Phải biết rằng nơi này là chỗ ở của bộ lạc Trần Phần Tộc. Một khi thân phận bại lộ, bọn họ căn bản không có chỗ để chạy, chờ đợi họ chính là cái chết không nghi ngờ.
Tuy khẩn trương nhưng bốn người Huyền Thương cũng không truyền thần niệm ra mà chỉ suy nghĩ riêng trong đầu mình.
Hứa Tuệ luôn luôn đồng tình với quyết định của Tô Minh, cho dù là giờ phút này thì cũng thế.
Hạc trụi lông là một người không tim không phổi, cho dù Tô Minh làm gì, quan trọng nhất trong đầu nó vẫn là tinh thạch.
Tô Minh khoanh chân ngồi trong hỏa diễm, yên lặng nhắm chặt hai mắt, vẻ mặt bình tĩnh không có chút gợn sóng nào. Hắn không muốn lừa gạt Trần Phần Lão tổ kia quá nhiều.
Cho dù là chưa tới bộ tộc này, Tô Minh vẫn tồn tại sát cơ. Nhưng từ khi đến đây, Trần Phần Lão tổ vẫn luôn tỏ vẻ hiền lành. Tô Minh khẽ thở dài một tiếng trong lòng.
Con người phức tạp, có thể vì một việc mà xúc động, cũng bởi vì cái xúc động này mà thay đổi tâm tư, đây là chuyện thường tình.
Người bên cạnh là như vậy, Tô Minh hắn cũng là người như thế.
Nếu Trần Phần Lão tổ cứ ôn hòa với hắn thì Tô Minh sẽ không xúc động. Nhưng đối phương lại càng hòa ái, càng dùng vẻ mặt hiền lành nhìn hắn, Tô Minh lại càng thấy phức tạp.
Hắn không phải người Trần Phần Tộc, mục đích hắn tới đây cũng có động cơ. Cho nên dưới tình huống này, đầu tiên làm Trần Phần Lão tổ nói hắn là người Trần Phần Tộc, Tô Minh lại nói cho đối phương biết là hắn không phải.
Nói thế Trần Phần Lão tổ lại nghĩ là do Tô Minh quật cường và oán khí nặng nề. Nhưng thực tế Tô Minh lại nói đúng sự thật.
Cho nên hắn đã trực tiếp nói cho Trần Phần Lão tổ nghe mục đích thật sự của hắn khi tới đây. Mà hiển nhiên, tất cả đều bị Trần Phần Lão tổ ngộ nhận, đây là yêu cầu mà Tô Minh nói với hắn.
Nếu làm được yêu cầu này, như vậy hắn sẽ chọn trở thành người của Trần Phần Tộc.
Đây không phải là Trần Phần Lão tổ lịch duyệt không đủ, cũng không phải do hắn ngu dốt mà là do thân thể kia do chí bảo biến thành, hơn nữa còn có hạc trụi lông biến hóa điểm thêm vào, thật sự là không thể nào nhìn ra được một chút manh mối gì.
Chuyện xưa của Tô Minh, ánh mắt của hắn, ánh mắt và tất cả lời nói của hắn không có bất cứ sơ hở nào.
Có thể nói, chí bảo, hạc trụi lông, Tô Minh, ba người này thiếu một thứ thì đều không thể làm được hình dáng ngày hôm nay.
Thời gian trôi qua từng ngày, Tô Minh khoanh chân ngồi trong ngọn lửa. Hắn vẫn đang đợi.
Cho đến lúc đã qua một tháng, một ngày kia, Trần Phần Lão tổ trong hình dáng đứa trẻ lại xuất hiện trên tòa tháp cao trăm trượng này, đứng bên ngoài ngọn lửa, thần sắc uể oải nhìn về phía Tô Minh đang ở phía trong ngọn lửa.
Tô Minh cũng mở mắt ra nhìn Trần Phần Lão tổ, cũng nhìn thấy vẻ mệt mỏi của đối phương.
- Ngươi xác định muốn đi Đệ Ngũ Chân Giới?
Trần Phần Lão tổ bình tĩnh mở miệng.
Tô Minh gật đầu.
- Muốn đi Đệ Ngũ Chân Giới thì cần phải cầm Đệ Ngũ Thạch đi qua Đệ Ngũ HảiĐệ Ngũ Hải. Ở chỗ đó Đệ Ngũ Thạch bị lực hư vô của Đệ Ngũ Chân Giới hấp dẫn thì phải lấy tốc độ cực nhanh phá không mà đi. Ngươi phải nhớ kỹ, nhất định phải nắm chặt viên đá này, như thế thì mới có thể dẫn ngươi xuyên qua thời không được.
- Muốn trở về thì phải giữ được Đệ Ngũ Thạch kia. Đây là cách duy nhất để ngươi trở về.
