Tô Minh hóa thân Túc Mệnh dù có thể phát huy lực bằng Man Hồn đại viên mãn, nhưng chỉ vẻn vẹn Man Hồn đại viên mãn mà thôi, cách tu mệnh còn có khe rãnh rất sâu ngăn cách, khó thể vượt qua. Nhưng Táng Tà giáp xuất hiện khiến một giây trước khi Túc Mệnh tan biến, đem sức chiến đấu ngưng tụ trùng kích khe rãnh!
Nếu đổi là trước kia, dù Tô Minh trùng kích cũng khó thể phát huy một thương tuyệt vời hiện nay, vì hắn chưa biết chân chính tu mệnh, hắn còn chưa đem thân tâm đạt tới bước đó!
Hắn còn trong mê mang, còn bị ký ức ràng buộc, còn cố chấp suy tư rốt cuộc mình là ai.
Nhưng trên đường đến đảo Ma La, ở giữa biển trời, Tô Minh cuồng cười hiểu ra, còn có từng câu một lời nói khiến cuối cùng hắn từ sâu hóa bướm, triệt để thăng hoa!
Đó là loại lột xác, tâm linh lột xác, càng là bước dài quan trọng nhất để Tô Minh đi về phái cường giả chân chính!
"Nếu thế nhân đều gọi ta là Túc Mệnh, vậy từ nay về sau, Tô Minh ta chính là Túc Mệnh!" Đây là lần kêu gào trong đời Tô Minh, một lần hướng bầu trời và mặt đất cười nói ra sinh mệnh mình!
Câu nói này cùng nụ cười của Đại Ngu Man Công trong thế giới băng hình thành kêu gọi, cùng vết khắc sâu nhạt của Đại Ngu Man Công dấy lên lực đảo điên thương khung!
[Khi ngươi biết ngươi là ngươi thì...ngươi không phải là ngươi! Khi ngươi biết ngươi không là ngươi thì...ngươi mới là ngươi!]
Tô Minh lột xác, tâm linh cảm ngộ, nhìn thì bình thường thật ra đây mới là quan trọng nhất để bây giờ hắn có thể phát huy ra một tia tu mệnh!
Một thương này xuất hiện, kinh thiên động địa, trong trời đất, tại đại lục Man tộc, khí thế như vậy cực kỳ hiếm thấy trong nhiều năm nay!
Nó xuất hiện, kinh thiên. Tô Minh ném một thương, bầu trời chấn động, tầng mây cuồn cuộn mấy năm bao phủ lần đầu tiên nổ tung, đảo ngược, khiến bầu trời...sau tai kiếp ánh nắng thật sự theo tầng mây bị xé rách, ngày càng nhiều chiếu xuống. Bầu trời nổ ầm ầm, biển rộng ngoài đảo dấy sóng gầm. Tiếng ầm vang điếc tai như là trời cùng biển đều đang run rẩy bởi một tia hơi thở tu mệnh!
Giây phút tia khí hơi thở tu mệnh kkinh thiên động địa nở rộ dưới khung trời, đất Nam Thần có vài vị trí bùng phát khí thế mạnh mẽ!
Vị trí thứ nhất là một trong ba khối lục địa, chỗ Hải Đông tông ở, một mảnh hoang vắng. Trên đỉnh núi cao đâm mây hậu sơn Hải Đông tông, ngồi một người đàn ông trung niên hơi đẹp trai, người đàn ông mặc áo xanh, bên trên thêu một con hắc long!
Y, chi chính là một trong ba cường giả Nam Thần, Ly Long Thượng Nhân!
Đôi mắt y vốn khép nhưng giờ bỗng mở ra. Khoảnh khắc mắt mở, bầu trời bỗng tỏa ánh sáng ngời, dường như vùng trời này đang nhắm mắt, theo mắt Ly Long mở ra nó cũng mở!
"Đây là...hơi thở mệnh..." Ly Long ngơ ngác nhìn phương xa, thật lâu sau thì thào.
