Cũng không ai biết có thể có người đứng bên cạnh của mình, cũng không biết dao găm lúc nào sẽ thọc đến trái tim của mình..., lực uy hiếp của ẩn thân thuật chắc chắn không thể nghi ngờ!
Diệp Dương Thành căn bản không biết mình đã bị bốn nhân vật nguy hiểm để ý, lúc này còn đang trên ngồi trên mặt ghế đá trên đỉnh Tự Do, vẻ mặt có chút cổ quái nghe mười hai vị nghị viên còn lại thảo luận.
- Thành viên hoàng thất của Hoa Long đế quốc khu bốn Bạch Khiêm Bân bảy ngày trước đã khởi sự tạo phản thành công ở Bích Long cung đế đô Hoa Long đế quốc, bắt giữ bảy mươi sáu vị thành viên hoàng thất bao gồm đế vương của Hoa Long đế quốc là Bạch Mộng Triển, chính thức lên ngôi xưng đế ở đế đô Hoa Long đế quốc ba ngày trước.
- Bạch Mộng Triển và hiệp hội dong binh tự do chúng ta luôn có quan hệ tương đối thân mật, hàng năm dâng nạp tài nguyên cũng rất tốt, cho nên, ta cho là hiệp hội dong binh tự do nên nhúng tay vào chuyện này, cứu Bạch Mộng Triển từ trong lao ngục ra.
Victor Moore ngồi ở trên mặt ghế đá giọng nói bình tĩnh nói:
- Ngoài ra hôm qua Bạch Khiêm Bân phái sứ thần tới tìm ta, ý tứ của hắn là, sẽ giảm bớt một phần ba tài nguyên dâng nạp trên cơ sở hiệp định ban đầu của Bạch Mộng Triển.
- Xem ra, tên Bạch Khiêm Bân này rất tự đại.
Nghe được lời nói của Victor Moore..., Kanubisa liền lộ ra nụ cười vô hại, hết sức tùy ý nói:
- Loại đế vương tự đại này, đối với một đế quốc mà nói không tính là thứ tốt đẹp gì.
Chư vị Thần Hoàng đang ngồi cũng lộ ra nụ cười bình thản, nếu Bạch Khiêm Bân đã không thức thời như vậy, như vậy còn giữ hắn làm gì?
Nghe các nghị viên thảo luận, Diệp Dương Thành cũng đã bắt đầu chú ý đến người tên là Bạch Khiêm Bân mới vừa lên ngôi xưng đế, ngươi trêu chọc ai không trêu, lại tới trêu chọc hiệp hội dong binh tự do?
Hoàng thất Hoa Long đế quốc nội chiến như thế nào, đế vị của Hoa Long đế quốc tranh đoạt như thế nào, những thứ này đều không quan hệ đến hiệp hội dong binh tự do, chỉ cần hàng năm tài nguyên dâng nạp không giảm bớt, có ai quản hoàng đế của ngươi là ai?
Nhưng Bạch Khiêm Bân cũng đúng là to gan lớn mật, mới vừa vặn lên ngôi xưng đế, đã dám trực tiếp phái sứ thần đến xin giảm đồ dâng nạp hàng năm của Hoa Long đế quốc rồi... Chẳng lẽ hắn không biết tăng giá thì dễ giảm xuống mới khó sao? Khi Bạch Mộng Triển làm hoàng đế là chín đồng, tại sao đến lượt Bạch Khiêm Bân ngươi lại chỉ còn sáu đồng? Vậy ba đồng còn lại tìm ai đòi đây?
Cho nên, Bạch Khiêm Bân nhất định là xui xẻo, dù sao, chuyện này từ lúc nói ra đã có chút manh mối rồi.
Bảy ngày trước giam cầm bảy mươi sáu vị thành viên hoàng thất bao gồm Bạch Mộng Triển, ba ngày trước ở Hoa Long đế quốc đế đô chính thức lên ngôi xưng đế, nếu như nghị viện tối cao muốn nhúng tay chuyện này, muốn cứu Bạch Mộng Triển..., cần gì mới đợi đến bây giờ mới lấy ra thảo luận?
Nguyên nhân thật ra rất đơn giản bởi vì hôm qua Bạch Khiêm Bân mới phái sứ thần tới đây muốn hạ thấp tài nguyên dâng nạp hàng năm!
Về vấn đề nên xử trí thay đổi đế vương của Hoa Long đế quốc như thế nào, Diệp Dương Thành cũng không chen miệng nói chuyện, nhưng lẳng lặng lắng nghe cũng đã giúp hắn có thêm hiểu rõ về quyền lực của nghị viên trong nghị viện tối cao!
