Mục lục
Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thiên la địa võng, chân vệ bốn chân giới cũng tốt, những kẻ truy sát cũng thế, đây là muốn hoàn toàn mạt sát ta! "

Tô Minh nhảy khỏi thiên thạch, sợi tơ đỏ thẫm lượn lờ hóa thành quan tài ở trời sao lao nhanh.

Hạc trọc lông bị Tô Minh lấy đi, Xích Hỏa Hầu hóa thân làm đồ đằng trên quan tài, lao nhanh theo phía xa.

Quan tài đỏ thẫm có tốc độ rất nhanh, khi nó đi xa trong trời sao thì bỗng tinh vực này bùm một tiếng, sóng gợn xanh sẫm lan nhanh, chớp mắt phủ lên phạm vi mười vạn mét đuổi theo quan tài đỏ thẫm của Tô Minh.

Trên trời sao sóng gợn xanh thẫm lăn tăn hóa thành sương khói mông lung lan tám hướng, cùng lúc đó, vị trí mép ranh mười vạn mét quan tài đỏ của Tô Minh như trúng phải bùn lầy, tốc độ chậm hơn phân nửa.

'Đỉnh trung kỳ vị giới, chỉ kém một bước là vào hậu kỳ, đến nhanh quá. Ngươi không phải đối thủ của hắn, chênh lệch giữa các ngươi rất lớn. Cường giả cỡ này nếu không phải ở Thần Nguyên Phế Địa không có đủ lực vị giới thì hắn tùy thời sẽ trở thành vị giới, dù ở bất cứ tinh vực nào đều xem như là bá chủ một phương!" Giọng Xích Hỏa Hầu có chút sốt ruột truyền ra từ tinh thần Tô Minh.

Cơ hồ lúc giọng gã vang lên thì có tiếng hừ lạnh đến từ sương khói xanh thẫm phạm vi mười vạn trượng, chỉ một tiếng hừ đã khiến tinh vực này chấn động, xuất hiện từng khe hở, khiến quan tài đỏ Tô Minh biến thành vỡ tan.

*Ầm!*

Quan tài vỡ vụn bắn ngược, lộ ra bên trong Tô Minh lao nhanh tới trước, những mảnh vụn nhanh chóng ngưng tụ thành trường thương đỏ rực lóe lên trên người hắn.

Khóe môi Tô Minh tràn máu, mới nãy một kích vô hình chẳng những tan vỡ quan mà có sức to lớn xuất hiện ngoài người hắn cùng bùng phát, khiến hắn bị thương ngay. Như là tiếng hừ lạnh có thể thành loại cộng hưởng, khiến hắn khó mà phòng hộ, trong người bị tổn hại nặng.

Tô Minh phát hiện nếu không phải thân thể trở thành giới tôn, mạnh hơn dĩ vãng nhiều, nếu đổi thành trước khi hắn là giới tôn thì sẽ trong tiếng hừ lạnh thân thể giống như quan tài vỡ vụn ra.

Cường đại, cường hơn Kinh Nam Tử, vượt qua chín chân vệ Tô Minh gặp ở Thiên Bảo Tinh, đây là kẻ truy sát mạnh nhất hắn gặp trên đường bỏ chạy.

'Mình có thấy một số trung kỳ vị giới nhưng không ai chỉ bằng tiếng hừ lạnh khiến mình tổn hại nặng, đây chính là lực lượng đỉnh trung kỳ vị giới đó ư? Đối với tu sĩ dưới vị giới thì hoàn toàn áp chế, tu sĩ ba cảnh thiên địa nhân không có chút sức đánh lại, chênh lệch như con nít và người đàn ông. Dù cùng là vị giới thì nếu chỉ là sơ kỳ vị giới, vậy gặp phải người này đừng nói là chiến đấu, dù bỏ chạy cũng cửu tử nhất sinh.' Tô Minh không lau khóe môi dính máu.

