Đế Thiên chuẩn bị vật phẩm mấy vạn năm chỉ mười giây sau toàn bộ biến thành chất lỏng, toàn bộ đều bị chiếc nhẫn màu trắng hấp thu sạch sẽ.
Ngay sau đó, chiếc nhẫn màu trắng bỗng tỏa ánh sáng trắng chói mắt. Ánh sáng chợt lóe, khuếch tán trong cột sáng bắn nhanh tám hướng, bao phủ hết trời sao trong phạm vi tám trăm ngàn mét. Trời sao trong phạm vi này đều biến mất.
Nói nó biến mất, là vì trời sao hư vô tối đen, không thấy năm ngón, chỉ còn lại một mảnh ánh sáng trắng. Trong ánh sáng chứa màu lam, khiến người ngẩng đầu nhìn có cảm giác mãnh liệt dường như trời sao này trở thành trời xanh.
Nhưng Tô Minh thì thấy tinh thần chấn động, bởi vì hắn là người duy nhất thấy đầy đủ tình cảnh này. Ông lão mặc áo đen, Tinh Cực Đạo đều không nhìn thấy, bởi vì tu vi của họ dung nhập vào chiếc nhẫn màu trắng, thần thức mang theo sự kính sợ căn bản không dám lan vào trong chiếc nhẫn màu trắng.
Tô Minh thấy rõ ràng vật phẩm Đế Thiên chuẩn bị mấy vạn năm đang hòa tan, bị chiếc nhẫn hấp thu, tác dụng của chúng nó là hóa thành lực lượng khiến vô số ký hiệu trong thế giới chiếc nhẫn màu trắng dung hợp lẫn nhau.
Vô số ký hiệu trong thế giới ngưng tụ ngắn ngủi cần lực lượng khổng lồ, tài liệu Đế Thiên chuẩn bị mấy vạn năm có thể miễn cưỡng thỏa mãn điểm này, mà theo vô số ký hiệu ngưng tụ, ký hiệu trong chớp mắt biến thành ba cái.
Mức độ phức tạp của ký hiệu khiến Tô Minh nhìn thoáng qua, thần thức của hắn hỏng mất, không thể chịu đựng. Nhưng cứ việc thần thức hỏng mất thì Tô Minh lại có cảm giác mãnh liệt, dường như tất cả ký hiệu trong thế giới chiếc nhẫn màu trắng này đều do ba ký hiệu không ngừng kết hợp mà diễn biến ra.
Giây phút thần thức vỡ, Tô Minh nhìn thấy trong ba ký hiệu toát ra mũi nhọn ánh sáng trắng bắn ra, hợp thành trời xanh phạm vi tám trăm ngàn mét bên ngoài cột sáng.
Toàn bộ bầu trời này thật ra là một ký hiệu.
Tô Minh tinh thần chấn động, mặc dù hắn bị đập vỡ một lũ thần thức, nhưng lúc này hắn không chút do dự lại phân ra thần thức, theo tu vi của ông lão mặc áo đen hướng tới chiếc nhẫn màu trắng. Đây là một lần tạo hóa. Đây là một lần kỳ ngộ, đây là cơ duyên người thường tuyệt đối khó gặp được.
Cứ việc Tô Minh đến vì thân thể bản tôn nhưng hắn tuyệt đối không từ bỏ cơ duyên này, cứ việc hắn còn không hiểu được ba ký hiệu kia là cái gì nhưng hắn vẫn muốn xem, bởi vì hắn trực giác nói cho chính mình, ba ký hiệu này tuyệt đối có liên hệ rất lớn với cảnh giới bất khả ngôn.
Khi thần thức của Tô Minh tiến vào chiếc nhẫn màu trắng, hắn thấy ký hiệu thứ hai phát tiết ra ngoài, màu ký hiệu là đen khuếch tán ra bên ngoài, lập tức nhuộm trời xanh tám trăm ngàn mét thành đất đen.
Đây là đất đen, dù màu đen nhưng rõ ràng khác với đen của hư vô, đó thật sự là mặt đất đen bao trùm. nguồn TruyenFull.vn
Trong tám trăm ngàn mét trời sao có trời xanh, có đại địa. Trong phạm vi này trời sao đã bị thay đổi, trở thành một cái thế giới!
