- Chuyện gì xảy ra!!
Phía sau hắn, những tu sĩ khác trong đại điện đều tái mặt, còn có hai người tràn máu tươi, bị tiếng gào thét vang vọng trong Chân giới chấn động tâm mạch, đã bị đả thương.
- Đây là tiếng gào thét của ý chí Chân giới khổng lồ!
Minh Hoàng trong chớp mắt nhìn lên trời cao, sắc mặt tái nhợt, hít vào một hơi.
Cùng lúc đó, bên trong Minh Tôn cung, Hiên Tôn của Minh Hoàng Chân giới, một người mặc trường bào màu tím, tướng mạo thỉnh thoảng biến hóa, đầu là thiếu niên, sau đó thành lão già, thỉnh thoảng lại hóa thành nam tử trung niên đang đứng cung kính. Trước người hắn là Tô Hiên Y thần sắc bình thản đang xếp bằng đả tọa.
Tô Hiên Y mặc áo bào trắng, thần sắc lạnh nhạt, nhìn lên bàn cờ trước mặt, tay phải cầm một con cờ đen, chậm rãi để xuống, nhìn về phía nam tử trung niên mặc áo đen đối diện.
Nam tử kia có tóc dài xõa tung, toàn thân lộ ý bễ nghễ, còn có uy áp mãnh liệt, khiến Hiên Tôn giới này phía sau Tô Hiên Y mơ hồ rung động. Theo hắn cảm thấy, nam tử hắc bào này giống như một con mãnh hổ ngồi đây, còn mình lại là một người phàm.
- Thần Hoàng đại nhân, tới phiên ngươi. Đánh xong bàn cờ bàn, chúng ta nên đi tới hôn điển của tiểu nữ thôi. Nơi đó đã chuẩn bị xong rồi.
Tô Hiên Y cười khẽ. Nam tử hắc bào trước mặt hắn chính là người mạnh nhất phủ xuống từ trận doanh Ám Thần, Viêm Bùi Thần Hoàng!
Người bị Tô Minh dọa lui ban đầu là phân thân của người này. Nơi này mới là bổn tôn của hắn. Nhưng dù là như vậy, hắn cực kỳ rõ ràng những chuyện có liên quan tới phân thân ở Đạo Thần chân giới. Đây đã là sự kiêng kỵ sâu nhất trong nội tâm hắn về Tam Hoang đại giới.
Cũng chính bởi chuyện này nên hắn mới lựa chọn ở lại lâu dài bên trong Minh Hoàng Chân giới. Theo ý nghĩ của hắn, tồn tại kinh khủng của Đạo Thần chân giới chỉ để ý tới Đệ Cửu Phong. Chỉ cần mình không trêu chọc Đệ Cửu Phong thì lão quái khó lường kia sẽ không tìm mình làm gì.
Nếu không, ban đầu phân thân của hắn cũng không thể chạy trốn. Thông qua chuyện này cũng có thể nhận ra đối phương không có lòng tiêu diệt mình. Có thể như thế nhưng trong lòng hắn vẫn hơi thấp thỏm. Cũng may mấy tháng qua bình yên vô sự, cũng khiến hắn an tâm một chút. Nhưng dù thế nào, hắn cũng quyết định là tuyệt đối không đi tới Đạo Thần chân giới.
Viêm Bùi cười cười, thần sắc không giận không vui, nụ cười cũng vô cùng nhạt, tay phải giơ lên đặt một quân cờ trắng lên bàn cờ, đang muốn nói thì bỗng nhiên thần sắc biến đổi.
Đúng lúc này Hiên Tôn giới này bên cạnh Tô Hiên Y cũng biến sắc, ngẩng đầu, đột nhiên phun một ngụm máu tươi, thân thể lui lại phịch phịch mấy bước, lại phun máu tươi tiếp, thương thế rõ ràng còn nghiêm trọng hơn Minh Hoàng. Bởi hắn chính là Hiên Tôn của giới này, là Hiên Tôn duy nhất cho nên ý chí của Minh Hoàng Chân giới không cam lòng gào thét lại gây thương tổn mạnh nhất cho hắn.
Về phần Tô Hiên Y thì chẳng có chút cảm giác gì. Hắn vốn không phải là người giới này, giờ phút này chẳng qua chỉ hơi nhíu mày. Hắn cảm nhận được Chân giới bên ngoài chấn động, lại càng cảm nhận được ý chí của Chân giới này dường như gặp điều gì bất ngờ, đang gào thét.
Hắn trầm ngâm nhắm hai mắt lại. Trong chớp mắt khi hai mắt nhắm lại, ý thức của hắn xuyên qua vô tận, trực tiếp lan tràn tới chỗ sâu của Minh Hoàng Chân giới, trong một vùng lốc xoáy đang quay cuồng.