Người này xuất hiện không gây bất ngờ lớn, lúc trước hắn đã đoán được rồi. Giây phút phong thần trận biến mất chính là lúc chân vệ, những kẻ truy sát lần lượt xuất hiện, dù là ai đều không có gì khác, nhưng lúc trước xảy ra hàng loạt vụ việc lần này kẻ truy sát Tô Minh có thực lực mạnh hơn trước rất nhiều.

'Nếu còn có phong thần trận thì có lẽ mình mượn lực trận pháp giằng co với người này được, nhưng hôm nay mình không phải đối thủ của hắn." Mắt Tô Minh chợt lóe, giơ chân phải mạnh giẫm một cước, phút chốc dưới chân sóng gợn vàng nhạt xuất hiện khuếch tán, phủ lên phạm vi năm ngàn mét, hơi thở vị giới trong người bùng phát.

" Đom đóm mà đòi tranh tỏa sáng với trăng hả!" Một thanh âm lạnh lùng vang vọng bốn phía, sương khói mười vạn mét lăn cuồn cuộn, ngưng tụ thành khuôn mặt cỡ mười vạn mét.

Khuôn mặt tang thương rõ ràng là một ông lão, sóng gợn khói xanh là toàn bộ mặt lão. Từ xa nhìn lại khuôn mặt mười vạn mét bày giữa trời sao có chút kinh khủng, là lực lượng đỉnh trung kỳ vị giới!

Tiếng của lão chấn động trời sao, chỗ Tô Minh ở là vị trí gần giữa khuôn mặt, đang nhanh chóng bay đi.

" Giết chết tiểu bối nhà ngươi thì Triệu gia ta sẽ có được một tu chân tinh có giới nguyên. Lão phu tên Triệu Thiên Cương, mặc dù không muốn bị bốn chân giới chi phối nhưng vì tộc nhân chỉ đành ra tay với ngươi. Sau khi chết ngươi có trách thì hãy oán mình không đủ mạnh! "

Tiếng vù vù chấn động trời sao, chớp mắt khuôn mặt to cỡ mười vạn mét bỗng mắt lóe sáng.

" Có thể bị bốn chân giới truy nã, lão phu cũng khâm phục, hãy để ngươi chết dưới thần thông mạnh thứ yếu của ta đi, xem như ngươi chết có ý nghĩa! "

" Tam! "

Khi Triệu Thiên Cương thốt câu này thì tinh thần Tô Minh chấn động, phạm vi vị giới năm ngàn mét lập tức tan vỡ.

'Ta sắp triển khai na di đây, ngươi không phải là đối thủ của lão, nếu không na di thì sẽ chết chắc!" Giọng sốt ruột của Xích Hỏa Hầu truyền vào tinh thần Tô Minh.

'Chờ thêm đi, ta muốn xem mình và đỉnh trung kỳ vị giới chênh lệch lớn cỡ nào.' Tô Minh mắt chớp lóe, lòng nói.

'Ngươi... Ngươi điên rồi ư? Ta nói cho ngươi biết, chênh lệch giữa các ngươi là trời và đất, ở trước mặt lão ngươi hiện tại chỉ là con kiến mà thôi! Người này chẳng những là giới tôn đỉnh trung kỳ vị giới, nghe lời lão nói thì là lão tổ một giới tôn, loại người này chắc chắn rất nổi tiếng, coi như là chân vệ bình thường của bốn chân giới cũng không muốn chọc vào.' Xích Hỏa Hầu tức giận gầm lên, lần đầu tiên không nghe theo lời Tô Minh nói, định thi triển na di mang hắn rời đi.

Phạm vi năm ngàn mét quanh người Tô Minh đang nhanh chóng tan vỡ, chớp mắt chỉ còn mấy trăm mét, phần còn lại khi cthần thức thốt ra chữ 'tam' thì vỡ thành nhiều mảnh rất quái dị.

'Coi như là chênh lệch trời đất, dù là con kiến thì phải dám chống lại trời, dù là con kiến, cũng không thể không đánh mà trốn! Chỉ cần chênh lệch không phải là lập tức tiêu diệt Tô Minh ta thì ta phải ra tay. Dù cho yếu ớt cũng phải giương kiếm ra, dù không là đối thủ thì cũng phải bất khuất! Nếu không chiến thì ta nghĩ không xuôi được, nếu không chiến thì ý niệm ta không tới, nếu không chiến thì ta có lòng gì tu kiếp dương!'

