- Không đúng, Xích Mi Quỷ Đế là nhân vật phong vân một cõi, bình thường ta có một ít lời nói xung đột với hắn, hắn nhịn cũng không tính, nhưng vì sau tát hắn một cái, hắn lại không nổi bão?
Tuy Quỷ Vương trung giai là cỏ đầu tường, nhưng mà không có nghĩa hắn không có đầu óc, trái lại hắn có thể đổi chủ cũ, thay chủ mới vẫn lăn lộn thoải mái, chuyện này đại biểu bản thân hắn có năng ljwc.
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, thầm lẩm bẩm:
- Điểm này không giống tính cách của hắn, ta là một Quỷ Vương trung giai, hắn có gì phải kiêng kỵ? Chỉ bằng hai hung hồn bên cạnh ta có thể dọa hắn nhẫn nhịn hay sao? Không đúng, chuyện này khẳng định không đúng.
Nghĩ tới đây, Quỷ Vương trung giai lập tức ánh mắt tỏa sáng, mạch suy nghĩ mở ra.
- Đi gặp ma thần bệ hạ ngay lập tức!
Hắn nói một tiếng, hóa thành khói đen bay thẳng tới ma thần cung.
Nếu như thời điểm này Xích Mi Quỷ Đế ở bên cạnh nghe được hắn nỉ non, chắc chắn sẽ không từ bất cứ giá nào cũng phải giết tên này.
Đáng tiếc hắn không nghĩ được!
- Ma thần bệ hạ, thuộc hạ có chuyện quan trọng bẩm báo!
Vừa về tới ma thần cung, Quỷ Vương trung giai khó nén hưng phấn chạy vào trong đại điện, hắn quỳ rạp trên đất, hô:
- Thuộc hạ bái kiến ma thần bệ hạ!
- Chuyện gì?
Hung hồn đưa mắt nhìn qua Quỷ Vương trung giai, ngữ khí bất thiện, quát:
- Hấp tấp như thế còn ra thể thống gì?
- Ma thần bệ hạ, thuộc hạ... Thuộc hạ chỉ quá kích động!
Quỷ Vương trung giai bình tĩnh lại, nhanh chóng cười nói:
- Kính xin ma thần bệ hạ thứ tội...
- Kích động?
Hung hòn nhíu mày một cái, ánh mắt lạnh như băng không mang theo chút cảm tình gì, nói:
- Vì sao kích động?
- Ma thần bệ hạ, thuộc hạ phát hiện một chuyện!
Quỷ Vương trung giai tươi cười, giả bộ như cháu trai, hắn nghiêm mặt nói:
- Chuyện này có quan hệ tới Xích Mi đại tướng.
- Ah?
Hung hồn hứng thú, hỏi:
- Chuyện gì?
- Ma thần bệ hạ, chuyện là như thế này...
Hắn nói tình huống xung đột với Xích Mi Quỷ Đế một lần, bắt đầu hớn hở:
- Bệ hạ ngài nghĩ đi, Xích Mi đại tướng là ai? Hắn là chủ tử âm tào địa phủ lúc trước nha, tuy hiện tại bởi vì thực lực của bệ hạ cho nên làm thủ hạ của ngài, nhưng dù sao hắn cũng là chủ tử của cả âm tào địa phủ lúc trước a.
- Thuộc hạ lúc trước chỉ là con chó của hắn, âm tào địa phủ Quỷ Vương trung giai ngàn vạn, hắn từng đặt thuộc hạ vào mắt không?
Quỷ Vương trung giai vừa cười vừa nói:
- Lúc trước thuộc hạ có xung đột lời nói với hắn, hắn ẩn nhẫn còn dễ nói, nhưng lần này thì khác, lần này thuộc hạ tát hắn trở mặt đông đảo thuộc hạ đấy.
- Thuộc hạ trong mắt của hắn là cái gì chứ? Đó là một tên canh cổng, có cũng được, không có cũng không sao.
- Trong lòng của hắn tuyệt đối xem thường thuộc hạ, nhưng mà bây giờ thì sao? Hẳn là một con chó giữ nhà ngay cả nhìn cũng lười nhìn, nhưng mà dám tát hắn trước mặt mấy chục vạn Quỷ Vương thủ hạ, hắn lại không có phản ứng gì cả, hoàn toàn không có dấu hiệu tức giận.
- Bệ hạ nghĩ xem, nếu như chuyện này đổi lại là ngài, ngài sẽ làm thế nào?
- Ta?
Hung hồn nhíu mày, lạnh lùng nói:
- Bổn tọa sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
- Đúng, chính là như thế!
Quỷ Vương trung giai vỗ tay một cái, thần sắc kích động, nói:
- Nhưng hắn không có, hăn chẳng những không động thủ giết thuộc hạ, hắn còn lựa chọn ẩn nhẫn như không có chuyện gì, chuyện này đầy cổ quái a.