Trung tâm lốc xoáy này còn một thân ảnh đang ngồi khoanh chân, dáng vẻ, không ngờ cũng là Tô Hiên Y. Hai mắt hắn bỗng mở ra, trong mắt lộ vẻ tang thương và lạnh lẽo. Đây là bổn tôn của hắn. Mà người đánh cờ với Viêm Bùi Thần Hoàng là phân thân của hắn,.
- Bổn nguyên ý chí của giới này nhiều năm trước đã bị ta điều chỉnh, từ từ ngưng tụ ra lốc xoáy. Ở bên trong đó có máu huyết của ta tồn tại. Ý chí này chỉ cần ra đời liền dung nhập vào thân thể ta. Chết tiệt, chẳng lẽ có điều gì bất thường xảy ra?
Tô Hiên Y nhíu mày, thần thức tản ra quét ngang Minh Hoàng Chân giới nhưng không nhận được chút dấu vết nào. Hắn không thể thấy Tô Minh.
Hắn chỉ có thể thấy ý chí Minh Hoàng Chân giới gào thét đau đớn, giống như đang bị ý chí của ai đó đoạt xá vậy. Nhưng Tô Hiên Y nhìn thế nào đi nữa cũng không tìm ra được chút dấu vết ý chí Chân giới này bị đoạt xá.
- Chẳng lẽ đây là bởi ý chí bên trong lốc xoáy bổn nguyên ra đời sao? Cho nên mới khiến ý chí Minh Hoàng Chân giới giãy dụa...
Tô Hiên Y có điều suy nghĩ, hừ lạnh một tiếng, hai mắt nhắm nghiền.
Trong nháy mắt hắn nhắm lại, hắn ở bên trong Minh Tôn cũng mở mắt.
- Ý chí của giới này xảy ra một vài vấn đề.
Viêm Bùi Thần Hoàng lạnh nhạt nói. Thần thức của hắn lúc trước cũng quét ngang chúng, không nhìn ra đầu mối nhưng cũng nhận thấy ý chí của Minh Hoàng Chân giới đang bị yếu đi, giống như sắp chết tới nơi. Chẳng qua nói là sắp thì theo tốc độ này cũng phải mấy năm sau mới có thể chết thật.
- Chẳng còn cách nào. Đây là chuyện của bổn tôn Tô mỗ, không liên hệ quá nhiều với bên ngoài. Viêm Bùi đại nhân, ván cờ này... Hả?
Khi Tô Hiên Y còn chưa nói xong, thần sắc hắn bỗng lộ vẻ âm ầm nhìn ra phía xa xa. Ánh mắt của hắn giống như xuyên qua hư vô, trực tiếp thấy hôn điển đã chuẩn bị thỏa đáng, chỉ chờ hắn tới. Đây là một điểm rất quan trọng trong kế hoạch vài ngàn năm của Tô Hiên Y. Hắn tuyệt đối không để có chuyện bất ngờ xảy ra. Nhưng hôm nay...chuyện bất ngờ lại liên tục xuất hiện.
- Tô mỗ cũng biết, hắn... Hẳn hôm nay sẽ lộ dấu hiệu phản bội ta!
Tô Hiên Y lạnh lùng nói, sau đó đứng lên ôm quyền vài Viêm Bùi một cái.
- Là một đệ tử của Tô mỗ làm phản. Người này đã đi theo Tô mỗ nhiều năm, ôi...
Tô Hiên Y lắc đầu.
- Không sao, ý của Tô đạo hữu, bổn hoàng hiểu. Người này... Bổn hoàng sẽ giết giúp ngươi, coi như là khen ngợi người đã phối hợp với trận doanh Ám Thần chúng ta lần này. Về phần chuyện Tố Minh tộc các ngươi, bổn hoàng nếu đã hứa thì tuyệt sẽ không nuốt lời. Chúng ta không thể tồn tại lâu dài tại Tam Hoang đại giới. Ngày sau nơi này chỉ thuộc về Tố Minh tộc ngươi.
- Đa tạ Thần hoàng đại nhân.
Tô Hiên Y lại cúi người vái Viêm Bùi thật sâu. Nhưng duy chỉ có hắn mới nghe được, nội tâm của hắn đang cười lạnh. Lấy hùng tài đại lược của Tô Hiên Y, làm sao có thể đồng ý ở dưới trướng kẻ khác. Lợi dụng trận doanh Ám Thần chẳng quả chỉ là kế thích ứng tạm thời. Đó chẳng qua là để bù đắp việc một kế hoạch khác của hắn phát sinh bất ngờ mà thôi.
Đều là lợi dụng lẫn nhau, điểm này Viêm Bùi hiểu rõ. Hắn nhìn về phía Tô Hiên Y vái mình một cái, nội tâm cười lạnh. Người trước mắt chẳng qua chỉ là quân cờ. Mà hắn mới là người đánh cờ. Quân cờ dù có mấu cốt thì cuối cùng đối với người đánh cơ mà nói cũng không gây được sóng gió gì lớn. Cùng lắm thì lại chơi một ván khác.