Trần Phần Lão tổ trầm mặc trong chốc lát, tay phải vung lên, lập tức có hai khối ngọc giản chạy thẳng tới chỗ Tô Minh, xuyên qua ngọn lửa, lơ lửng trước mặt Tô Minh.
Tô Minh giơ tay tiếp lấy, thần thức đảo qua, lập tức tâm thần chấn động.
Trong khối ngọc giản thứ nhất chia làm hai nội dung. Nội dung thứ nhất là bản đồ đầy đủ chi tiết của cả Thần Nguyên Tinh Hải, trong đó ghi rõ dấu hiệu vị trí của Đệ Ngũ Chân Giới.
Nội dung thứ hai là một đường viền khổng lồ, nơi đó có viết bốn chữ Đệ Ngũ Chân Giới. Đây là bản đồ khái quát Đệ Ngũ Chân Giới, mặc dù không cặn kẽ nhưng bản đồ như vậy, chỉ cần hơi lọt ra ngoài thì cũng đủ làm người khác chấn động.
Dù sao đây cũng là Đệ Ngũ Chân Giới đã biến mất vô số năm!
Trong ngọc giản thứ hai chỉ có một phần, đó là một chỗ không biết là gì, tổng cộng chia làm chín tầng, tầng tầng cặn kẽ, trong tầng thứ chín sâu nhất có một khu vực lửa đỏ, nơi đó có đề ba chữ Đệ Ngũ Thạch!
- Trong ngọc giản thứ hai là bản đồ trong Đệ Ngũ Hỏa Lò. Muốn đi Đệ Ngũ Chân Giới thì phải có Đệ Ngũ Thạch, mà Đệ Ngũ Thạch chỉ sinh ra trong Đệ Ngũ Hỏa Lò.
Trần Phần Lão tổ thấy Tô Minh chấn động thì liền giải thích nguyên nhân khối ngọc giản thứ hai ra.
Tô Minh trầm mặc. Trong lòng hắn đang chấn động mãnh liệt. Từ ba phần bản đồ bên ngoài này ra thì còn có một nguyên nhân làm Tô Minh chấn động tâm thần là ở trên khối ngọc giản thứ nhất, Tô Minh có thể cảm nhận được khí tức của một luồng máu tanh.
Khí tức máu tanh này không có vẻ cổ xưa năm tháng mà là vừa mới xuất hiện.
- Ngọc giản này... lão tổ phải làm thể nào để có được?
Tô Mình chần chờ một chút, nhìn về phía Trần Phần Lão tổ, nhìn thấy thần sắc mệt mỏi kia, mơ hồ hiểu ra một chút. Truyện được copy tại Truyện FULL
- Không có gì. Bản đồ trong ngọc giản thứ hai là ta có được, nhưng ngọc giản thứ nhất thì ta không có. Hơn nữa, những thứ có liên quan đến Đệ Ngũ Chân Giới như đi thế nào thì tuy ta có biết nhưng dù sao cũng chưa đi Đệ Ngũ Chân Giới bao giờ, cũng không biết làm ty lấy được ngọc giản rồi thì cũng sẽ không làm khó ngươi đâu.
Tô Minh trầm mặc. Hắn có thể tưởng tượng được trong Đệ Ngũ Hải nhất định cũng tồn tại một số dị tộc. Mà số dị tộc này hiển nhiên cũng không để ngoại nhân vào Đệ Ngũ Hải. Như vậy, ngọc giản trong tay mình chính là một tín vật, tín vật làm mình có thể tiến vào Đệ Ngũ Hải.
Mà tín vật này đương nhiên có quan hệ với lần ra ngoài này của Trần Phần lão tổ.
Nói vậy, ngoại trừ giao thủ ra, Trần Phần Lão tổ còn phải giao ra một số thứ khác.
- Được rồi. Ngươi cũng đừng như trẻ con nữa. Lão phu thừa nhận năm đó đã bất công với phụ thân ngươi, cũng không đi tìm, để lưu lạc bên ngoài nhiều năm.
- Chuyện này ta đã nói rồi, ta sẽ đền bù. Ngươi đã đưa ra yêu cầu muốn đi Đệ Ngũ Chân Giới thì ta sẽ toàn lực giúp ngươi. Về phần ta thì không có chuyện gì đâu.
Trần Phần Lão tổ cười hiền lành. Vẻ mặt này hoàn toàn là vẻ mặt trưởng bối đối đãi với vãn bối có tiền đồ trong nhà.
Tô Minh trầm mặc, trong lòng hắn vô cùng phức tạp, còn có một chút xấu hổ.
- Giờ phải nói đến vị trí của Đệ Ngũ Hỏa Lò...
Trần Phần Lão tổ nghiêm túc lên.