Thần thông này khiến các tu sĩ mờ mịt, nhưng bọn họ không mờ mịt bao lâu thì ký hiệu thứ ba khuếch tán. Mỗi người thấy tình cảnh này có cảm giác trời đất đảo ngược. Giống như thế giới vào giây phút này chuyển ngược, trời xanh thành đất, mặt đất thành bầu trời, bất động là thân hình của họ. Nhưng cảm giác thác loạn trời đất đảo ngược này khiến mặt tu sĩ tái nhợt, thức hải choáng váng.
Thiên địa nghịch chuyển!
Tám trăm ngàn mét trời đất chuyển ngược, trong một giây phút ùa vào cột sáng chính giữa, ngưng tụ trên thân thể bản tôn của Tô Minh.
*Ầm!*
Thân thể bản tôn của Tô Minh vào giây phút trước tuy trong suốt nhưng gân, ký hiệu trong cơ thế đổi run rẩy, vặn vẹo. Nếu so sánh ký hiệu lúc trước của thân thể bản tôn của Tô Minh là khóa, khóa sinh mệnh. Vậy giờ phút này ổ khóa bị lực lượng thiên địa nghịch chuyển cũng bị chuyển ngược, khóa bị mở ra.
Đế Thiên ở ngoài cột sáng kích động nhìn hình ảnh này biết rõ Tố Minh tộc, giờ thấy rõ huyết mạch khóa Tố Minh tộc ở trên người thân thể này đã mở ra.
Đúng lúc này, ký hiệu trở thành mặt đất, thành bầu trời, còn có ký hiệu vô hình nghịch chuyển thiên địa cùng chớp lóe. Tiếng nổ ầm ĩ chấn động toàn Đạo Thần chân giới, trong tiếng nổ vang Tô Minh lập tức cảm nhận được ba ký hiệu không ngừng tuần hoàn với nhau, dựa theo quy luật sắp hàng, ầm vang toát ra lực lượng thời không như Tố Minh tộc. Lúc lực lượng thời không xuất hiện thì khuếch tán tám hướng, lúc thì chảy nhanh khiến cho nghịch chuyển, điểm này nhìn ra được từ người Đế Thiên, Bạch Phượng. Khi thì mặt mày hai người già nua, hơi thở nháy mắt càng thêm tang thương, khi thì... Đế Thiên như tuổi trẻ, Bạch Phượng cũng vậy. Biến hóa này giằng co ước chừng hơn mười giây sau đột nhiên yên lặng!
Thời gian không chảy nữa, không đảo ngược mà là hoàn toàn yên lặng.
Khoảnh khắc thời gian yên lặng, lực lượng lập tức co rút, cuối cùng toàn bộ ngưng tụ thân thể bản tôn của Tô Minh ở trong cột sáng khiến mọi thứ hồi phục như thường, chỉ có thân thể bản tôn của Tô Minh bị phân cách thời gian bên ngoài, ở trong loại yên lặng tuyệt đối.
Giây phút thời gian yên lặng, thanh âm mệt mỏi phát ra từ miệng Tinh Cực Đạo.
"Đế Thiên, còn không đổi mệnh!!!"
Đế Thiên ngửa mặt hú, lập tức khoanh chân, tay phải mạnh vỗ trán. Thân thể bùm một tiếng nhanh chóng biến chất, thành mảnh vụn vỡ ra. Khi thân hình vỡ thì nguyên thần của Đế Thiên bay ra, ở giữa không trung bốc cháy. Đốt cháy khoảng hai giây đã tới cực hạn, theo nguyên thần thiêu đốt xuất hiện một lũ hồn màu vàng. Đây là Đế Thiên hấp thu lực lượng thân thể khiến nguyên thần tăng vọt trong thời gian ngắn, thiêu đốt lực lượng nguyên thần, buộc ra hồn dung hợp nguyên thần. Hồn màu vàng này toát ra lực lượng hiên tôn cường đại.
Thậm chí nương thân thể cùng nguyên thần thiêu đốt, khiến cho hồn này trong khoảng thời gian ngắn hồi phục tu vi năm đó. Nhưng việc này không thể lâu dài, nếu không sẽ bị tổn thương cực kỳ nghiêm trọng. Nhưng không thể nghi ngờ, trong giây phút này Đế Thiên chẳng những hồi phục tu vi lúc trước mà còn tăng tiến hơn, hiển nhiên mấy năm nay dù tu vi của y không bằng năm đó nhưng hiểu ra rất nhiều.
Giây phút lực lượng này xuất hiện, dù là ông lão mặc áo đen, Tinh Cực Đạo đầu ngẩng đầu, liếc mắt, con ngươi co rút.