- Ân?
Nghe được Quỷ Vương trung giai nhắc nhở, hung hồn cũng cảm thấy nghi hoặc, nhưng mà cân nhắc lại không cảm thấy nghi hoặc ở đâu, lại hỏi:
- Ngươi phát hiện chuyện gì? Còn không mau nói cho bổn tọa biết!
- Ma thần bệ hạ, thuộc hạ trung thành và tận tâm với ngài, sao dám gạt ngài chứ?
Quỷ Vương trung giai hợp thời biển lộ trung tâm, nói:
- Bệ hạ chắc cũng biết, Xích Mi đại tướng đã từng được ngàn vạn quỷ hồn triều bái.
- Nhưng mà sau đó hắn rời khỏi âm tào địa phủ xâm nhập thế giới bổn nguyên, không lâu sau thì bị thần linh thuận tay nhốt vào trong không gian thứ nguyên, hơn nữa nhố hơn năm ngàn năm.
- The o thuộc hạ biết, Xích Mi đại tướng từng ở thế giới bổn nguyên, mũi kiếm chỉ vào địa cầu, phát triển một lực lượng thế tục, nói cho đúng, hắn ở địa cầu tiếp xúc rất nhiều việc.
- Về sau hắn bị lực lượng thế tục họ Diệp nhổ tận gốc, hắn cũng trọng thương bỏ chạy về âm tào địa phủ, thế có thể biết họ Diệp mạnh cỡ nào, lần này hắn chiêu binh mãi mã muốn giết trở về, hắn có mục đích gì?
- Trên danh nghĩa đã nói, hắn muốn dẫn ngàn vạn quỷ hồn trong âm tào địa phủ đi địa cầu hưởng phúc, nhưng mục đích chính thức của hắn là gì, có ai biết được đâu?
- Vốn thuộc hạ chỉ suy đoán, hắn vội vàng như thế làm gì, chuyện này càng không thể giải thích hợp lý, lúc này thuộc hạ lại suy nghĩ cẩn thận.
- Nhất định là trong tay Diệp Dương Thành có thứ hắn phi thường cần thiết, cho nên hắn vội vàng chiêu binh mãi mã, chẳng quan tâm thực lực chênh lệch giết trở về địa cầu.
- Chuyện hôm nay càng làm cho thuộc hạ rõ ý đồ của hắn, hắn muốn lấy ma thần bệ hạ làm đao! Để ngày đánh với họ Diệp kia, sau đó hắn từ trong tranh giành lợi ích, tuyệt đối là thế!
- Nếu không, một Quỷ Đế đỉnh phong như hắn, đã từng là đại nhân vật nói một không hai trong âm tào địa phủ, vì cái gì đối mặt thuộc hạ tát vào mặt lại nhẫn nhịn được?
- Bởi vì hắn không dám vạch mặt với bệ hạ!
- Hắn có thể chạy, nhưng mà âm tà địa phủ lớn như thế, một Quỷ Đế đỉnh phong như hắn muốn chạy, tin tưởng ma thần bệ hạ muốn bắt hắn cũng cần thời gian lâu dài mới được.
- Hơn nữa qua mười giờ sau, cấm chế âm tào địa phủ sẽ mở ra, hắn hoàn toàn có thể xé rách hàng rào hư không trốn đi, làm gì tạm nhân nhượng cho lợi ích toàn cục?
- Cho nên thuộc hạ có thể xác định, tuyệt đối có địa âm mưu, hơn nữa âm mưu này cần ma thần bệ hạ ra tay, hắn đang lấy ngài làm vũ khí đấy.
Quỷ Vương trung giai phân tích một phen, sắc mặt hung hồn càng khó xem, chờ Quỷ Vương trung giai nói xong, sắc mặt của hắn đầy giận dữ.
Phanh!
Hung hồn vỗ lên lan can cái ghế, hắn tức giận quát:
- Vô liêm sỉ!
- Dạ dạ, Xích Mi đại tướng đúng là vô liêm sỉ.
Quỷ Vương trung giai ánh mắt đảo tròn, cẩn thân nói:
- Nhưng mà ma thần bệ hạ, chúng ta hiện tại vẫn không thể động tới hắn.
- Vì sao?
Hung hồn tỏa ra ánh mắt say mê.
- Hắn còn chưa biết rõ ma thần bệ hạ đã biết rõ âm mưu của hắn, cho nên hắn mới lưu lại tùy thời mà động!
Quỷ VƯơng trung giai cười nói:
- Thuộc hạ không biết hắn suy nghĩ cái gì, nhưng mà đồ vật có khả năng làm hắn chịu nhục, nó sao có thể là bảo vật bình thường.... Cho nên thuộc hạ cho rằng, nên như vậy...
Mười hai canh giờ qua đi, đại quân âm tào địa phủ tập kết, chia thành bốn phương trận.