Cái gì biểu ca biểu tỷ chị dâu biểu muội, có thể an bài tiến vào trong Cửu Tiêu Thần Điện làm các công việc tốt... Trên thực tế Cửu Tiêu Thần Điện quật khởi cũng là vì thần sứ phủ thêm một lớp áo quý giá, Trương Hiểu Phi tới trấn Hồ Trần đảm nhiệm chức vụ một ngày, các quan chức của trấn Hồ Trần nhanh chóng tới bắt liên lạc và chào hỏi.
Cho nên nếu như Trương Hiểu Phi thực nguyện ý thiên vị, an bày các thân thích trong nhà tìm được công việc tốt cũng không khó, các quan chức ở trấn chắc chắn cho hắn mặt mũi.
Hắn thật sự an bài công việc cho bọn họ, nhưng làm cho người ta không biết nên khóc hay cười là, hắn mặc dù là Lang Tiêu chủ trì, lôi kéo một đám thân thích bạn bè cùng lứa đi ra đường, đi loạn một vòng và an bài các chức vụ phục vụ.
Bởi như vậy các thân thích Trương gia không thích, càng mắng to Trưng Hiểu Phi, cuối cùng khai ra ba yêu cầu đơn giản về công việc: nhẹ nhõm, tùy ý, tiền lương cao.
Trương Hiểu Phi tự nhiên không đáp ứng, các thân thích lúc này lập tức trở mặt.
Thời điểm Triệu Dong Dong đi qua, đúng lúc nhìn thấy một biểu ca của Trương Hiểu Phi xâm nhập thần miếu kéo cổ áo Trương Hiểu Phi chửi mắng không ngớt, nói hắn vong ân phụ nghĩa, nói hắn lang tâm cẩu phế...
Nhân viên thần chức là cái gì? Nhân viên thần chức là tín đồ của Diệp Dương Thành, cũng là một bộ phận trọng yếu của Cửu Tiêu Thần Điện! Với tư cách thần sứ của Diệp Dương Thành, đại biểu cho mặt mũi của hắn, Trương Hiểu Phi cũng giống như Triệu Dong Dong, đều là người của Diệp Dương Thành.
Nhìn thấy Trương Hiểu Phi bị biểu ca mắng máu chó xối đầu, nghe tên biểu ca kia đưa ra yêu cầu, Triệu Dong Dong tự nhiên là tâm hướng về Trương Hiểu Phi, nếu không phải nhớ tới Diệp Dương Thành thì nàng đã không nhịn được nhảy ra quát tháo.
Nhưng mà khi Diệp Dương Thành nghe xong những lời này, hắn lại hiểu điểm khó xử của Trương Hiểu Phi, cũng tìm ra một cái tệ nạn.
Hắn cười cười sau đó nói với Triệu Dong Dong:
- Không có gì phải tức giận, đây là chuyện bình thường!
Đừng nói là những thân thích Trương gia từng có ân với gia đình Trương Hiểu Phi, cho dù không có ân huệ, dựa vào chút huyết thống với Trương Hiểu Phi cũng muốn tới tìm chút lợi lộc.
Đây chính là đặc điểm của xã hội hiện tại, Trương Hiểu Phi cũng tốt, thân thích Trương Hiểu Phi cũng được, kỳ thật đều không có sai, sai chính là quan niệm truyền thống.
Trương Hiểu Phi xem ra, hắn bây giờ là Lang Tiêu chủ trì một thần miếu cấp một phạm vi trăm cây số vuông, là phụ trách của Cửu Tiêu Thần Điện, hắn là người phụ trách các tín đồ của Diệp Dương Thành trong phạm vi trực thuộc của hắn.
Cho nên dù các thân thích có ân với hắn, bảo hắn lấy chuyện công làm chuyện tư là không thể làm, dù sao đây là thần miếu, ở trên còn có thần linh đấy!
Sau khi cân nhắc điểm này, hắn sao dám dễ dàng đáp ứng? Càng không đề cập tới hắn không có ý niệm này trong đầu.
Bởi vậy nói, Trương Hiểu Phi làm đúng, bởi vì hắn eo thẳng cho nên không làm chuyện âm u.
Mà các thân thích kia xem ra, Trương Hiểu Phi hôm nay thăng chức rất nhanh, trở thành thần chức của Cửu Tiêu Thần Điện, không chỉ thần miếu cổ kính, còn có thực quyền.
Với tư cách thân thích từng giúp đỡ gia đình Trương Hiểu Phi, đương nhiên hy vọng Trương Hiểu Phi có thể báo ân, huống chi hai bên còn có cùng huyết thống?
Cho nên bọn họ xem ra, bọn họ tìm Trương Hiểu Phi hỗ trợ làm việc, đó là chuyện nhà mà thôi, chỉ cần Trương Hiểu Phi gật gật đầu, chỉ bằng uy phong của Cửu Tiêu Thần Điện, trên thị trấn có quan viên nào dám nói không?
