Sâm Mộc đại đạo tôn, năm đó mạnh mẽ giáng xuống Thất Nguyệt tông, phát hiện thân phận tam hoàng tử của Tô Minh, trận chiến đấu tiên với Thất Nguyệt tông cũng do người này ra mặt. Dù trận chiến ấy Nhất Đạo tông bại lui nhưng Sâm Mộc đại đạo tôn với tư thế trên cơ Thất Nguyệt tông, buộc đám người Cổ Thái đại trưởng lão không thể không chấp nhận đánh cuộc, từ đó thấy được gã kiêu ngạo như thế nào.
Sâm Mộc đại đạo tôn hừ lạnh, thanh âm vừa vang khắp Nhất Đạo tông thì thân hình đã xuất hiện trước mặt Tô Minh. Sâm Mộc đại đạo tôn tới gần không dùng nhiều thuật pháp thần thông, giơ một chỉ muốn hủy diệt thiên địa lao hướng Tô Minh.
Vang tiếng nổ điếc tai quanh quẩn bốn phương tám hướng. Sâm Mộc đại đạo tôn biến sắc mặt, thụt lùi hơn mười mét, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Tô Minh.
Tô Minh hạ tay phải xuống. Một chỉ hủy diệt của Sâm Mộc đại đạo tôn bị Tô Minh phất tay áo hóa giải. Tay phải xuông xuống, biểu tình Tô Minh lạnh lùng nhìn Sâm Mộc đại đạo tôn.
Sâm Mộc đại đạo tôn nhìn Tô Minh, lạnh lùng nói:
- Trông người rất lạ mắt, Sâm Mộc chưa từng nghe trong tông môn Cổ Táng quốc nào xuất hiện đại đạo tôn. Nếu đã đến đây, tuyên bố muốn diệt Nhất Đạo tông của ta thì người nên báo ra thân phận!
Lòng Sâm Mộc đại đạo tôn rung động thậm chí là hoảng sợ, vì một kích mới nãy của gã không đơn giản như bề ngoài. Đó là một trong thần thông mạnh nhất của Sâm Mộc đại đạo tôn, một chỉ xuất kỳ bất ý đối diện cường giả cùng là đại đạo tôn cũng khó chống cự.
Nhưng thanh niên áo đen trước mắt chỉ phất tay đã hóa giải, thậm chí không lùi bước nào, mọi thứ chứng minh một điều.
"Người này là cường giả trong đại đạo tôn!"
Tim Sâm Mộc đại đạo tôn rớt cái bịch, gã biết rõ cùng là đại đạo tôn cũng có chia mạnh yếu. Tuy tim Sâm Mộc đại đạo tôn đập nhanh nhưng không thấy quá nguy hiểm, vì tuy mạnh yếu rõ ràng nhưng xưa nay trong Cổ Táng quốc chưa có chuyện đại đạo tôn giết nhau.
Tô Minh lạnh nhạt nói:
- Sâm Mộc đại đạo tôn đã quên Tô ta?
Tô Minh tiến tới một bước, giơ tay phải bấm pháp quyết chỉ tới trước. Hư vô trước mặt Tô Minh vỡ nát, tầng tầng dạt ra, mảnh vỡ hư không bắn hướng Sâm Mộc đại đạo tôn.
- Mắt Sâm ta hơi kém, không có ấn tượng với người.
Khi nói chuyện tay phải của Sâm Mộc đại đạo tôn chộp bên dưới, hất lên, sóng gợn lăn tăn đụng chạm với mnahr vỡ hư vô của Tô Minh. Lại vang tiếng nổ điếc tai. Sâm Mộc đại đạo tôn lần nữa biến sắc mặt, thụt lùi hơn mười mét.
- Ngươi sẽ nhớ ra.
Mặt Tô Minh không biểu tình, hóa thành cầu vồng bay hướng Sâm Mộc đại đạo tôn. Hai người va đụng, tiếng nổ kinh thiên động địa. Vô số tu sĩ Nhất Đạo tông bên dưới hoảng sợ phát hiện Sâm Mộc đại đạo tôn cao cao tại thượng trong lòng họ không ngừng thụt lùi.
Sâm Mộc đại đạo tôn đang lùi, mỗi lần oanh kích sẽ bị buộc lùi. Dường như thanh niên áo đen có thần thông cường đại đến nỗi Sâm Mộc đại đạo tôn không thể đối kháng. Sâm Mộc đại đạo tôn cảm thấy trên người đối phương có khí thế, loại khí thế xung phong, chỉ cần gã lùi một bước là không thể không liên tục lùi lại. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Giờ phút này đối phương là ai đã không còn quan trọng. Sâm Mộc đại đạo tôn phát hiện gã không thể nắm giữ quyèn chủ động. Trong tiếng nổ, Sâm Mộc đại đạo tôn lùi lại ngày càng nhanh, bị Tô Minh lao nhanh đẩy ra sau hướng tới pho tượng to lớn.