Tại Minh Hoàng Chân giới, Minh Hoàng bản tinh. Đó là một ngàn ngôi sao do thần thông mạnh mẽ ngưng tụ thành, tạo thành một tu chân tinh vô cùng khổng lồ. Độ lớn của nó, dù từ xa nhìn lại cũng rất mêng mông, lại càng không phải nói nếu đứng trên đó. Tu chân tinh này cho người ta cảm giác vô biên vô hạn, khiến người ta thấy như tinh không hóa thành đại địa.
Bên trên tu chân tinh khổng lồ này, biển rộng mênh mông vô bờ, từ đáy biển trực tiếp mọc lên một cây cổ thục khổng lồ, đang có trên trăm vạn tu sĩ ở đó chúc mừng đại hôn điển.
Cổ thụ to lớn, mỗi chiếc là đều giống như một quảng trường. Từ xa nhìn lại, cây như chọc trời. Thậm chí trên Minh Hoàng bản tinh còn có một truyền thuyết.
Truyền thuyết nói rằng nhiều năm trước, tu chân tinh ngưng tụ cả ngàn ngôi sao hóa thành này là bởi phát hiện ra một cây cổ thụ như vậy. Cây cổ thụ tồn tại trong năm tháng, tựa như không phải từ thời đại này mà rất xa xưa. Thậm chí có lời đồn rằng nó lưu lại từ kỷ nguyên trước, tránh thoát kiếp nạn, tồn tại tới nay.
Dĩ nhiên phía sau những lời đồn đại này là thứ mà những tu sĩ tầm thường không biết được. Mà những hạng người đại năng mờ hồ biết một chút lịch sử của Tam Hoang, mới có thể nắm được một chút thứ cho là gần đúng.
Trước đó một khắc, trên cổ thụ đã tụ tập trên trăm vạn tu sĩ. Bọn họ đều là tu sĩ Minh Hoàng Chân giới, đến từ các gia tộc, chúc mừng hôn điển này. Tam hoàng tử của Minh Hoàng Chân giới dù là tướng mạo hay tu vi, thân thế đều có thể nói là cực kỳ tôn quý tại Minh Hoàng Chân giới. Thân là con trai của Minh Hoàng, còn có tu vi Chưởng cảnh. Tất cả mọi thứ ngưng tụ lại, tạo thành khí thế khiến rất nhiều người hâm mộ.
Mặc dù Tam hoàng tử có chút tỳ vết, tính cách cực kỳ bạo ngược, hung danh hiển hách nhưng gần đây vị tam hoàng tử này giống như đổi tính, không còn bạo ngược nữa, không ương ngạnh khoa trương nữa mà hoàn toàn trầm ổn đi. Thậm chí là dung mạo cũng từ từ thay đổi, thoạt nhìn như có không ít uy nghiêm.
Giống như hắn đã hoàn toàn trưởng thành. Điểm này cực kỳ rõ ràng, để cho nhiều người trong ời gian này phải từ từ lưu ý tới.
Tu vi hắn thoạt nhìn là Chưởng cảnh nhưng bất cứ tu sĩ Chưởng cảnh nào tới trước mặt hắn đều run rẩy tâm thần, như bị áp chế. Dù là Sinh cảnh cũng vậy. Thậm chí thân là tộc trưởng tám đại gia tộc Minh Vương, sở hữu tu vi Diệt cảnh mà gặp vị hoàng tử này cũng có cảm giác đó.
Mà nữ tử trong hôn điển này cũng không phải không có tiếng tăm, là dòng chính của vị Minh Vương bị diệt tộc năm xưa. Cô tên là Vũ Huyên, là cô gái năm đó thoái hôn, hôm nay lại vẫn đứng ở đây.
Tiếng người nói ồn ào phi thường náo nhiệt, hoan hô vang vọng. Tiếng chúc mừng tới từ các gia tộc vang lên liên tiếp khiến hôn điển này đã tới lúc nở rộ. Nhưng đó là một khắc trước.
Giờ khắc này tiếng gào thét tới từ ý chí Minh Hoàng Chân giới khiến toàn bộ tu sĩ nơi này rung động tâm thần, giống như tới ngày tận thế. Sau đó bên trong tiếng gầm khẽ tang thương, dung nhan một lão già còn già hơn cả trời xanh, không chút do dự lao tới. Những nơi hắn đi qua, thiên địa đều bị xé rách. Hắn lao thẳng tới Vũ Huyên đang chết lặng như tượng gỗ phía xa.
Bên cạnh bọn họ còn có tam hoàng tử lạnh lùng, khuôn mặt không chút thay đổi.