiến hỏa lò giống như bị thiêu đốt.
Ngay sau đó, trong biển lửa, có mấy thân ảnh bị ngọn lửa trực tiếp đánh ngang, trực tiếp bị đẩy ra khỏi hỏa lò. Bên trong những thân ảnh này có Huyền Thương, có Tử Long chân nhân, có Hỏa Khôi lão tổ, còn cả Long Hải lão tổ thân thể đã không còn là hư ảo.
Xuất hiện cuối cùng là Chu Hữu Tài.
Những người này là những người may mắn sống sót tới giờ. Giờ phút này bên trong Đệ Ngũ Hỏa lò chấn động, nhanh chóng bị không gian bài xích mạnh mẽ ra ngoài, rời khỏi Đệ Ngũ Hỏa lò. Thần sắc bọn họ bất đồng, nhìn về phía Tô Minh.
Những người này ở bên trong Đệ Ngũ Hỏa lò đã sắp tới tầng thứ nhất, cũng mất đi rất nhiều sinh cơ. Tiếp tục lưu lại nơi đó, Tô Minh cũng không yên tâm lắm, cho nên định thao túng Đệ Ngũ Hỏa lò đuổi hết bọn họ ra.
Ánh mắt đảo qua thân thể mọi người, ánh mắt Tô Minh rơi vào trên người Chu Hữu Tài. Chu Hữu Tài cũng nhìn Tô Minh. Hai người nhìn nhau, hai mắt Chu Hữu Tài chợt lóe sáng.
- Hỏa Khôi.
Tô Minh nhàn nhạt nói.
Hai mắt Hỏa Khôi lão tổ lóe sáng, nhìn về phía Tô Minh, thân thể lùi về phía sau mấy bước. Tuy nói đã rời khỏi Đệ Ngũ Hỏa lò nhưng hôm nay hắn cực kỳ suy yếu, kiêng kỵ đối với Tô Minh không giảm bớt mà ngược lại còn nhiều hơi.
- Thi thể này đã đồng ý đưa ngươi, hôm nay cầm lấy đi.
Tô Minh mở miệng, tay phải vỗ lên túi trữ vật. Lập tức thi thể thiếu niên áo trắng xuất hiện trước người Tô Minh, bị Tô Minh vung lên, bay thẳng tới phía Hỏa Khôi lão tổ.
Hỏa Khôi lão tổ đầu tiên sửng sốt, chần chừ một chút rồi nhìn về phía Tô Minh.
Thần sắc Tô Minh như thường, không có chút biến hóa nào.
Hỏa Khôi lão tổ chần chừ, nhìn thi thể tới gần. Hắn không đoán ra tâm tư Tô Minh, không biết trong thi thể này có bẫy rập gì chờ mình không. Nhưng nếu cứ bỏ qua như vậy, muốn tìm một thi thể Chưởng cảnh khác, đối với hắn mà nói đúng là cực khó khăn.
Giờ phút này, cắn răng một cái, Hỏa Khôi lão tổ âm thầm đoán đối phương sẽ không giết mình. Cho dù có mưu đồ thì cũng nhất định coi trọng tu vi của mình có thể trở thành hộ vệ, cho nên mắt lộ vẻ quyết đoán, thân thể nhoáng lên cái, chạy thẳng tới thi thể thiếu niên áo trắng. Đối với hắn mà nói, thi thể thiếu niên áo trắng này so với thân thể lúc trước mạnh hơn không hết. Nếu thế thì hắn chẳng những không có tổn thất, ngược lại còn gặp vận may.
Nhưng ngay khi hắn tới gần thi thể thiếu niên áo trắng, Tử Long chân nhân bước ra một bước, trong nháy mắt xuất hiện tại cạnh thi thể này, tay áo tay phải giơ lên vung một cái. Lập tức sắc mặt Hỏa Khôi lão tổ đột biến, vội vàng lui lại phía sau.
- Tử Long đạo hữu, ngươi có ý gì!!
Hỏa Khôi lão tổ lập tức mở miệng.
- Người này là khách khang của Tứ Đại Chân giới chúng ta, Tử mỗ muốn mang thi thể hắn về.
Tử Long chân nhân lạnh nhạt nói, cũng không nhìn về phía Hỏa Khôi lão tổ mà nhìn Tô Minh.
- Đây là chiến lợi phẩm của ta.