Hình ảnh này làm Sâm Mộc đại đạo tôn vô cùng rung động, vì rất khó xảy ra chuyện không thể giữ quyền chu động thế này trong chiến đấu giữa đại đạo tôn. Dù sao là đại đạo tôn thì tu vi đến gần như cực độ, bất cứ tác dụng thần thông nào đều có thể tan vỡ thiên địa, cho nên nếu bị áp chế thì chỉ có một khả năng.
"Người này... Căn bản không dùng hết sức, hắn còn giữ lại sức mạnh!"
Khả năng này làm Sâm Mộc đại đạo tôn hoảng sợ, gã hơi bực mình vì chỗ này là Nhất Đạo tông, gã cố ý không sử dụng thần thông khổng lồ, nếu không thì chẳng chờ đối phương ra tay, Nhất Đạo tông đã bị thần thông của Sâm Mộc đại đạo tôn làm tan vỡ.
Mắt thấy thân thể Sâm Mộc đại đạo tôn bị đẩy lùi tới gần pho tượng, bỗng có tiếng thở dài vang lên.
- Đạo hữu cần gì làm vậy?
Phương xa trên một pho tượng khác có một ông lão tóc đỏ sải bước lao nhanh hướng Tô Minh. Chỉ một bước đã tới sau lưng Tô Minh, vung tay áo. Lực lượng bàng bạc thuộc về đại đạo tôn cuốn động thiên địa đẩy hướng Tô Minh.
- Lão phu tên Xích Dương, nếu đạo hữu chịu bỏ qua thì chúng ta sẽ không ngăn cản, chuyện hôm nay coi như hiểu lầm. Không biết ý của đạo hữu như thế nào?
Cùng với tiếng nổ là giọng của Xích Dương.
Mắt thấy thần thông của Xích Dương cuốn thiên địa hóa thành bão tố đến gần Tô Minh. Mắt Sâm Mộc đại đạo tôn chợt lóe, thân hình không lùi lại nữa mà lao hướng Tô Minh, hai tay bấm pháp quyết. Trước mặt Sâm Mộc đại đạo tôn thiên địa vặn vẹo, thân hình gã chai thành mấy trăm người, mỗi một phân thân phát ra thần thông khác nhau đến gần Tô Minh.
Khóe môi Tô Minh cong lên nụ cười lạnh, tay phải bấm pháp quyết thành chưởng đối kháng Sâm Mộc đại đạo tôn. Tay trái bấm pháp quyết một đấm đánh vào bão tố đến gần.
Cú đấm đánh ra, trên nắm tay của Tô Minh phát ra tu vi kinh người, tiếng nổ quanh quẩn tám phương dấy lên trùng kích lan ra bốn phương tám hướng. Nguyên Nhất Đạo tông chìm trong tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Tu sĩ bên dưới có nhiều người miệng mũi chảy máu, người tu vi cao hơn thì vội vàng bày trận pháp. Có trưởng lão Nhất Đạo tông lập tức hợp sức hình thành phong ấn phòng ngự dưới đất.
Còn những đại trưởng lão trình độ đạo tôn của Nhất Đạo tông thì có bảy người bay ra, khoanh chân ngồi giữa thiên địa. Bọn họ chỉ có một nhiệm vụ là bảo vệ đệ tử của Nhất Đạo tông.
Trong tiếng nổ, tay trái của Tô Minh là Xích Dương, tay phải là Sâm Mộc đại đạo tôn. Một mình Tô Minh đối kháng hai đại đạo tôn ra tay, thân thể ở giữa không trung đứng im. Sâm Mộc đại đạo tôn biến sắc mặt, thụt lùi, tiếng nổ không dứt. Sâm Mộc đại đạo tôn lùi ra trăm mét, khóe môi trào máu, ngẩng đầu, ánh mắt khó tin, hoảng sợ nhìn Tô Minh.
Bên kia, ông lão Xích Dương cũng biến sắc mặt, lùi ra trăm mét, biểu tình trầm trọng nhìn Tô Minh. Xích Dương giống như Sâm Mộc đại đạo tôn, hai người không ngờ thanh niên áo đen trước mắt mạnh đến mức này, sức một người đấu với hai người mà mặt không biến sắc.
- Cái này không chỉ cần cảnh giới đại đạo tôn mà phải có lực lượng tu vi hùng hồn khó tin.
