Tô Minh vẫn nhắm mắt đả tọa như cũ. Hai mắt Chu Hữu Tài lóe lên, thân thể bỗng nhiên cất bước đi về phía ba người.
Đúng lúc này, khóe miệng Âu Ổ Tộc Lão Tổ cười âm trầm một tiếng, thân thể nhoáng lên, không ngờ hóa thành hư vô vặn vẹo, chạy thẳng tới chỗ Tô Minh. Phía sau hắn, Đức Tạp Tộc lão tổ và ba đại năng Chưởng cảnh và rất nhiều người của Âu Ổ Tộc cũng cất bước theo.
Ầm!
Bờ cát của Đệ Ngũ Hair, đá vụn tạo thành bờ cát trong tinh không bỗng nhiên chấn động. Âu Ổ Tộc xông tới gần. Nhất là Âu Ổ Tộc Lão Tổ, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới bên cạnh Tô Minh.
Giờ phút này Hỏa Khôi lão tổ bị Hỉ phân thân của người mang mặt nạ của Đệ Ngũ Hải cuốn lấy. Chu Hữu Tài cũng đang đánh một trận với tam đại phân thân, quay đầu lại, hai mắt lóe lên ánh sáng, tay phải nhấc lên. Uổng Thương Sinh trước mặt Tô Minh bỗng nhiên bộc phát ra ánh sáng màu tím chói mắt.
Ánh sáng nhanh chóng quét ngang bốn phía, có tiếng rầm rầm kinh thiên động địa truyền ra. Thân thể Âu Ổ Tộc Lão Tổ đụng chạm với ánh sáng tím, phun ra một ngụm máu tươi. Sau đó toàn thân lão tổ Đức Tạp Tộc lập tức tiêu tán hơn phân nửa, huyết nhục mơ hồ, nguyên thần hét lên chói tai, nhanh chóng lui lại phía sau. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Còn ba đại năng Chưởng cảnh đi theo phía sau Âu Ổ Tộc Lão Tổ, trong chớp mắt này, thân thể cũng bị bốc hơi, sắp tiêu tán diệt vong tới nơi. Âu Ổ Tộc Lão Tổ liền đánh tới một cái, thân thể ầm một tiếng liền tuôn ra rất nhiều sương mù máu, cuốn ba người bọn họ rút lui cả ngàn trượng mới hiện thân. Hắn lại phun máu tươi một lần nữa. Còn về ba người còn lại, toàn thân đầy những vết thủng.
Đối kháng với một đòn của Chu Hữu Tài, rõ ràng bốn người bọn họ đồng thời triển khai toàn tu vi, vẫn không thể đối kháng được, cuối cùng đều phải phun máu. Cho đến khi Âu Ổ Tộc Lão Tổ gia nhập một chút lực lượng kỳ dị của tộc quần thì mới miễn cưỡng chịu một đòn, nhưng vẫn bị trọng thương.
Về phần lão tổ Đức Tạp Tộc lúc này đang nhanh chóng lui lại phía sau, ở vị trí mấy trăm trượng, thân thể run lên, chia năm xẻ bảy, hình thần câu diệt!
Một kích thiên địa kinh. Đây chính là Chiến Tiên lực.
Còn có tam đại phân thân đang giao chiến với Chu Hữu Tài, giờ phút này cũng bị ánh sáng tím của Uổng Thương Sinh thổi tan như bụi mù, ngay lập tức biến mất trước mặt hắn.
Ông một tiếng, Uổng Thương Sinh bị Chu Hữu Tài nắm trong tay, đứng trước người Tô Minh, trường thương giơ ngang.
- Ta ở đây, ai dám!
Chu Hữu Tài lạnh nhạt nói, âm thanh vang vọng bốn phía, khiến trong chớp mắt, tám phương nơi này đều tĩnh lặng.
- Quả nhiên là đại năng Sinh Cảnh!
Âu Ổ Tộc Lão Tổ lau máu tươi trên khóe miệng, mắt lộ ánh sáng kỳ dị, lẩm bẩm tự nhủ. Hai mắt của bốn bổn tôn Hỉ Nộ Ai Nhạc của Đệ Ngũ Hải đồng thời lóe sáng, trong nháy mắt cất bước, đồng thời chạy thẳng về phía Chu Hữu Tài.
- Hỉ!
Người đeo mặt nạ hi đi về phía trước, lập tức mở miệng, tiếng nói tang thương, giống như lôi đình, nổ vang chấn động. Mặt nạ của hắn ngay lập tức bị hòa tan. Vừa hòa tan, nó lại nhanh chóng lan tràn ra, bao trùm toàn bộ thân hình. Thân thể người này chợt vặn vẹo, lại hóa thành một ký hiệu cự đại giữa không trung.
Cái ký hiệu này lộ ra khí tức viễn cổ, nếu có người có thể đọc hiểu văn tự viễn cổ thì sẽ lập tức nhận ra ký hiệu này. Hàm nghĩa mà nó đại biểu là nguồn gốc của tất cả vui sướng trong thiên địa.