Cùng thời gian, trên đất Nam Thần, một nơi khác ở lục địa, có một bộ lạc nhỏ, trong bộ lạc khói bếp vờn quanh, có tiếng con nít chơi đùa ẩn hiện. Trong một lều da bộ lạc có từng đợt Huân khúc truyền ra, đó là một ông lão. Một ông lão mắt mở to nhưng không có thần giống người mù, thổi Huân khúc!
Huân khúc của lão vang vọng, khóe môi dần lộ nụ cười.
Nam Thần, trên Đông Hoang đại lục, cũng trong chớp mắt vài nơi xuất hiện dao động mãnh liệt.
Tất cả gió mây thay đổi chỉ vì trên đảo Ma La, bây giờ một thương của Tô Minh ẩn chía một tia...tu mệnh!
Trên đảo Ma La, trong đại điện, Ma La dung hợp ý chí tổ tiên tông môn, tu vi bùng nổ hồi phục đến đỉnh hậu kỳ Man Hồn, dữ tợn gầm rống lao hướng Tô Minh. Giây phút lão lao hướng Tô Minh, trước mắt trông thấy một thương!
Trường thương tím, sát khí ngậ trời, còn có một lũ hơi thở khiến Ma La tinh thần rung động, dù trong điên cuồng vẫn không thể ức chế sợ hãi.
Lão sợ, vẻ mặt, đôi mắt lộ rõ, trong người lão những ý chí tổ tiên chui vào bùng nổ. Những ý chí dù đã chết nhưng cảm nhận hơi thở tu mệnh ẩn chứa trong một thương của Tô Minh thì biến điên cuồng.
Chớp mắt, từng lũ ảo ảnh mới chui vào người Ma La đều thoát ra, ở trước mặt lão ngưng tụ, hóa thành một thân hình mơ hồ, thân hình ấy nâng tay lên ấn vào một thương đến!
Khoảnh khắc hai bên va chạm, thân hình ấy run bần bật, tan vỡ, chỉ tan vỡ dấy lên trùng kích đã khiến Ma La lùi vài bước, hộc bãi máu, vẻ mặt hoảng sợ, tu vi theo những ý chí tổ tiên rời đi lại rơi về sơ kỳ Man Hồn, có dấu hiệu tiếp tục rớt xuống.
"Tông chủ cứu ta!!!" Giờ phút này, toàn thân Ma La chìm trong sợ hãi vô tận.
Lão sợ, thật sự sợ hãi. Lão không thể nghĩ rằng một thương của đối phương đáng sợ như vậy. Bảo vật tông môn cho lão ngưng tụ lực tổ tiên thế mà một giây cũng không ngăn được một thương từ đối phương!
Nguy hiểm tính mạng so với vừa chìm trong luân hồi càng mãnh liệt đánh vào lòng Ma La, khiến mặt lão trắng bệch, chẳng còn chút máu, người run bần bật.
Trường thương tím xuyên thấu qua ý chí tổ tiên Ma La ngưng tụ thân hình, xông vào trong đại điện. Nhưng khoảnh khắc nó xông vào, đại điện tựa vật chết thức tỉnh, từ trong ra ngoài tỏa sự sống bàng bạc.
Nhưng dù là vậy thì có sao!
Giây phút đại điện như thức tỉnh bùng phát sự sống định ngăn cản một thương của Tô Minh thì có tiếng nổ ngập trời vang vọng. Chỉ thấy nguyên đại điện chớp mắt tan vỡ từng tấc. Trong tiếng nổ vang thành bốn, năm mảnh, nổ tung!
Để lại Ma La đứng tại chỗ lại hộc máu, biểu tình uể oải và kinh hoàng, không ngừng hối hận.
Nhưng một thương của Tô Minh vẫn không tạm dừng, lao hướng Ma La. Chính lúc này, tiếng cầu cứu tông chủ của Ma La bi thiết phát ra.
Tiếng cầu cứu tông chủ ở khoảnh khắc một thương của Tô Minh đến gần Ma La, trước mặt lão xuất hiện một vòng xoáy. Vòng xoáy xuất hiện rất đột ngột bên trong mạnh vọt ra một bàn tay, bàn tay túm lấy Ma La như muốn cứu lão đi!