- Hắn là cảnh giới đại đạo tôn nhưng tu vi trong cơ thể thì khủng bố hơn xa cảnh giới!
Sâm Mộc đại đạo tôn, Xích Dương thụt lùi, hư vô sau lưng Tô Minh có một bàn tay già nua vươn ra ấn vào lưng hắn. Một kích kia âm thầm không có tiếng động, nắm chắc thời cơ cực kỳ chuẩn xác, chính là lúc Tô Minh bức lùi Xích Dương, Sâm Mộc đại đạo tôn. Trong bàn tay có lực lượng hủy diệt cực kỳ mãnh liệt nhưng không phát tán ra ngoài, mắt thấy sắp đụng vào người Tô Minh.
Con mắt thứ ba trên trán Tô Minh chợt lóe, bát trọng đại đạo tôn trong mắt thứ ba cũng mở mắt ra, ánh sáng đen bắn ra từ trán Tô Minh. Màn sáng phủ lên toàn thân Tô Minh, bàn tay đụng vào màn đen này.
Tiếng nổ quanh quẩn, Tô Minh lập tức giơ tay phải chộp ra sau lưng. Hư vô cặn vẹo sau lưng Tô Minh tan vỡ, một thân hình già nau xuất hiện. Đó là một ông lão lùn, mặc áo đen. Giờ phút này, biểu tình ông lão lùn trầm trọng thụt lùi vài bước, cùng Xích Dương, Sâm Mộc đại đạo tôn hình thành thế tam giác bao vây.
Tô Minh đứng trong vòng vây của ba người, lạnh nhạt nói:
- Rốt cuộc đi ra hết.
Giờ phút này, ngoài người Tô Minh vòng quanh màn đen, ba người nhìn ánh sáng, Xích Dương. Sâm Mộc đại đạo tôn lại biến sắc mặt, đôi mắt lộ ra không thể tin.
Bạch Lộc chậm rãi nói:
- Lão phu lần đầu tiên thấy một đại đạo tôn có tu vi hùng hồn vượt qua cảnh giới chứ không phát triển bình quân giữa tu vi và cảnh giới như chúng ta. Tu vi của tam hoàng tử thâm sâu, nếu không phải cảnh giới bị hạn chế thì chắc đã phát ra lực lượng cửu trọng Đạo Thần. Nhưng Bạch ta muốn hỏi một câu, Lâm Đông Đông có khỏe không?
Mặt Bạch Lộc trầm trọng chưa từng có.
Giống như Bạch Lộc nói, hiện tại Tô Minh ở trong trạng thái này. Căn nguyên của Tô Minh là đến từ Chứng Đạo cổ thụ, vượt qua cảnh giới của hắn. Tựa như có đủ nước nhưng miệng bình chỉ có bấy nhiêu nên chỉ phát huy ra tu vi hữu hạn. Vì vậy Tô Minh có thể đấu với ba người mà không yếu thế, bởi vì lúc này hắn đã là đệ nhất đại đạo tôn!
- Có thể ở trong cảnh giới đại đạo tôn tỏa ra ánh sáng bát trọng đại đạo tôn, khác với những người khác có được phân chia màu sắc, cái này chỉ những người gõ chín tiếng âm đ*o linh mới làm được. Bây giờ người duy nhất gõ chín tiếng âm đ*o linh mà chưa trở thành đại đạo tôn thì chỉ... Chỉ có tam hoàng tử hơn hai ngàn năm trước mất tích theo không gian Chứng Đạo cổ thụ vỡ nát!
Con ngươi Xích Dương co rút nhìn chằm chằm Tô Minh, khi hiểu thân phận của hắn thì gã biết tình hình hôm nay nhất định là không chết không ngừng.
- Không ngờ, hơn hai ngàn năm không gặp ngươi đã trở thành đại đạo tôn.
Sâm Mộc đại đạo tôn nhìn chằm chằm Tô Minh, chậm rãi nói, biểu tình phức tạp.
Ba người lên tiếng, tu sĩ Nhất Đạo tông bên dưới nghe trong tia, ai nấy biến sắc mặt. Những người này có kẻ từng trải qua ba tầng không gian năm xưa vỡ nát, dù không biết thì hơn hai ngàn năm qua có nghe nói kịch biến khi đó.
Đó là cuộc chiến tranh tạo thành tổn thương cực kỳ thảm liệt cho tất cả tông môn trong Cổ Táng quốc, cũng là một lần không gian vỡ nát trước tiên kết thúc đoạt quyền. Nhưng hôm nay bọn họ lại lần nữa thấy Tô Minh, nghe ba đại đạo tôn trong tông môn nói, lòng rung động hóa thành bão tố.