Đó là một loại văn phù cổ xưa khiến người ta thấy liền lập tức sâu trong nội tâm không tự chủ được mà hiện lên ý vui sướng!
Cái ký hiệu này vừa xuất hiện, tinh không trời cao lập tức có khí vui sướng nồng đậm. Khí tức này khuếch tán ra. Trên mặt Hỏa Khôi lão tổ lúc này lập tức lộ nụ cười vui vẻ, nhưng trong mắt rõ ràng mang theo một tia sợ hãi.
Cùng lúc đó, Âu Ổ Tộc nhân cũng dừng lại, trên mặt mang theo nụ cười. Thậm chí ba đại năng Chưởng cảnh trọng thương cũng đều như vậy.
Duy chỉ có... Ba người không như vậy.
Thứ nhất là Chu Hữu Tài, thần sắc như thường, không có chút biến hóa nào. Thứ hai là Âu Ổ Tộc Lão Tổ. Thần sắc người này âm trầm, hư vô bốn phía vặn vẹo, hiển nhiên là vận dụng Duyên Pháp Lực tới đối kháng với ký hiệu viễn cổ Hỉ.
Người cuối cùng lại là... Tô Minh.
Tô Minh tóc dài màu xám, là người nắm quyền điều khiển tử vong trong thiên địa. Trong suy nghĩ của hắn tuyệt đối là lý trí, không có bất cứ tâm tình gì, cho dù là ký tự hỉ tới từ thời kỳ viễn cổ cũng khó có thể dung nhập vào tâm thần hắn chút nào.
Hắn nhắm hai mắt, vẫn không nhúc nhích chút nào đối với ngoại giới.
Nhưng ngay khi chữ hỉ xuất hiện, trong nháy mắt, lập tức người đeo mặt nạ Nộ, thân thể cũng giống như hòa tan trong mặt nạ, đúng lúc này liền vặn vẹo rồi biến thành ký hiệu thứ hai.
Đây là ký hiệu nộ!
Ký hiệu này vừa xuất hiện, lập tức khí tức của tinh không trời cao mạnh mẽ chuyển biến, từ vui sướng biến thành tức giận. Tâm tình Hỏa Khôi lão tổ biến hóa, phun ra một ngụm tiên huyết, thân thể lùi lại, toàn thân tràn đầy tức giận. Chẳng qua là tức giận nhưng trong mắt hắn lộ vẻ sợ hãi càng mãnh liệt hơn, trở thành một vùng quỷ dị khó tả.
Chẳng những là hắn mà ba đại năng Chưởng cảnh của Âu Ổ Tộc tộc cũng như thế. Thậm chí tất cả tộc nhân Âu Ổ Tộc cũng rốt rít như vậy.
Loại biến chuyển tâm tình này không phải bởi vì ý chí bản thân tự động mà là do lực lượng thiên địa chuyển hóa mạnh mẽ, khiến bản thân bị chuyển theo.
Mà đồng thời, ký hiệu thứ ba cũng ầm ầm xuất hiện sau đó. Đó là ký hiệu ai. Trong tích tắc khi nó xuất hiện, khí tức tinh không trời cao lập tức bị thay đổi. Lần này đổi này hầu như vừa mới xuất hiện, lập tức ký hiệu thứ tư đã hiện thế.
Đó là ký hiệu oán, khiến tinh không lập tức bị oán khí mãnh liệt tràn ập. Hỏa Khôi lão tổ truyền ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể ầm một cái liền bị cuốn đi, cho tới khi rơi vào một khối đá vụn cách Tô Minh không xa. Máu tươi tràn ra từ khóe miệng, trong mắt xuất hiện vẻ hỗn loạn, cả người mất đi ý chí, thần sắc thỉnh thoảng lại vui sướng, thỉnh thoảng lại tức giận, thỉnh thoảng lại đau thương, thỉnh thoáng lại là oán ý.
Tại Âu Ổ Tộc cũng giống như vậy. Thậm chí cả Âu Ổ Tộc Lão Tổ thân thể cũng run rẩy, hư vô quanh thân cũng không ngừng vặn vẹo biến hóa. Duyên pháp lực đã bị hắn thi triển tới cực hạn.
Nhưng thần sắc hắn vẫn xuất hiện biến hóa rất nhỏ, khóe miệng nhếch lên, hiển lộ hỉ ý.
Từ đó có thể thấy được, tứ đại ký hiệu Hỉ Nộ Ai Oán đồng thời xuất hiện, uy lực phủ xuống đã vượt qua... Cả đại năng Duyên cảnh!~
Cùng lúc đó, Chu Hữu Tài đối mặt chính diện với tứ đại ký hiệu này, thần sắc lộ vẻ nghiêm trọng trước nay chưa từng có, Uổng Thương Sinh trong tay nắm chặt. Tứ đại ký hiệu ầm một tiếng liền chạy thẳng về phía hắn, lập tức vờn quanh bốn phía, không ngừng chuyển động. Bốn phía không ngờ hóa thành một cơn lốc xoay tròn.
