Đem hết thảy chuyện này toàn bộ liên hệ tới, hành vân bố mưa, sấm sét vang dội…đây…chẳng lẽ chính là thần tiên?
Trọng yếu hơn chính là, hắn chẳng những có thể hành vân bố mưa, còn có thể khống chế quái vật biển, loài chim, côn trùng, ngay cả những cường quốc quân đội còn liên tục thất bại trong tay hắn, bị đánh tơi bời…cả Hoa Hạ còn có ai là đối thủ của hắn?
Hiện tại điều duy nhất đáng mừng chính là nhóm dị nhân kia không làm ra hành động gì trái nghịch cùng quốc gia, vô luận là làm ra hành động chấn kinh thế nào, nhưng vẫn chỉ là bảo hộ cho Hoa Hạ…
Đủ loại dấu hiệu tỏ rõ, nhóm người kia còn lòng yêu nước, ít nhất không làm ra chuyện gì vượt điểm mấu chốt, đây là một tin tốt lành, nhưng nhóm người Đường Quốc Nghiệp lại cười không nổi, bởi vì đối phương cường đại, bởi vì thủ đoạn quỷ thần khó lường của đối phương đều giống như một con dao sắc bén treo lên trong lòng bọn họ, tùy thời làm bọn họ lo lắng đề phòng!
Phòng họp lâm vào trong yên lặng, nhưng Phó Diệc Chi cũng không cho họ thời gian nghĩ kỹ, nói tiếp:
- Nhưng bọn họ làm hết thảy chuyện này, cũng không phải hoàn toàn không có điều kiện.
- Lộp bộp…
Vừa nghe lời của Phó Diệc Chi, trong lòng mọi người không khỏi trầm xuống, thế giới này không có bữa ăn không trả tiền, bọn họ hành vân bố mưa cứu tế cứu nạn, cũng không phải hoàn toàn là miễn phí.
Nghĩ đến đây, thủ trưởng số một, Đường Quốc Nghiệp dằn xuống tâm tình dao động của mình, hít sâu một hơi, nhẹ giọng hỏi:
- Mời Phó lão cứ nói rõ.
Có điều kiện đại biểu còn cơ hội thương lượng, có khả năng chu toàn, chỉ bằng hành vi của đối phương, bằng vào thực lực quỷ thần khó lường, nếu cần thỏa hiệp hắn cũng tuyệt không chút nào do dự, làm người lãnh đạo quốc gia, nên tới lúc quyết đoán hắn cũng không có chút kéo dài.
- Kỳ thật bọn họ đã sớm biết tôi đang âm thầm điều tra bọn họ.
Phó Diệc Chi nhìn lướt qua mọi người, làm ra bộ dáng nghiêm trang, nói:
- Nhưng họ cũng không hề có chút ý tứ cảnh cáo, từ điểm này có thể biết, họ cũng không muốn trở mặt với chúng ta, dù sao cùng là người Hoa Hạ, nếu trở mặt đôi bên đều không ưu đãi.
Nhìn thấy mọi người gật đầu đồng ý, Phó Diệc Chi dừng một chút nói tiếp:
- Lần này điều kiện của họ kỳ thật đơn giản, sau này trong phạm vi cho phép, họ cam đoan thời tiết trong nước mưa thuận gió hòa, tránh gặp phải thiên tai đại nạn, nếu cần họ sẽ ra tay đả kích địch nhân, bảo hộ an toàn cùng hưng thịnh cho quốc gia chúng ta.
- Mà chúng ta phải cung cấp đầy đủ lòng tín nhiệm cùng ủng hộ, ở một mức độ nhất định phải tiến hành kết thúc chuyện họ đã làm, giữ bí mật thân phận của họ cùng hiện hữu của họ, thậm chí làm cần thiết, còn phải giúp họ quýt làm cam chịu, nói thẳng một câu là, chùi sạch mông, giải quyết hậu quả!
- Ách…
Nhóm người Đường Quốc Nghiệp nhìn nhau, làm sao cũng không nghĩ tới đối phương khai ra điều kiện chính là như vậy.
Nghe điều kiện mà Phó Diệc Chi nói ra, phòng họp lâm vào trong trầm mặc, cân nhắc một phen, Đường Quốc Nghiệp đứng dậy nói:
- Chỉ cần họ không làm chuyện gì có lỗi với quốc gia, chúng ta có thể thỏa mãn bất kỳ điều kiện nào của họ.
- Điều kiện tiên quyết là họ có thể làm được hết thảy những gì họ đã hứa, hơn nữa không được làm xằng làm bậy trong quốc nội.
Hàn Thừa Bình cũng đứng dậy, bổ sung lời của Đường Quốc Nghiệp.