Tô Minh nhíu mày, nhìn Tử Long chân nhân, lạnh nhạt nói. Đối với Tứ Đại Chân giới, trừ một số người ra thì hắn cũng không yêu thích nửa điểm. Giờ phút này lời nói lạnh lùng, tóc hắn cũng dần dần chuyển thành màu xám.
- Ồ? Tử mỗ thật muốn nhìn xem chiến lợi phẩm của ngươi có thể thuộc về ngươi không?
Mắt Tử Long chân nhân lóe sáng. Thi thể thiếu niên áo trắng kia có thể mang về Tứ Đại Chân giới hay không thì hắn không để ý. Hắn chú ý chính là Cổ Ngô huyết mạch trên người kẻ này, nếu luyện hóa thân thể thì có thể ngưng tụ ra một tia máu Cổ Ngô, đối với hắn mà nói thì dù hành trình tới Đệ Ngũ Hỏa lò lần này cũng không coi là trắng tay.
Thi thể này hắn chắc chắn muốn. Lời hắn nói ra, tay phải liền vỗ lên thi thể thiếu niên áo trắng một cái, trực tiếp thu vào túi trữ vật, lạnh lùng nhìn về phía Tô Minh.
Cảnh tượng này khiến thần sắc mọi người bốn phía bất đồng. Huyền Thương cẩn thận lùi về phía sau mấy bước, hai mắt nheo lại, quan sát Hứa Tuệ, nhìn thân thể chí bảo trên người Hứa Tuệ, hai mắt lộ oán khí và lạnh lùng.
Chu Hữu Tài không nói gì, thần sắc như thường, nhìn không ra nổi tâm tư.
Về phần Hỏa Khôi lão tổ, thần sắc âm trầm nhưng biết tu vi của mình thì dù là có thân thể cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Tử Long chân nhân. Chuyện này chỉ có thể cắn răng mà nhịn.
Giờ phút này mái tóc Tô Minh đã hoàn toàn biến thành màu xám. Loại biến hóa này lập tức bị mọi người nhìn thấy. Nhất là Tử Long chân nhân, lúc này hai mắt càng co rụt lại. Giờ khắc này Tô Minh bỗng khiến hắn cảm thấy nguy hiểm cực độ. Đó là một loại khí tức tử vong lạnh như băng, một loại giá lạnh ập xuống.
Cảm giác này khiến hắn phải ngưng tụ tu vi lập tức, trong mắt lóe sáng.
Tô Minh màu xám, đại biểu cho lý trí chí cực, đại biểu cho lực lượng Hoàng Tuyền. Nguyên tắc làm việc của hắn không từ thủ đoạn, chỉ tính toán xem có thành công hay không.
- Long Hải, nếu ngươi không ra tay thì lời thề của ngươi sẽ bị ta lập tức bóp nát, để cho ngươi từ nay thiếu hồn!
Tô Minh mở miệng lạnh như băng, ánh mắt lập tức quét về phía Chu Hữu Tài.
- Trường Hà đạo hữu, chuyện cứu sống vợ ngươi cũng không phải là không thể.
- Hỏa Khôi lão tổ. Đây là thân thể của ngươi, đã cho ngươi thì không còn quan hệ với ta nữa. Ta ra tay giúp ngươi, một mình ngươi cũng phải liều mạng!
Tô Minh nói lạnh nhạt ba câu, lập tức khiến sắc mặt của Long Hải, Chu Hữu Tài, Hỏa Khôi lão tổ đều biến đổi cả.
Càng khiến trái tim Tử Long chân nhân đập mạnh, thần sắc đại biến.
Hai mắt Chu Hữu Tài lộ hung quang ngập trời. Giờ khắc này hắn giống như điên cuồng, hai mắt trong nháy mắt đỏ bừng, nhìn chằm chằm vào Tô Minh, lập tức quay đầu, sát cơ mãnh liệt, tu vi toàn thân cuồng bạo, nhìn về phía Tử Long chân nhân.
Thần sắc Long Hải biến hóa, cũng lộ vẻ không tốt, nhìn Tử Long.
Về phần Hỏa Khôi lão tổ càng lộ thần sắc kích động, sát khí lóe lên, thân thể nguyên thần chợt bộc phát ra ngọn lửa thiêu đốt.
Ba người chia ba hướng, vờn quanh Tử Long chân nhân. Tay phải Tô Minh tóc xám giơ lên, Uổng Sinh Thương vù vù xuất hiện.
- Chiến lợi phẩm này là của ta, ngươi có đưa hay không đây?
Mắt Tô Minh lộ hàn quang, giọng nói lạnh như băng.