Xung quanh Tô Minh vị giới vàng nhạt mấy trăm mét tan vỡ chỉ còn lại hơn mười mét, nhưng giọng hắn vang vọng tinh thần Xích Hỏa Hầu, khiến gã định thi triển na di khựng lại. Dường như gã lần đầu tiên biết Tô Minh vậy, trong lòng quanh quẩn lời hắn nói, mỗi một chữ, mỗi một câu đều lộ ra sự cố chấp khiến gã tinh thần rung động.

"Nếu không chiến thì có lòng gì tu kiếp dương! "

Tô Minh ngửa đầu gầm lên, sau lưng có ảo ảnh ngàn mét biến ảo ra, đó là Man tượng của hắn.

"Man thần thiên địa nhân tam hoang, nhân hoang! "

Đôi mắt Tô Minh sáng ngời, vung tay áo, lập tức sau lưng Man tượng giơ đôi tay, chắp tay vào nhau mạnh đánh lên trời sao.

" Địa hoang! "

Khu vực vàng nhạt hơn mười mét quanh người Tô Minh giờ hoàn toàn tan vỡ, khi chúng nó vỡ ra thì Man tượng sau lưng hắn giơ chân phải mạnh giẫm mặt đất.

" Thiên hoang! "

*Ầm!*

Man tượng Tô Minh vào khoảnh khắc này toàn thân toát ra ánh sáng vàng nhạt, khi ánh sáng phủ lên người hắn thì chân phải hoàn thành động tác xong thân hình vào phút này lại trướng lên, chớp mắt vạn mét, ngã tới trước!

Thuật Man Thần lấy tu vi hiện tại của Tô Minh triển khai, dung hợp lực vị giới, nhân hoang bái, bái khung trời, địa hoang đạp, đạp mặt đất hư vô, thiên hoang là tháp, trời sập diệt thế.

Thân hình Man Thần chính là trời, bây giờ ngã xuống dấy lên tiếng nổ ngập trời, đây chính là... Trời sập!

*Ầm ầm ầm!*

Tiếng nổ kịch liệt vang vọng tám hướng trời sao, khi Man tượng Tô Minh ngã xuống thì vang giọng lạnh lùng của Triệu Thiên Cương.

" Hoa! "

Man tượng tan vỡ như trời sập, có lực hủy thiên bùng phát, khiến màn trời sụp đổ chưa xong đã tự động tan vỡ. Theo Man tượng tan vỡ, Tô Minh hộc máu, người ngã ra sau, ngửa đầu gầm lên, đôi tay giơ lên ấn pháp quyết, vung ra sau, lập tức sau lưng hắn xuất hiện bảy ảo ảnh. Bảy ảo ảnh mặc áo dài màu đen, thấy không rõ hình dạng nhưng có tử khí cực đậm đặc chớp mắt khuếch tán ở trời sao.

" Thất minh âm tử ấn! "

" Địa văn thành phần mộ! "

Khi bảy ảo ảnh áo đen xuất hiện cùng cúi đầu hướng trời sao, thân hình Tô Minh chớp mắt biến mơ hồ, biến ảo một nấm mồ, bên trên nhanh chóng phác họa khuôn mặt Triệu Thiên Cương.

"Diệt! "

Khuôn mặt cỡ mười vạn mét truyền ra giọng Triệu Thiên Cương.

*Ầm!*

Ảo ảnh thất minh cùng cỡ, phần mộ Tô Minh biến thành càng là khoảnh khắc tan vỡ, trên mộ bia không thể hình thành bộ dạng Triệu Thiên Cương.

Tô Minh thì người nổ bùm bùm, máu thịt rớt ra từng tấc, hộc máu. Hắn bị trọng thương nhưng đôi mắt không có vẻ gì hối hận, cực kỳ sáng ngời.

Hắn thua, đây là cuộc chiến chắc chắn thua nhưng hắn vẫn đấu!

