- Thành công chém giết bốn gã quỷ vương cao cấp, đạt được công đức huyền điểm thần nguyên +40000, xin người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách không ngừng cố gắng, xóa bỏ ác quỷ vi phạm, duy trì ổn định của Hoa Hạ thần quốc, chống cự địch bên ngoài đất nước!
- Thành công chém giết hai gã ác quỷ cấp quỷ vương đỉnh cao, đạt được...
Liên tiếp bảy đạo đề kỳ như đèn kéo quân xuất hiện trong đầu Diệp Dương Thành, vừa nhìn thấy bảy đạo đề kỳ này, Diệp Dương Thành có chút kinh ngạc há hốc miệng ra, rù rì nói:
- Chỉ là ngăn cản chạy trốn và trọng thương đã có hồi báo phong hậu như vậy... Nếu như giết chết bọn họ thì sao?
Trong đôi mắt bộc phát ra một đạo tinh quang vô cùng nóng bỏng, trong lòng Diệp Dương Thành khẽ động, lập tức điều tra các tài liệu chi tiết hiện tại của mình, vội vàng kiểm tra.
- Trước mắt điểm công đức huyền điểm, điểm thần nguyên, linh lực là: 342150 điểm, khoảng cách tới tấn chức thần cách cấp mười ba là 7 tỉ lẻ 3 trăm 12 vạn 9160 điểm công đức huyền điểm.
Cửu Tiêu Thần Cách rất nhanh đưa ra thuyết minh chi tiết trước mắt cho Diệp Dương Thành, để Diệp Dương Thành thấy được số lượng thần nguyên hiện tại của mình, một loại vọng động tựa hồ khó có thể ngăn chặn liền từ đáy lòng mạnh mẽ bạo phát ra!
Xây dựng Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai, cần tiêu hao 320 vạn điểm thần nguyên, ban đầu Diệp Dương Thành tính toán đợi đến khi tổng số thần nguyên đột phá năm trăm vạn điểm, mới nghĩ đến chuyện xây dựng Phù Không thần điện. Nhưng hôm nay gặp được những chuyện này, cũng khiến cho hắn không thể đợi nổi nữa.
Trời mới biết Xích Mi Quỷ Đế lúc nào lại tiếp tục chạy trốn? Trời mới biết hai Quỷ Đế sơ giai kia lúc nào sẽ kết thúc chữa thương, lén lút trở lại địa cầu tìm hắn gây phiền toái?
Nếu như thực lực bây giờ của mình đầy đủ..., hôm nay có thể chém giết hai Quỷ Đế sơ giai kia, thậm chí mắt lạnh nhìn bọn họ giải cứu Xích Mi Quỷ Đế từ trong không gian thứ nguyên ra, sau đó lại nhất cử giết chết toàn bộ bọn họ!
Cuối cùng, vẫn là bởi vì thực lực của Diệp Dương Thành còn chưa đủ cường đại, đừng nói là vị thần trung đẳng kia, ngay cả một Quỷ Đế đỉnh cấp còn chưa tính là bán thần đã có thể khiến hắn bể đầu sứt trán như vậy! Không thể đợi thêm được nữa, hơn ba trăm chín mươi vạn điểm thần nguyên, cho dù xây dựng Phù Không thần điện sơ cấp cấp hai, cũng có thể lưu lại hơn bảy mươi vạn điểm, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Không tiếc bất cứ giá nào, mau sớm đề thăng thực lực tổng hợp của mình!
Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành lập tức thu liễm suy nghĩ phức tạp trong đầu, quay đầu nhìn về vị trí đám người Dương Đằng Phi, đang chuẩn bị nói với bọn họ mấy câu, phòng bị những quỷ vương chạy trốn quay lại trả thù, hắn lại đột nhiên ngây ra một lúc, tiếp theo hai mắt nhíu lại, ánh mắt ngưng tụ.
- Làm sao ngươi còn chưa đi?
Khuôn mặt tựa sương lạnh, không mang theo chút lòng biết ơn, giọng nói lạnh như băng, Diệp Dương Thành chăm chú nhìn Dung Tan quỷ vương đến bây giờ còn lưu lại giữa không trung, rét lạnh nói:
- Ngươi đừng tưởng vừa rồi trở mặt là có thể chiếm được hảo cảm của ta, trong vòng ba giây biến mất trước mắt ta, nếu không...
- Chủ nhân.
Dung Tan quỷ vương nghe thấy lời nói của Diệp Dương Thành..., chẳng những không xoay người rời đi, ngược lại còn quỳ gối quỳ xuống hư không trước mặt, một mực cung kính kêu một tiếng... Chủ nhân.
- Ngươi gọi ta là cái gì?