Cùng lúc đó, hồn màu vàng của Đế Thiên hóa thành cầu vồng màu vàng, ngay lập tức xuyên thấu cột sáng thông thiên, trực tiếp xuất hiện ở bên trong, tham lam nhìn thân thể bản tôn của Tô Minh trong suốt hoàn toàn yên lặng.
Đế Thiên chỉ liếc mắt một cái rồi thần hồn lập tức động, khoảnh khắc nhảy vào thân thể bản tôn của Tô Minh, tình hình này rơi vào mắt Tô Minh, hắn thầm cười lạnh.
Nếu Tô Minh đã tới đây, có thể giấu trong người ông lão mặc áo đen chính là vì giây phút này. Điều hắn phải làm không phải là thu lấy thân hình, chuyện này không sự thật. Tô Minh phải làm rất đơn giản, chỉ cần khiến Đế Thiên thất bại là được. Một khi Đế Thiên thất bại, vậy trong quá trình tìm một người khác đến đổi mệnh, Tô Minh trú trong người ông lão mặc áo đen có đủ thời gian, nắm chắc dễ dàng cướp lại thân thể bản tôn của Tô Minh.
Giây phút hồn Đế Thiên sắp dung nhập vào thân thể bản tôn của Tô Minh, ông lão mặc áo đen giúp đỡ Tô Minh một chút, mắt hắn chợt lóe, thân thể xuất hiện vệt sáng đen.
Đó là cực minh quang, đó là ông lão mặc áo đen đã hứa với Đế Thiên vào lúc đổi mệnh thì lấy cực minh quang trấn áp giúp. Giây phút cực minh quang xuất hiện, Tô Minh lập tức buông tha kế hoạch ban đầu, thần thức lao ra theo cực minh quang. Giây phút thần hồn Đế Thiên dung nhập vào thân thể của hắn thì thần thức của Tô Minh lần đầu tiên tiến vào thân thể bản tôn của Tô Minh thuộc loại của mình.
Cảm giác ấm áp chưa từng có hiện lên trong lòng Tô Minh, đó là thân thể hắn khát vọng đã lâu, đó là bản tôn mà hắn khao khát. Lúc ở đất Man tộc, khi Tô Minh ý thức được hắn chính là một lũ hồn thì hắn đã nghĩ một một ngày chính mình nhất định phải thu hồi thân thể.
Ý niệm trong đầu này dù Tô Minh bị quăng vào Thần Nguyên Phế Địa vẫn chấp nhất sâu trong lòng. Cho đến giờ phút này, hắn trước nay chưa từng tới gần thân thể mình như vậy. Thần thức dung nhập, cái loại này chỉ cần một ít thời gian dung hợp là có thể hoàn toàn chi phối, làm Tô Minh vào giây phút này có xúc động muốn liều lĩnh dung nhập vào cơ thể.
Tô Minh cảm giác được mạch lạc trong người trong trạng thái yên lặng tuyệt đối bị Đế Thiên lan tràn, khi đến toàn bộ là y sẽ thành công đổi mệnh.
Tô Minh đè nén xúc động, thầm cười lạnh. Tô Minh chỉ cần thay đổi một chút là có thể khiến Đế Thiên thất bại. Nhưng khi Tô Minh muốn triển khai thủ đoạn thì bỗng trong lòng nổi lên nguy hiểm không thể hình dung.
Nguy hiểm này đến từ thân thể bản tôn của Tô Minh, cùng lúc đó, vào phút nguy hiểm này, Tô Minh từ thân thẻ cảm giác xa lạ giấu dưới sự quen thuộc.
'Không đúng!!! Tô Minh, thân thể này không đúng!!" Ngay sau đó hạc trọc lông hét chói tai, ẩn chứa căng thẳng bén nhọn vang vọng trong tinh thần của Tô Minh.
"Tô Minh, thân thể này không thích hợp, chết tiệt, đây là mười triệu thi hồn cấm, đây là cấm thuật cực kỳ ác độc chỉ thánh nữ trong Ám Thần trận doanh nắm giữ được!!! Tô Minh, đây không phải là thân thể của ngươi! Này... Này... Đây là từ mười triệu cái xác bị người luyện hóa dung hợp chuyên môn chế tạo khối xác Tố Minh!!! Mau thu lại thần thức, chậm một bước là ngươi sẽ vạn kiếp bất phục, chết tiệt, là ai ác độc như vậy? Cái này, nếu thi thể nổ tung là sẽ hủy một chân giới!!!'