Hắn dám chiến, có gan biết rõ sẽ thua mà vẫn ra tay, phải vung kiếm, đây là sự cố chấp, là điều cần có để trở thành cường giả, thậm chí vượt qua tư chất cùng tạo hóa, điều kiện quan trọng nhất.

'Xích Hỏa Hầu, na di, đi!' Tô Minh liếm máu nơi khóe miệng, lòng thầm nói.

" Giới! "

Đây là chữ cuối Triệu Thiên Cương bật thốt, khi thần thông tam hoa diệt giới hoàn thành, cũng là lúc lão nói ra câu này thì phía xa Tô Minh người đẫm máu bắn ngược, ngoài người xuất hiện bóng dáng Xích Hỏa Hầu.

Xích Hỏa Hầu đầu trọc vung tay áo, tiếng nổ ngập trời, có sóng gợn kịch liệt khuếch tán, một đồ đằng rồng bay biến ra, tiếng nổ liên tục vang. Đồ đằng tan vỡ, khi nó vỡ thì Xích Hỏa Hầu mang theo Tô Minh triển khai lực lượng bổn mệnh của mình chớp mắt na di.

Khi Xích Hỏa Hầu na di đi thì khu vực khoảng trời sao này bỗng nhiên ta vỡ, tiếng nổ đì đùng truyền khắp tám hướng, mãi đến khi thanh âm lắng đọng lại, khuôn mặt mười vạn mét biến mất, xuất hiện trong trời sao là một ông lão mặc áo tím.

Ông lão biểu tình âm trầm nhìn hướng Xích Hỏa Hầu mang Tô Minh biến mất.

" Biết rõ thua chắc còn dám đấu với ta một trận, tên này là một người tâm trí kiên cường, cũng là kẻ điên cuồng, nhưng mặc kệ ra sao thì đấu với cường giả là thủ đoạn hay nhất khiến tu vi mình nhanh chóng tăng cao, đạt được cảm ngộ. Chênh lệch giữa hắn và ta tựa như khoảng cách của ta với hậu kỳ vị giới, nếu như ta gặp hậu kỳ vị giới thì có dám đấu hay không?" Triệu Thiên Cương im lặng.

"Nếu hắn vạn năm không chết thì sẽ là họa lớn."

"Là lão tổ Triệu gia, Triệu Thiên Cương, một trong ba đại gia tộc Tây Hoàn tinh vực! Đồn rằng người này ở hai ngàn năm trước đã đến đỉnh trung kỳ vị giới, cách hậu kỳ vị giới chỉ kém một bước. "

"Ha, kém một bước là sai đến vạn dặm, cảnh giới giới tôn mới bắt đầu không chênh lệch nhau bao nhiêu, sức chiến đấu sơ kỳ vị giới ngang ngửa, thậm chí một ít cường đại thiên tu nếu có thủ đoạn cùng pháp bảo đặc biệt thì không phải không thể đấu với sơ kỳ vị giới. Nhưng một khi tu vi đến trung kỳ vị giới thì sức chiến đấu bùng phát vô số, một cường giả trung kỳ vị giới có thể dễ dàng tiêu diệt sơ kỳ vị giới. Người thiên tu cảnh dù có pháp bảo nghịch thiên thì có giết được sơ kỳ vị giới nhưng ở trước mặt trung kỳ vị giới không phải đối thủ. "

" Đúng rồi, chúng ta đều hiểu đạo lý này, hơn nữa trung kỳ vị giới có chia khác ra nữa, trong đó đỉnh trung kỳ vị giới dễ dàng trấn áp trung kỳ vị giới khác, mặt khác Triệu gia không chỉ bằng vào một Triệu Thiên Cương khiến gia tộc hiển hách thế đâu. "

Tiếng vèo vèo hỗn loạn rít gào từ bốn phương tám hướng lao đến, hóa thành vài chục bóng người nhào hướng chỗ Tô Minh và lão tổ Triệu gia chiến đấu. Những người này là vì truy sát Mặc Tô mà đến, vì mặt dao động này chạy đến liếc mắt thấy lão tổ Triệu gia im lặng nhìn phương xa nhưng không gặp Mặc Tô đâu.