Thay đổi đế vương của một đế quốc cũng có thể lấy ra bình thản thảo luận, ý vị như thế nào? Ý nghĩa bọn họ hoàn toàn không đặt vị đế vương của đế quốc này trong mắt!
Toàn bộ quá trình thảo luận thật ra cũng vô cùng ngắn ngủi, khi Diệp Dương Thành nhìn Victor Moore như có điều suy nghĩ, một vị nữ Thần Hoàng đã thản nhiên mở miệng:
- Nếu đã như vậy, hãy phái người thông báo một tiếng với Bạch Khiêm Bân, trong ba giờ tuyên bố thoái vị, trả đế vị lại cho Bạch Mộng Triển.
- Được, cứ quyết định như vậy đi.
Victor Moore gật đầu cười, liếc mắt nhìn Kanubisa, đều nhìn thấu nụ cười trong mắt đối phương.
Nghị viện tối cao của hiệp hội dong binh tự do tổng cộng có mười ba vị nghị viên, nhưng thực lực thấp nhất, chính là Victor Moore và Kanubisa, ngay cả Diệp Dương Thành mới tấn thăng nghị viên, cũng đã đội quả cầu ánh sáng Thần Hoàng mạnh nhất rồi.
Cho nên trong rất nhiều tình huống, loại chuyện nhỏ như ban bố ra lệnh cho tới truyền lệnh, đều do Victor Moore và Kanubisa hoàn thành, vì vậy đã tạo thành một loại giả tượng với ngoại giới, giống như người nắm quyền thực tế của nghị viện tối cao là Victor Moore và Kanubisa, chứ không phải những nghị viên khác.
Đây là một loại giả tượng, nhưng không ai đi tra cứu làm gì.
Cho nên, nội chiến của hoàng thất Hoa Long đế quốc cứ như vậy được xác định phương án giải quyết, trước mặt con quái vật lớn như hiệp hội dong binh tự do, một người mới vừa lên ngôi xưng đế, sao dám làm trái với quyết định của nghị viện tối cao? Trừ phi, hắn không muốn sống.
Giải quyết xong vấn đề này, Victor Moore lại lập tức đưa ra vấn đề thứ hai, mà vấn đề này cũng liên lụy đến Diệp Dương Thành.
Chỉ nghe hắn nói:
- Học viện võ đường đã xây dựng xong, trạng thái tinh thần của Diệp Dương Thành Thần Hoàng tựa hồ không tồi, kế hoạch chiêu thu học viên tạm thời gác lại có phải cũng nên tiến hành rồi không?
- Học viện võ đường?
Một vị nam Thần Hoàng trung niên hơi hói đầu, quay đầu nhìn về phía Diệp Dương Thành, sau khi khẽ nhíu mày, liền nói với Diệp Dương Thành:
- Chuyện này vẫn còn cần Diệp Dương Thành Thần Hoàng tự mình đưa ra quyết định, nếu như thương thế trên người còn chưa hồi phục, có thể tạm thời gác lại một bên.
- Ách.
Nghe được đề tài chuyển dời đến mình, Diệp Dương Thành cũng khó tránh khỏi ngây ra một lúc, tiếp theo liền cười nói:
- Thật ra hôm đó ta bị thương không quá nghiêm trọng, lúc này đã khỏi gần bảy tám phần rồi, học viện võ đường quan hệ đến tương lai võ giả của cả Vũ Không đại lục, ta nghĩ, có thể làm nhanh thì nhất định phải làm.
- Thương thế khỏi gần bảy tám phần?
Mười vị Thần Hoàng mạnh nhất đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấu vẻ vui mừng và kinh ngạc trong đôi mắt người khác.
Mười vị Thần Hoàng mạnh nhất đều bị thương trong quá trình đối chiến với Tất Tất Lạp, thời gian dưỡng thương ngắn nhất cũng hơn hai nghìn năm, đến nay vẫn chưa thể hoàn toàn khôi phục.
Khi Diệp Dương Thành bất tỉnh, thì mấy vị Thần Hoàng mạnh nhất đã đến hiện trường, hơn nữa còn cẩn thận kiểm tra thương thế của Diệp Dương Thành, cuối cùng cho ra kết luận là, ít nhất nằm trên giường ba năm, sau đó dưỡng thương ngàn năm mới có thể hoàn toàn khôi phục!
Nhưng hiện tại Diệp Dương Thành lại nói đã khôi phục bảy tám phần, điều này sao có thể?
Trên thực tế, khi Diệp Dương Thành mặt mày hồng hào xuất hiện trên đỉnh núi Tự Do, bọn họ cũng đã cảm thấy kinh ngạc, còn tưởng là Diệp Dương Thành cố gắng chống đỡ, không ngờ lúc này Diệp Dương Thành không giống như cố gắng chống đỡ, mà là thật sự bình phục không ít.