Đó là một cánh tay già nua, giây phút xuất hiện thì khí thế Huyết Hoang đại trận lộ rõ, đây là Man Hồn đại viên mãn chân chính!
Nhưng khi bàn tay vươn ra túm lấy Ma La, vẻ mặt lão vui sướng và kích động vì thoát chết, bị kéo vào vòng xoáy, Tô Minh ở không xa mắt chợt lóe.
Trường thương xông lên chớp mắt tới gần, đâm vào vòng xoáy. Giây phút nó đến, trong vòng xoáy người chộp hướng Ma La lại vươn một bàn tay khác điểm vào mũi thương.
Khoảnh khắc hai bên đụng chạm, một tiếng nổ điếc tai vang lên, ngón tay trong vòng xoáy tan vỡ, bên trong phát ra tiếng kêu rên. Một tia hơi thở tu mệnh trên trường thương bùng nổ. Vòng xoáy vì thế vỡ nát, Ma La toàn thân nổ tung, đôi chân thành bột phấn, đôi tay cũng vậy, ngay cả thân hình cũng vỡ nát một nửa, còn lại đầu và nửa người bắn ngược ra xa xôi.
Lão vốn không có khả năng xong, trừ phi Tô Minh không muốn giết lão. Khi vòng xoáy xuất hiện, hơn phân nửa lực lượng đều ngưng tụ trong vòng xoáy, Ma La nhất định phải chết.
Vòng xoáy tan vỡ, một thương của Tô Minh xuyên thấu qua lao vào trong, ngăn cách không gian nổ ầm ĩ phát ra từ vòng xoáy tan vỡ. Một giọng già nua giận dữ xen lẫn hoảng sợ phát ra từ vòng xoáy.
"Ngươi là ai!?"
"Nam Thần, Tô Minh!" Đây là câu đáp của Tô Minh, không hề che giấu, chẳng thay tên đổi họ, đường đường chính chính, sau khi diệt đảo Ma La, đối mặt vòng xoáy bên trong phát ra thanh âm lão quái đảo Ma La Đông Hoang, mở miệng nói!
Khi hắn phát ra tiếng, vòng xoáy hoàn toàn tan vỡ, biến mất ở đảo Ma La. Trong tay Tô Minh, ánh sáng chợt lóe, trường thương bị ném ra lại huyễn hóa.
Thương Táng Tà giáp, vừa thật vừa hư, chỉ cần Tô Minh còn cầm mảnh ngọc trong suốt là thương sẽ vĩnh viễn bị hắn cầm trong tay!
Ma La hơi thở yếu ớt, sự sống trôi ào ạt. Nếu không phải lão vốn là đỉnh hậu kỳ Man Hồn thì giờ không cách nào chữa thương, chết chắc rồi, nhưng dù là vậy thì bây giờ hơi thở lão chỉ còn một tia!
Làm trưởng lão Chúng Sinh tông Đông Hoang đại lục, Ma La mang nhiệm vụ đến hải ngoại, chẳng những được ban cho nhiều bảo vật mà tông môn còn đưa tặng thủ hộ và sức chiến đấu mạnh nhất là đại điện này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Theo Chúng Sinh tông thấy thì đây đã là lực lượng mạnh nhất, sẽ không ra cái gì ngoài ý muốn, coi như gặp ba cường giả Nam Thần cũng không lo.
Nhưng chúng không ngờ rằng đất Nam Thần, trừ ba cường giả ra vẫn còn một người.
Người này, đã định sau cuộc chiến nổi danh thiên hạ!
Người này, đã định khi trong đảo Ma La máu chảy thành sông, dấy lên bão tố Đông Hoang!
Người này, cũng đã định sẽ đi vào chính thổ Đông Hoang, ở trong mắt tông môn, bộ lạc, cường giả khiến chúng kinh sợ, chấn động, hoảng sợ!
Tên người này sẽ trong cuộc chiến này danh chấn Đông Hoang!
Hắn tên gọi...Tô Minh!