Diệp Dương Thành một lần nữa sửng sốt, còn tưởng mình quá mệt mỏi, xuất hiện nghe nhầm!
- Chủ nhân.
Dung Tan quỷ vương lập lại một lần nữa, dáng vóc tiều tụy như một tín đồ cuồng nhiệt...
Đối mặt với cảnh tượng ly kỳ này, Diệp Dương Thành cảm giác đầu óc của mình có chút không đủ dùng, chẳng lẽ Dung Tan quỷ vương bị trận hành hung trước đó làm cho u mê rồi? Điển cố lấy ơn báo oán Diệp Dương Thành từng nghe qua không ít, nhưng thật đúng là chưa từng nghe nói có người nào, sau khi bị hành hung một trận, cộng thêm hành hạ không những không mang thù, ngược lại còn quay đầu quỳ xuống, kêu kẻ thù là chủ nhân!
Cho dù có người như vậy, chỉ sợ cũng là kẻ đầu óc có vấn đề, nhưng nhìn Dung Tan quỷ vương đang quỳ xuống trước mặt hiển nhiên không phải người như vậy, từ khi hắn bắt đầu xuất hiện, đến khi đột nhiên trở mặt đâm Hoành Động Quỷ Đế vài đao, suy nghĩ làm sao cũng cảm thấy hắn là có dự mưu.
Nói cách khác, có thể làm ra chuyện như vậy, cũng đủ chứng minh hắn không phải kẻ ngu ngốc!
Sau khi xuất hiện suy đoán này, tựa hồ có thể xác minh màn trước mắt này chính là: âm mưu!
Nghĩ đến đây, sắc mặt Diệp Dương Thành vốn có chút kinh ngạc liền trở nên âm trầm, còn đám người Dương Đằng Phi vừa thấy được vẻ mặt biến hóa của Diệp Dương Thành, cũng lập tức làm ra phản ứng, nhanh chóng bao vây lấy Dung Tan quỷ vương.
Đối với phản ứng của đám người Dương Đằng Phi, Diệp Dương Thành cũng không cảm giác có gì không ổn, hơi bình tức sát cơ mãnh liệt trong lòng, liền trầm giọng hỏi:
- Ngươi do ai sai sử?
- Hì hì, chủ nhân, ta phải thương lượng mãi với Hình đại ca mới được ra ngoài.
Nằm ngoài dự liệu của Diệp Dương Thành là, Dung Tan quỷ vương chẳng những không tỏ ra hoảng sợ, ngược lại còn cười hì hì ngẩng đầu lên, nói một câu khiến cho Diệp Dương Thành một lần nữa phát mộng:
- Ta là lão Đại!
- Lão Đại? Ngươi là lão Đại của ai?
Diệp Dương Thành kinh ngạc không mở miệng, nhưng Dương Đằng Phi lại âm trầm, bay ra phía trước một đoạn hừ lạnh nói:
- Quả thực càn rỡ!
- Dương đại ca, ngươi hiểu sai ý tứ của ta!
Dung Tan quỷ vương vội vàng giải thích, vẻ măth cực độ khoa trương càng khiến Dương Đằng Phi cảm thấy khó hiểu.
Mặc dù không thể hiểu được Dung Tan quỷ vương rốt cuộc đang nói cái gì, nhưng công phu ngoài mặt vẫn phải làm. Dương Đằng Phi kéo dài mặt, giọng nói băng hàn:
- Chớ lôi kéo làm quen với ta, ai là... Dương đại ca của ngươi?
- Là ngươi là ngươi, chính là ngươi.
Dung Tan quỷ vương đứng lên, lại... le lưỡi về phía Dương Đằng Phi, cười đùa nói:
- Ngươi đừng không thừa nhận nha.
- Đánh rắn thượng côn, được voi đòi tiên!
Dương Đằng Phi có chút không chịu được nữa, mạnh mẽ giơ tay phải gầm lên:
- Ta thấy ngươi chính là không muốn sống!
- Đợi một chút!
Nhưng khi Dương Đằng Phi đang không chịu được chuẩn bị động thủ, Diệp Dương Thành vẫn xoa xoa căm chú ý đến mỗi tiếng nói cử động của Dung Tan quỷ vương bất chợt lên tiếng ngăn cản, ngay sau đó để lộ ra nụ cười ấm áp, nói:
- Hắn đúng là lão Đại.
- Chủ nhân...
Lời nói của Diệp Dương Thành chẳng những không khiến tâm tình của đám người Dương Đằng Phi buông lỏng, ngược lại càng khiến cho bọn họ khẩn trương hơn, Triệu Dong Dong trợn mắt nhìn Dung Tan quỷ vương, khiển trách:
- Tên khốn khiếp, ngươi đã làm gì chủ nhân của chúng ta?