" Đáng tiếc, bị lão tổ Triệu gia nhanh chân đến trước, chắc Mặc Tô đó đã bị lão tổ Triệu gia tiêu diệt hoặc là bắt giữ rồi. "

"Một viên tu chân tinh có giới nguyên hoàn chỉnh, ngay sau Triệu gia sẽ càng cường đại, lão tổ Triệu gia thậm chí bước ra một bước trở thành lão quái hậu kỳ vị giới. "

"Nhưng hiện tại lão vẫn chỉ là đỉnh trung kỳ vị giới, nếu gặp phải hậu kỳ vị giới, cho dù là lão quái mới bước vào hậu kỳ đều có thể hoàn toàn trấn áp lão, trừ phi có thủ đoạn chạy trốn nếu không chết chắc. Tiếc rằng Tây Hoàn tinh vực ta chỉ có ba lão quái hậu kỳ vị giới, ba người này trừ lão tổ Lý gia quanh năm bế quan không ra, hia người kia không biết ẩn tu ở đâu rồi, đã rất lâu không lộ mặt ra. " Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Người xung quanh tới ngày càng nhiều, lát sau đã gần trăm. Ánh mắt họ chớp lóe, đôi khi liếc qua cười Triệu Thiên Cương, bàn tán xôn xao.

Một lát sau phía xa trời sao truyền đến dao động, dần có chín cổ kiếm thanh đồng to lớn lộ ra, uy nhiếp khổng lồ tỏa ra khiến người xung quanh cùng thụt lùi, chín thanh kiếm to từ từ đứng yên.

"Lão tổ Triệu gia, chiến quả ra sao rồi?" Từ trên kiếm to đằng trước nhất cất bước đi ra một người, người này mặc chiến giáp, chính là ông lão lúc trước ở Thiên Bảo Tinh chiến với Tô Minh một trận bỏ chạy ra.

Tu vi của ông lão này cùng là trung kỳ vị giới nhưng từ giọng nói nghe ra rất khách sáo với lão tổ Triệu gia, không cao cao tại thượng như khi đối với tội nghiệt phế địa khác. Dù sao hoàn cảnh cùng địa vị nhưng căn bản của tu sĩ vẫn là tu vi, kẻ yếu tôn trọng cường giả là qua bất cứ thời đại nào, bất cứ thế giới nào phải là căn bản hệ thống cả thiên địa.

Không nói mặt khác, nếu không thi triển lực lượng cổ kiếm thanh đồng thì nếu lão tổ Triệu gia phát cuồng, vậy lão có thể tiêu diệt hơn phân nửa chân vệ trên chín thanh kiếm to. Loại thực lực này chính là cái gốc cho người tôn trọng.

" Hắn trốn. "

Triệu Thiên Cương thầm than, lão là người có tu vi cao nhất trong đám người truy sát Tô Minh đợt này, lấy thân phận, tu vi của lão cực kỳ hận bốn chân giới. Nhưng nỗi hận này theo thời gian trôi qua, gia tộc sinh sản, dần bị lão giấu sâu và lòng. Vì gia tộc, lão đè nén địch ý với bốn chân giới, tạm nghe lời truy sát Tô Minh.

Lão vừa thốt lời lập tức dấy lên xôn xao, cơ hồ mỗi người đều bị lời của Triệu Thiên Cương làm giật mình, họ biết rõ có thể bỏ trốn khỏi tay lão tổ Triệu gia đại biểu cho điều gì.

Triệu Thiên Cương không muốn nói nhiều, vung tay áo, trước mặt hư ảo, bên trong ảo ảnh chớp lóe vô số hình ảnh chính là lúc lão chiến đấu với Tô Minh. Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, toàn bộ quá trình bày ra trước mặt mọi người, sau đó lão tổ Triệu gia không nói một lời xoay người rời đi. Lý do lão chờ ở đây chỉ vì báo cáo với thế lực trấn giữ bốn chân giới mà thôi, chuyện đã xong lão không muốn ở lại lâu.