Người bình thường có tập tính hết ăn lại nằm, đáp lên cây to Cửu Tiêu Thần Điện này, ai không muốn làm các công việc nhẹ nhàng, thời gian tùy ý, tiền lương lại cao chứ?
Cho nên thân thích Trương Hiểu Phi cũng vậy, bởi vì trong quan niệm truyền thống, người trong nhà thăng chức cao, ra tay giúp thân thích là chuyện tốt, nếu thăng chức mà không giúp đỡ gì cho người nhà, như vậy sẽ bị người ta chỉ vào mặt mắng to.
Bởi vậy Diệp Dương Thành rất hiểu tình cảnh của Trương Hiểu Phi, cũng biết hắn hiện tại chỉ sợ đã bị thân thích trong nhà làm nhức đầu não trướng.
Nhưng mà phải làm gì đây? Đây là tử huyệt, muốn cởi bỏ chuyện này quá khó khăn. Ngươi an bài công tác, dã tâm người trong nhà sẽ sinh ra, sớm muộn gì cũng không thỏa mãn với hiện tại, lại tìm tới tận cửa rồi yêu cầu cái này yêu cầu cái kia.
Nếu ngươi không an bài công tác a, ở sau lưng chỉ vào lưng ngươi mắng to cũng không phải số ít, tóm lại đi cũng khó, lui cũng khó, thường thường tệ nạn này bức người ta phải bỏ đi tứ xứ, không có tiền đồ thì không trở về.
Nhưng vấn đề bây giờ là, vấn đề Trương Hiểu Phi gặp phải chỉ là ván đề của Trương Hiểu Phi sao? Không! Cửu Tiêu Thần Điện vừa mới cất bước, nhưng thần miếu cũng hơn ba trăm cái, cũng có hơn ba trăm Lang Tiêu chủ trì.
Nói cho đúng, vấn đề này không phải chỉ là chuyện của mình Trương Hiểu Phi, sẽ còn có thêm nhiều người gặp phải các vấn đề này, lại không tìm thấy các giải quyết.
Hoặc là thiên vị, hoặc là bị người nhà mắng chửi, tất cả căn nguyên là do Cửu Tiêu Thần Điện quá mạnh mẽ, lãnh đạo quốc gia, lãnh đạo tôn giáo đều tới, ngươi nói đây là tôn giáo bình thường sẽ có người tin tưởng sao?
Với tư cách là Lang Tiêu chủ trì, cho dù làm viên chức quản lý của Cửu Tiêu Thần Điện, mặc dù chỉ là kế cuối nhưng cũng có trách nhiệm to lớn.
Loại trách nhiệm này có thể hiểu thành trách nhiệm, cũng có thể hiểu là quyền lực.
Hiện tại ai cũng biết thần chức Cửu Tiêu Thần Điện có thuật trị liệu, giao hảo với thần chức Cửu Tiêu Thần Điện chẳng khác nào nhiều ra một tấm bùa hộ mạng.
Với tư cách là Lang Tiêu chủ trì thần miếu cấp một, từ khi Trương Hiểu Phi mặc thần phục vào trên người, hắn nhất định đã biến thành nhân vật chạm tay có thể bỏng, mà phiền toái cũng từ thân phận của hắn sinh ra.
Cho nên Diệp Dương Thành không trách Trương Hiểu Phi, cũng không đi trách tội thân thích của Trương Hiểu Phi, bởi vì chuyện này không có lý do tức giận, làm gì có thể vì chút chuyện nhỏ mà gây chuyến?
Đương nhiên, việc này đúng là phải tìm hắn rồi, nếu không khi quy mô Cửu Tiêu Thần Điện càng lớn, nhân viên thần chức quản lý càng nhiều, đến lúc đó không chỉ có có Lang Tiêu chủ trì, còn có Ngọc Tiêu trưởng lão, Cảnh Tiêu trưởng lão, Đan Tiêu trưởng lão... Thậm chí là Thần Tiêu giáo hoàng.
Đúng!
Nghĩ tới Thần Tiêu giáo hoàng, Diệp Dương Thành liền nhớ lại chính sự, nhìn Triệu Dong Dong hỏi:
- Trương Hiểu Phi làm người như thế nào?
- Làm người?
Triệu Dong Dong sững sờ, nhớ tới cảnh lúc trước, không khỏi có chút khinh thường bĩu môi, nói ra:
- Hắn bị biểu ca của mình níu cổ áo chửi ầm lên, còn làm ra bộ dáng giải thích cười làm lành, theo ta thấy, đây là một gia hỏa nhu nhược.
- Nhu nhược?
Diệp Dương Thành nhíu mày... Nhu nhược?