Cơn lốc chuyển động, lập tức những người mặc áo đen của Đệ Ngũ Hải cũng lập tức khoanh chân ngồi xuống, thân thể trong thời gian ngắn liền biến mất trong sương mù Đệ Ngũ Hải.
Khi bọn họ biến mất toàn bộ, cơn lốc nhanh chóng chuyển động. Lập tức Đệ Ngũ Hải truyền ra tiếng nổ vang ngập trời. Cả Đệ Ngũ Hải giờ khắc này cũng chuyển động, tạo thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, ầm ầm quét ngang bốn phía, sóng lớn rung chuyển trời cao.
Đúng lúc này, lập tức từ trong Đệ Ngũ Hải, sương mù do nước biển ngưng tụ, không ngờ tạo thành một khuôn mặt khổng lồ. Khuôn mặt này mang theo nụ cười, dâng lên từ Đệ Ngũ Hải, hướng lên thiên địa, hướng về trời cao, hướng về tinh không, nói ra một chữ.
- Hỉ!
Chữ này vừa phát ra, lập tức cơn lốc vờn quanh Chu Hữu Tài truyền ra tiếng nổ vang kinh thiên.
- Nộ!
Tiếng nói kia lại xuất hiện lần nữa.
- Ai!
- Oán!
Trong nháy mắt khi khuôn mặt nói ra bốn chữ, thần sắc nó cũng biến hóa theo. Lập tức cơn lốc vờn quanh Chu Hữu Tài phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Chu Hữu Tài bên trong cơn lốc, sắc mặt âm trầm, mang theo vẻ tái nhợt, toàn thân vặn vẹo. Hắn giơ Uổng Thương Sinh trong tay phải lên, đâm mạnh về phía dưới một thương.
- Sinh tử... Vô thường!
Hắn lẩm bẩm. Trường thương phía dưới ầm một tiếng, bộc phát ra ánh sáng màu đen. Tia sáng quét ngang bốn phía, va chạm mạnh mẽ với cơn lốc và bốn ký hiệu kia. Thiên địa chấn động. Đúng lúc mọi người đưa mắt nhìn thì cơn lốc chợt mạnh mẽ dừng lại, bốn phía sụp đổ, tạo thành lực trùng kích đánh sâu vào Đệ Ngũ Hải. Cơn lốc này sụp đổ, một luồng sáng đen nhanh chóng bay ra, hóa thành một đạo cầu vồng, đánh thẳng tới khuôn mặt của Đệ Ngũ Hải.
Tiếng nổ vang lại truyền ra.
Trong nháy mắt khi khuôn mặt của Đệ Ngũ Hải va chạm với trường thương, nó liền chia năm xẻ bảy. Cùng lúc đó, cơn lốc sụp đổ tản ra, bốn ký hiệu văng ra tứ phía, hóa thành bốn thân ảnh giữa không trung. Bốn người này đồng loạt phun máu tươi, ngẩng phắt đầu, lạnh lùng nhìn Chu Hữu Tài.
Sắc mặt Chu Hữu Tài tái nhợt, đứng giữa không trung, khóe miệng trào máu tươi, thân thể lảo đảo một cái mà rơi xuống mặt đất ngay chỗ đá vụn cạnh Tô Minh. Trong nháy mắt khi hắn rơi xuống, tay phải vung mạnh lên. Luồng sáng đen từ Đệ Ngũ Hải nhoáng lên, trở lại trong tay hắn, hóa thành Uổng Thương Sinh, bị hắn đâm vào đá vụn, chống đỡ thân thể không ngã.
- Sinh sôi không ngừng!
Trong mắt Chu Hữu Tài lóe lên ánh sáng, tay trái giơ lên bỗng điểm vào mi tâm.
Nhưng ngay khi đầu ngón tay sắp đụng vào mi tâm, Âu Ổ Tộc Lão Tổ nơi xa chợt cười to. Hắn đợi rất lâu, rốt cục thấy được đại năng Sinh cảnh triển khai thuật Sinh sôi không ngừng trước mặt mình.
Trong chớp mắt khi tiếng cười vang này xuất hiện, lập tức phía sau Âu Ổ Tộc Lão Tổ có một tộc nhân nhìn như tầm thường bỗng ngẩng phắt đầu, thân thể bước tới hướng Chu Hữu Tài, tốc độ cực nhanh, giống như tia chớp. Khi bước đi, thân thể hắn lập tức khô héo, ngay tức khắc trở thành da bọc xương. Trong nháy mắt hắn đã xuất hiện bên cạnh Chu Hữu Tài. Loại tốc độ này của hắn lập tức khiến thân thể sụp đổ thành từng mảnh
Những mảnh vỡ này lại tạo thành một bàn tay lớn, vỗ vào đỉnh đầu Chu Hữu Tài. Trên bàn tay này cũng tỏa ra một luồng lực lượng vượt qua cả Sinh cảnh, thuộc về... Diệt cảnh!