Khi người trong khu vực này nhìn chằm chằm hình ảo thì cách chỗ này rất xa, trong trời sao mênh mông có sóng gợn xuất hiện, khuếch tán, Tô Minh bước ra khỏi hư vô.

Khi đi ra, hắn hộc máu.

" Đáng giá không? Biết rõ thất bại mà vẫn muốn ra tay, đổi lấy là trọng thương, đáng giá không?" Xích Hỏa Hầu biến ảo bên cạnh Tô Minh, lão nhìn hắn, ánh mắt phức tạp.

" Đáng!" Tô Minh lau đi máu tươi, đôi mắt sáng ngời.

" Theo ta thấy, tu vi chính là từng ngọn núi to. Trước mắt có rất nhiều núi, đạp qua một tòa tương đương tu vi tăng cao một cảnh giới. Kẻ địch cũng là từng ngọn núi, ta có thể bị núi cản chân, dù gặp phải ngọn núi cả đời không thể đi qua cũng chẳng sao. Nhưng nếu khi ta gặp núi cao như vậy mà không dám cả leo thử chỉ vì núi quá cao, có vẻ hùng hồn khiến ta cảm thấy mình bé như con kiến, không nhấc chân lên được, vậy thì ta còn tu hành làm gì?" Tô Minh nhìn Xích Hỏa Hầu, thanh âm bình tĩnh toát ra cố chấp khiến gã rung động.

"Nếu như ta không ở bên cạnh người, không thể mang đi na di thì ngươi sẽ làm sao?" Qua một lúc, Xích Hỏa Hầu bỗng hỏi.

" Vẫn giống nhau." Tô Minh đáp ngay, chém đinh chặt sắt.

"Nếu đã phải chết, nếu không phản kháng nhắm mắt chờ chết, so với oanh liệt chết trận thì ta chọn cái sau." Tô Minh biểu tình kiên quyết, thanh âm dù không cao nhưng rơi vào tai Xích Hỏa Hầu khiến gã im lặng.

" Tiếp theo ngươi định làm sao? Hai lần na di đã dùng hết một lần, còn lại một lần cần ngươi đến gần Hắc Mặc Tinh thì ta mang ngươi trực tiếp bước vào Hắc Mặc Tinh." Mười giây sau Xích Hỏa Hầu mở miệng nói.

"Nếu chúng khiến ta khốn khổ thì ta cũng sẽ khiến chúng khó chịu lại." Tô Minh lấy ra một ít đan dược nuốt vào, mắt lóe tia sáng lạnh chất chứa điên cuồng, lạnh lùng nói.

Ba ngày sau.

Trên một tu chân tinh cách chỗ Tô Minh na di gần nhất truyền đến tiếng nổ kinh thiên, tiếng nổ vang vọng kèm the từng tiếng gầm của mãnh thú. Khí thế của đám mãnh thú đều cường đại, có vài con bay ra tu chân tinh gầm rống trong trời sao. Khi những mãnh thú bị mở phong ấn thoát khốn thì sâu trong tinh cầu, có tiếng gầm hưng phấn vang vọng, thanh âm toát ra điên cuồng và căm hận, đến từ đại tu dị tộc của tinh cầu bị phong ấn trấn áp!

Theo phong ấn mãnh thú bị mở ra, hình ảnh tựa như Hỏa Xích Tinh trình diễn trên tu chân tinh này. Phong ấn trận pháp tan vỡ cho đại tu dị tộc cơ hội thoát khốn, còn cuối cùng có thể chạy ra hay không thì phải coi số mạng của y.

Bảy ngày sau, một tu chân tinh cách chỗ này khá gần cũng vang tiếng nổ tương tự chấn động trời sao, có tiếng gầm của nhiều mãnh thú truyền khắp tám hướng.

Mấy ngày sau, tu chân tinh xảy ra biến đổi...

Thời gian trôi qua, chớp mắt đã là hai tháng. Trong hai tháng này có hơn chục tu chân tinh xuất hiện biến đổi khiến thế lực trấn giữ bốn chân giới tức giận, vô số mãnh thú xuất hiện trong trời sao, từng phong ấn tu chân tinh bị xé rách, những dị tộc bị phong ấn có dấu hiệu chạy ra.