- Vị trí Đệ Ngũ Hỏa Lò, trong cả Thần Nguyên Tinh Hải thì chỉ có một số người biết được, đều là một số tồn tại cổ xưa tìm hiểu. Đệ Ngũ Hỏa Lò có liên lạc với Trần Phần Tộc ta.
- Đệ Ngũ Hỏa Lò chính là chí bảo thủ hộ Trần Phần Tộc ta.
Trần Phần Lão tổ nhìn về phía Tô Minh, bình tĩnh nói.
- Nhưng còn có một việc mà rất nhiều người không biết. Ngươi có thể tới đây, chắc cũng biết trong Thần Nguyên Tinh Hải này có bốn đại tôn tộc.
- Trong đó Hoành Thiên Tộc có hai cánh, Đức Tạp Tộc có thân rắn, mà Âu Ổ Tộc hoàn toàn là một bầy hoang dã, bọn họ ở chung với thú dữ quanh năm, đã hoàn toàn hóa thú. Thậm chí ta còn hoài nghi bản thân Âu Ổ Tộc này chính là do một bầy thú biến thành.
- Chỉ có Trần Phần Tộc ta, bên ngoài nhìn bình thường, trừ thiên phú biến thân ra, ngươi có biết còn cái gì khác không?
Trần Phần Lão tổ nhìn về phía Tô Minh, cười cười nói.
Tô Minh chần chờ một chút rồi nhìn về phía Trần Phần Lão tổ. Đột nhiên trong đầu hắn xuất hiện một ý niệm không thể tưởng tượng nổi. Sau khi ý niệm này xuất hiện thì không ngừng mở rộng rồi chiếm hết toàn bộ đầu óc Tô Minh.
Hai mắt hắn tỏa sáng.
- Trong Đệ Ngũ Hỏa Lò là Đệ Ngũ Chân Giới!
Hắn chỉ nói mấy từ này nhưng sau khi truyền vào tai Trần Phần Lão tổ thì lão tổ mang hình dáng đứa trẻ này lại cười lớn lên, trong thần sắc lộ ra vẻ tán thưởng vô cùng mãnh liệt.
- Không hổ là tộc nhân có thiên tư nhất của Trần Phần Tộc ta trong nhiều năm qua. Không sai! Trần Phần Tộc chúng ta, chuẩn xác mà nói thì không thuộc về Thần Nguyên Tinh Hải, chúng ta thuộc về... Đệ Ngũ Chân Giới!
- Thậm chí, chúng ta cũng không phải là bộ tộc của Đệ Ngũ Chân Giới mà là bộ tộc do sau khi khí linh trong Đệ Ngũ Hỏa Lò phân tán ra thì tạo thành!
Hình dạng vốn có của chúng ta chính là hình dạng sau khi chúng ta dùng thiên phú biến thân. Nhưng sau khi từ Đệ Ngũ Hỏa Lò đến Thần Nguyên Tinh Hải, chúng ta bị biến ảo thân hình, đồng thời được giải trừ phong ấn của chủ nhân năm đó nên ở trong Thần Nguyên Tinh Hải này mới có nhiều hơn một Trần Phần Tộc!
- Chuyện này đã cách hiện tại rất lâu, lão phu cũng được các trưởng bối bên trên truyền xuống mới biết. Đáng tiếc năm tháng đã lâu, năm đó chúng ta thân là khí linh, cũng không rời khỏi Đệ Ngũ Hỏa Lò, cũng không biết được Đệ Ngũ Chân Giới cụ thể thế nào. Nếu không phải bất đắc dĩ thì cũng không cần phiền toái chạy ra ngoài tìm kiếm bản đồ như vậy.
Trần Phần Lão tổ nhàn nhạt mở miệng.
Mặc dù Tô Minh đã đoán được một chút nhưng vẫn bị lời nói của Trần Phần Lão tổ làm rung động không ít. Tâm thần chấn động, mơ hồ lại tưởng tượng được.
Lần tưởng tượng này làm cho Tô Minh khó có thể trấn định trong nháy mắt được. Thậm chí hắn cảm thấy tưởng tượng này còn điên cuồng, không thể tưởng tượng hơn cả suy nghĩ trong đầu. Hắn cảm thấy khả năng không nhiều nhưng cũng không thể n 261 ào chặn lại hình ảnh này hiện lên trong đầu được.
- Như vậy... chủ nhân Đệ Ngũ Hỏa Lò năm đó là...
Tô Minh đè nén sự tưởng tượng trong lòng mà nhìn về phía Trần Phần Lão tổ, lập tức hỏi.
- Ngươi đã từng nghe thấy tên một bộ lạc chưa?... tên của nó là Tố Minh...
Trần Phần Lão tổ ngẩng đầu, nhìn bầu trời, khẽ nói.
Đầu óc Tô Minh khẽ ầm một tiếng.