Nhưng mặc cho họ bổ sung hoàn thiện thế nào, kỳ thật kết quả cùng thái độ cuối cùng đều hoàn toàn nhất trí, đáp ứng điều kiện đối phương đưa ra.
- Thành!
Nghe được mọi người tỏ thái độ, trong lòng Phó Diệc Chi vui vẻ, chỉ cần họ có thái độ minh xác, kế hoạch của hắn xem như triệt để thành công, nghĩ tới đây Phó Diệc Chi đứng dậy nghiêm mặt nói:
- Nếu ý kiến của chư vị đều là như thế, như vậy tôi sẽ nghĩ biện pháp đem quyết định của chúng ta trả lời với bọn họ.
- Phiền toái Phó lão.
Đường Quốc Nghiệp cười khổ gật đầu, chuyện cho tới bây giờ hắn chỉ có thể thỏa hiệp, nếu đối phương đã có năng lực giải trừ thiên tai đại hạn, đổi lại mà nói, đối phương cũng có năng lực chế tạo đại thiên tai, một thanh kiếm hai lưỡi như vậy, phải thật cẩn thận mà sử dụng, tựa hồ đây chính là biện pháp giải quyết duy nhất trước mắt.
Bất kể nói như thế nào, Diệp Dương Thành đã đạt tới nhất trí cùng cao tầng quốc gia, Phó Diệc Chi làm cầu nối giữa song phương, làm ra tác dụng thúc đẩy không nhỏ, những người lãnh đạo cảm thấy được, Phó Diệc Chi đứng bên phía bọn họ, mà trên thực tế hắn lại là người của họ Diệp!
Khi Diệp Dương Thành hoàn thành xong cứu tế cho Quý Châu cùng Phúc Kiến, nhận được điện thoại hội báo của Phó Diệc Chi, cũng chỉ cười nhẹ một tiếng, tuy hiện tại thần sử dưới tay hắn còn chưa đủ trải rộng toàn bộ khu trực thuộc, nhưng hắn tin tưởng không được bao lâu, thần sử dưới tay hắn sẽ được phân tán đến mỗi tỉnh thành đảm nhiệm chức vị quan trọng.
Đến khi đó, trung ương có ủng hộ hắn hay không kỳ thật đã không còn trọng yếu, quan trọng là…quyền thế của hắn đã đủ làm trung ương kiêng kỵ, không ủng hộ cũng phải làm.
Huống hồ Diệp Dương Thành đang suy nghĩ, nếu thần sử có đủ, hắn có nên nhúng tay vào quân đội hay không? Trực tiếp bắt lấy cao tầng quân đội, nắm binh quyền cùng chính quyền, hắn còn phải băn khoăn chuyện gì nữa đây?
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cao tầng quân đội cũng có kẻ cặn bã, đối với quan quân chân chính vì dân vì nước hắn tuyệt đối sẽ không tổn hại đến họ chút nào. Dù sao hắn cũng không có hứng thú nắm lấy quyền lực kiểu này.
Tạm thời đem ý niệm gạt qua một bên, hắn tiếp tục khống chế thủy nguyên tố tại Giang Tây thẳng tiến tới Vân Nam.
- Bí thư, vừa mới nhận được hội báo, tỉnh Phúc Kiến đã ngừng mưa, mà những nơi hạn hán tại Quý Châu cũng đã có mưa hòa dịu.
Hội nghị vừa mới chấm dứt chưa bao lâu, thư ký Lưu Khải Chương bước nhanh đến bên cạnh Đường Quốc Nghiệp báo cáo, khó thể ức chế tâm tình, kích động nói:
- Hơn nữa một huyện tại Vân Nam hai phút trước đã có mưa xuống, cường độ rất lớn, phỏng chừng sắp đầy đập chứa nước.
- Ha ha…
Nghe được thư ký hội báo, trong lòng đã sớm có đoán trước Đường Quốc Nghiệp cũng không có vẻ kinh ngạc, chỉ mỉm cười gật đầu, nói:
- Hoa Đông lũ lụt, Tây Nam đại hạn, rất nhanh sẽ được giải quyết toàn diện.
Ngữ khí rất nhẹ, nhưng lộ ra niềm tin chặt chẽ, nghe được lời nói của Đường Quốc Nghiệp, Lưu Khải Chương không khỏi có chút nghi hoặc, nhưng nếu bí thư không nói, hắn cũng không tiện mở miệng hỏi điều gì.
Nhưng làm cho hắn cảm thấy quỷ dị chính là, vô luận là mưa tại Tứ Xuyên, hay là Quý Châu, thậm chí là Vân Nam, những trận mưa chỉ tập trung tại đập chứa nước trong các tỉnh, đợi sau khi đập chứa nước tràn đầy, vô luận là mưa lớn bao nhiêu nhưng chỉ trong vài phút đã ngừng lại, cũng lại tiếp tục mặt trời chói chang chiếu xuống.