Dựa theo tình huống như vậy phát triển tiếp, chỉ vài năm sau là trong Tây Hoàn tinh vực sẽ bùng phát ra lực lượng dị tộc đảo điên tất cả.

Đây chính là Tô Minh điên cuồng, cũng là hắn chuẩn bị món quà lớn cho thế lực trấn giữ bốn chân giới, dùng hành động này trả thù bốn chân giới truy sát.

Hạc trọc lông cực kỳ hưng phấn hơn cả Tô Minh, nó rất hận chuyện phong thần trận bị đóng, rất tán đồng kế hoạch của hắn. Nó hiếm khi không cần Tô Minh trả tinh thạch gì liền chủ động giúp đỡ.

*Ầm!*

Lại một tu chân tinh phát ra tiếng nổ, trận pháp phong ấn bên trong xuất hiện vết rạn phạm vi lớn, từng mãnh thú bay ra ở trong trời sao rống gầm, có quan tài màu đỏ bay khỏi tinh cầu đi xa.

Quan tài này dù lúc trước bị lão tổ Triệu gia đánh tan nhưng không bị thương căn bản, cho nên có thể hóa thành quan tài lao nhanh trong trời sao.

" Hạc bà nội nó, bố tiên sư cha nhà nó! Ai kêu đám người chân giới các ngươi lão tử, lão tử cùng các ngươi liều mạng. Ta phá, ta phá, ta phá phá phá, ta phải phá hết tất cả phong ấn, khiến bốn chân giới các ngươi biết hậu quả chọc giận Hạc gia gia! Hừ hừ, Hạc cũng không phải dễ khi dễ như vậy! Nhớ năm đó Lục Áp bị Hạc gia gia buộc đến phát điện, bốn chân tổ tính cái thá gì, cũng bị Hạc gia gia xem thành chim...ủa, mình lợi hại thế sao ta? "

Tiếng hạc trọc lông hưng phấn hú tản ra theo quan tài đi xa.

.........

" Giết hắn, giết người tên gọi Mặc Tô, mặc kệ hắn đến Thần Nguyên Phế Địa thế nào, hắn xúc phạm đến lằn ranh của chúng ta, hắn phải chết!" Thanh âm tức giận truyền ra từ chỗ Âm Thánh chân giới trú đóng thuộc thế lực trấn giữ bốn chân giới.

"Nếu hắn ở tinh vực khác cũng đành thôi, trong khu vực Âm Thánh chân giới ta giám thị lại mở phong ấn mười ba tu chân tinh, đây là đang khiêu chiến, trả thù chúng ta truy nã hắn! "

" Bản doanh đã không vui, truyền đến phong mệnh, nếu trong một tháng không thể giải quyết vấn đề này thì chân vệ Âm Thánh chân giới chúng ta phải trả giá cho điều này. "

"Kiếp chủ truyền đến mệnh lệnh, ban cho bảo vật treo giải thưởng, một lần này...chân vệ Âm Thánh chân giới ta xuất kích hết, cho phép sử dụng căn nguyên chi lực na di, hai vị kiếp nguyệt cảnh trưởng lão cũng sẽ ra tay, trong một tháng phải giải quyết chuyện này! "

Từng thanh cổ kiếm thanh đồng khổng lồ xuyên qua tinh vực Âm Thánh chân giới trú đóng ra khỏi phong không đại trận, xuất hiện ở Tây Hoàn tinh vực. Nhìn lại thì vô biên vô hạn, mỗi một thanh kiếm to đều dài cỡ vạn trượng, có đến vài trăm.

Trời sao ầm ĩ.

Có một thông cáo giải thưởng truyền khắp Tây Hoàn, dẫn đến mấy tinh vực còn lại, thậm chí là chân vệ chân giới khác tim đập nhanh chú ý, nổi lòng tham.

"Kẻ tiêu diệt Mặc Tô trừ vốn có treo giải thưởng ra, Âm Thánh chân giới ta đặc biệt ban thưởng một hơi thở kiếp dương, kiếp bảo! "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK