Hôm nay khi nghe thấy, Tô Minh dù cơ trí cũng không khỏi sững sờ. Loại giọng điệu hùng hồn thế này, mang vẻ cao cao tại thượng rất rõ. Loại lời nói như thể tất cả Tam Hoang Đại giới đều là man di dã nhân, đều phải cúng bái hắn, thậm chí một câu nói của đối phương có thể khiến mọi người tự vẫn lập tức, nếu không chính là phạm thượng. Đây quả là người Tô Minh hiếm gặp trong đời.
- Ta nếu phản kháng vậy sẽ là tội lớn phải không?
Tô Minh dừng bước, quay đầu lại nhìn hai mắt kia, lạnh nhạt nói.
- Sao chỉ có thể coi là tội lớn? Ngươi nếu phản kháng sẽ bị tru diệt cửu tộc. Lúc này ngươi vừa thấy lão phu đã bỏ chạy, thế là đại nghịch bất đạo rồi!
Hắc bào nhân ngẩng đầu, ngạo nghễ nói, hai mắt giấu trong Hắc bào còn hơi lóe sáng.
- Thế tại hạ hôm nay phải làm gì?
Tô Minh bị lời nói của lão già này làm cho bật cười. Rất lâu rồi hắn chưa nghe ai nói những lời khiến người ta buồn cười như vậy, không khỏi hỏi một câu.
- Hừ, phế bỏ tu vi bản thân, vặn gãy hai tay hai chân, quỳ gối trước mặt lão phu, khẩn cầu lão phu trách phạt, ngoan ngoãn để ta xem xét trí nhớ của ngươi, cuối cùng cũng hiến hồn cho lão phu. Nếu thế thì ngươi còn có thể được thứ tội.
Hắc bào nhân kia lộ vẻ chắc hắn, cao cao tại thường nhìn Tô Minh.
- Dã nhân man di hèn mọn, nếu để lão phu ra tay thì kết quả ngươi sẽ thê thảm gấp trăm lần. Căn bản ngươi không biết được chênh lệch giữa ngươi và lão phu tới đâu. Lão phu vừa đưa tay lập tức sẽ khi ngươi tan thành mây khói ngay. Cho ngươi cơ hội quỳ xuống đã là ơn huệ rất lớn rồi, còn không quỳ xuống!
Hắc bào nhân chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nói.
Tô Minh trầm mặc, mang theo ánh mắt không thể giải thích nhìn Hắc bào nhân. Sau nửa ngày hắn mới lắc đầu. Người hiếm thấy như vậy khiến cho Tô Minh không biết nói gì thêm nữa.
- Đồ không biết tốt xấu. Dã nhân man di đúng là dã nhân. Cho ngươi cơ hội ngươi lại không nắm lấy, rõ là muốn chết!
Hắc bào nhân hừ lạnh một tiếng, thân thể lao về phía trước, không thèm để ý tới tu vi của Tô Minh chút nào, trực tiếp tới trước người hắn, nâng tay chụp về phía cổ họng Tô Minh.
- Cho ngươi biết đám man di các ngươi cách xa bổn thượng tiên bao nhiêu. Cho ngươi biết những lời nói của lão phu vừa rồi là ơn huệ lớn với ngươi tới đâu. Hôm nay cho ngươi quỳ xuống một lần, lão phu sẽ không cho ngươi cơ hội thứ hai nữa. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Tay phải Hắc bào nhân lập tức tỏa ra một luồng gợn sóng, nhanh chóng khuếch tán ra ngoài, khiến cho bàn tay kia như xuyên thấu hư vô, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tô Minh, chụp về phía cổ họng hắn.
- Ngươi đã phạm phải ba sai lầm.
Tô Minh lạnh nhạt nói. Ngay khi bàn tay của Hắc bào nhân kia chụp tới, tay phải hắn cũng nâng lên theo, chụp lấy cổ tay người này, rung lên một cái. Lập tức lực lượng mang tính hủy diệt từ trong cô Tô Minh ầm ầm tiến vào cơ Hắc bào nhân. Sắc mặt của Hắc bào nhân biến đổi trong nháy mắt. Thân thể Tô Minh đụng về phía trước, trong nháy mắt liền húc bả vai vào thân thể Hắc bào nhân kia.
- Sai lầm thứ nhất là ngươi không nên om sòm như vậy.
Máu tươi phun ra từ miệng Hắc bào nhân này. Thần sắc hắn lập tức đại biến, nhưng tay phải Tô Minh bắt chặt cổ tay hắn như một cái gọng kìm. Ngay khi Hắc bào nhân phun máu tươi, Minh môn từ cơ thể Tô Minh tràn ra lực hút. Tay Tô Minh ầm ầm tản ra, lập tức khiến Hắc bào nhân phát ra tiếng kêu thê lương. Thân thể hắn héo rũ xuống nhanh chóng với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Rất nhiều sinh cơ trong nháy mắt bị Tô Minh hút vào Minh môn trong cơ thể.
- Không có khả năng. Ngươi... Ngươi... Ngươi... Không phải là Chưởng cảnh!
Hắc bào nhân kia kêu thảm trong mắt lộ vẻ hoảng sợ chưa từng có. Cùng lúc đó, một Hắc bào nhân khác ở trên tháp xa xa cũng biến sắc, không chút do dự mà cất bước, tiến thẳng tới nơi này.
- Sai lầm thứ hai là ngươi không nên tới quá gần ta.
Tay phải Tô Minh bỗng nhiên buông ra, nhưng trong nháy mắt lại chụp lấy Thiên linh của Hắc bào nhân này, bóp mạnh, khiến đối phương kêu lên thê lương thảm thiết, lập tức vang khắp chiến trường. Thân thể hắn run rẩy, trong thất khiếu có một số tia bạch khí hiện lên, bị Tô Minh hấp thu nhanh chóng.
- Sai lầm thứ ba của ngươi là ngươi không nên khiến ta chán ghét tới vậy.
Trong chớp mắt khi Tô Minh nói những lời này, tay phải hắn dùng lực mạnh, cạch một cái, trực tiếp bóp nát đầu lâu của Hắc bào nhân này. Cùng lúc đó, tia sinh cơ và linh hồn cuối cùng của hắn cũng bạo phát ra, bị Tô Minh hút sạch.
Cũng chính lúc này, Hắc bào nhân còn lại gào thét tới gần, tay phải nâng lên điểm về phía Tô Minh một chỉ. Còn chưa đợi thần thông kia thi triển ra, hai mắt Tô Minh lóe sáng, cầm Hắc bào nhân trong tay, nhanh chóng tản ra một tia hồn phách, truyền vào cơ thể đã không còn chút sinh hồn của Hắc bào nhân này, đẩy mạnh về phía trước. Tu vi trong cơ thể hắn ầm ầm bộc phát, thậm chí Cực Minh Quang cũng khuếch tán ra mãnh liệt.
Tất cả mọi chuyện đều hoàn thành ngay. Lập tức, một chỉ của Hắc bào nhân vừa tới liền triển khai ra thần thông khiến mọi người kinh sợ!
- Định!
Một chữ định thân này, thuật này Tô Minh không thấy bên trong ảo cảnh thí luyện. Giờ phút này lần đầu gặp được, nhất định sẽ gặp thua thiệt. Có thể hắn đã trải qua loại thần thông quỷ dị này, nếu không chuẩn bị thì trong nháy mắt sẽ bị chữ định kia khống chế. Cực Minh Quang bộc phát, Hắc bào nhân trong tay hắn đẩy về phía trước, lập tức tiến vào ngăn cản thần thông kia của đối phương.
Ầm một tiếng, nhân thân Hắc bào nhân bị Tô Minh đẩy ra, đột nhiên khựng lại, bất động, hấp dẫn toàn bộ uy lực Định Thân thuật của Hắc bào nhân kia.
Định thân thuật, tập trung ở linh hồn. Cho nên dù là có ngăn cản thì cũng vẫn khiến người ta bị đứng khựng tại không trung. Nhưng vốn Tô Minh mượn thi thể Hắc bào nhân kia, dùng hợp một tia hồn của mình, dùng giả tráo thật, lập tức dẫn Định thân thuật đi, bản thân lại không có Cực Minh Quang ngăn cản. Do đó hắn có thể phá giải hoàn mỹ Định thân thuật này!
Tất cả mọi chuyện nhìn như đơn giản, thậm chí người bên ngoài nhìn cũng không thấy có gì thần kỳ đáng kinh ngạc. Đó là bởi vì bọn họ không biết sự cường đại của Định Thân thuật. Có thể chạy tới nơi này, thi triển Thuật định thân này, Hắc bào nhân biến sắc chưa từng có. Trong mắt hắn lộ vẻ không thể nào tin được. Thân thể hắn liền lui lại phía sau mấy bước, hai mắt co rụt lại.
Hắn không thể nào tưởng tượng được là trong tinh không man di nguyên thủy này, khi tất cả tu sĩ đều xuất phát từ mượn dùng và sáng tạo quy tắc, không ai hiểu lực bổn nguyên của trời xanh, lại có ngươi có thể biết sơ hở của Định thân thuật mà dù là ở một trăm tám mươi đại giới Nghịch thánh cũng ít người biết để phá được thuật pháp của hắn.
- Các hạ là ai!
Hắc bào nhân vừa lùi lại phía sau, giọng nói cực kỳ ngưng trọng. Đối với kẻ đã giết đồng bọn của hắn, lại phá vỡ Định thân thuật của hắn, hắn không cách nào xem đối phương là man di nữa.
Cực Minh Quang tiêu tán. Tô Minh nhìn Hắc bào nhân giấu mặt trong áo bào kia, lại rõ ràng thấy hai mắt đối phương co rụt lại, lộ ánh sáng mà người khác khác không phát hiện ra được.
- Ngươi là ngón tay thứ mấy của Chưởng?
Tô Minh đột nhiên mở miệng, nói một câu lập tức khiến tu sĩ Hắc bào nhân đại biến, càng sững sờ hơn.
Trong lúc sững sờ kia, sự cẩn thận của hắn bị một câu nói của Tô Minh đánh vỡ, thân thể hắn bước về phía trước, tay phải nhấc lên thành kiếm, bỗng nhiên chém về phía trước!
- Trảm Thần Quyết!
Trong nháy mắt bàn tay Tô Minh xuất hiện kim quang chói mắt. Ngay lúc đó, một luồng trảm duyên lực ầm ầm bộc phát, cải biến quy tắc trời xanh bốn phía, hoàn toàn đánh trúng.
Tất cả mọi chuyện phát sinh trong nháy mắt. Hắc bào nhân sững sờ một chút liền phải trả một cái giá lớn, trong đôi mắt lập tức phản chiếu ánh sáng vàng của bàn tay Trảm Thần quyết. Sắc mặt hắn đại biến, tay phải hất lên, cánh tay khô héo lại chụp về phía Tô Minh.
Tiếng nổ vang ngập trời tràn ra. Một đòn tất trúng khiến kim quang trên tay Tô Minh hóa thành một đạo kiếm khí kinh thiên, va chạm với nhau, hóa thành lực lượng thứ ba ẩn chứa trong Trảm Thần Quyết, phản chấn!
Phản chấn mãnh liệt nổ vang, khiến Hắc bào nhân phun máu tươi, thân thể nhanh chóng rút lui. Bởi Minh môn trong cô Tô Minh mở ra nên khiến tất cả thần thông của hắn đều có thêm một luồng lực lượng. Luồng lực lượng này ẩn chứa bên trong lực lượng thứ ba, giờ phút này xuất hiện biến hóa thứ tư, đó là hấp thu sinh cơ và hồn phách, khiến cho Hắc bào nhân phun máu tươi kia trong nháy mắt thân thể héo rũ đi, ngay cả linh hồn cũng bị cưỡng ép hút đi một phần.
Hai mắt Tô Minh lóe sáng, căn bản không cho Hắc bào nhân này chút cơ hội nào, mang thi thể của Hắc bào nhân kia trong tay lao thẳng về phía người này, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt tiếp cận. Hắc bào nhân này nâng tay phải lên, thi triển ra Định thân thuật lần nữa. Tô Minh chống cự tiếp, tay trái lại đánh một chưởng về phía đối phương.
Thiên địa nổ vang, trời xanh biến sắc. Bàn tay khổng lồ kia biến ảo ra trước mặt Tô Minh, như thúc đẩy tinh không đánh thẳng lên người Hắc bào nhân này, khiến quần áo toàn thân hắn tung bay. Hắc bào nhân này dù chống cự nhưng vẫn phải phun một ngụm máu tươi lớn, thân thể rút lui về phía sau như diều đứt dây. Thần sắc hắn lộ vẻ hoảng sợ, không cách nào tin nổi. Giờ phút này thân thể hắn vội vàng lui lại, bỗng nhớ tới một việc.
Hắn nghĩ tới trong đoàn người bọn họ được sắp xếp đi tới Tam Hoang Đại giới, trong một trận chiến nhiều năm trước có một đồng bọn bị tử vong duy nhất, bị Đạo Thần tông giết chết. Thậm chí hắn nhớ tới bên trong Cổ Thần cũng có một vị bị Đạo Thần tông giết.
Trong đầu hiện ra những điều này lại khiến Hắc bào nhân này lập tức không do dự rút lui. Giờ phút này dù là thân phận gì thì cũng bị hắn ném sạch. Tay phải giơ lên, vừa chạy trốn vừa bấm pháp quyết. Toàn bộ tu vi trong cơ thể bộc phát ra. Một luồng sóng gợn quanh quẩn, mơ hồ hình thành một cái giếng thật lớn.
Cái giếng này vờn quanh Tô Minh. Cùng lúc Hắc bào nhân bay nhanh muốn trốn về nơi tháp cao, hai mắt Tô Minh đang truy kích liền lóe sáng, tay phải nâng lên trước người, không có ấn quyết mà tùy ý vung lên.
- Thời gian nghịch chuyển, bảy hơi thở lúc trước!
Thiên địa nổ vang, trời xanh chuyển động, trong nháy mắt cải biến thời gian. Cái giếng bốn phía Tô Minh biến mất. Thân thể Hắc bào nhân không còn bỏ chạy nữa mà trong nháy mắt liền bị kéo về phía Tô Minh, bị Tô Minh nâng một tay lên, trực tiếp túm lấy cổ!