Diệp Dương Thành nhíu mày hỏi thăm.
- Âm tào địa phủ!
Tiểu Long Nữ nói:
- Cũng được gọi là A Tỳ địa ngục!
Im lặng! Diệp Dương Thành nghe Tiểu Long Nữ nói thế thì im lặng, âm tào địa phủ! A Tỳ địa ngục! Khó trách tất cả quỷ hồn đều biết rõ âm tào địa phủ, bên ngoài âm tào địa phủ chính là man hoang hung hiểm khó lường.
Hiện tại xem ra man hoang bên ngoài âm tào địa phủ chính là nơi dị thú lưu vong, trong đó khẳng định còn có long tộc mà nhân loại cúng bái như thần tiên.
Trước kia Diệp Dương Thành còn cảm thấy kỳ quái, biên giới âm tào địa phủ không có chút ngăn cản nào, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy quái vật khủng bố từng xuất hiện trong âm tào địa phủ?
Hiện tại xem ra, biên giới âm tào địa phủ tồn tại cấm chế của thần linh, bọn họ đã ngăn cản con đường, nếu không bằng thực lực đám quỷ hồn của âm tào địa phủ kia, làm sao có thể là đối thủ của một đám dị thú thực lực thấp nhất cũng là bán thần?
Nghe được Tiểu Long Nữ trả lời, rất nhiều chuyện không thể giải thích cứ giải quyết dễ dàng, Diệp Dương Thành không ngu ngốc hỏi thêm, nếu quỷ hồn có thể xé rách hàng rào không gian xâm nhập vào thế giới bổn nguyên, vì cái gì mà đám dị thú không thể làm thế, nếu hỏi thì hắn quá ngu rồi!
Sau khi đã hiểu rõ, hắn đang suy nghĩ làm thế nào mới có thể giải trừ lệnh lưu vong của tử kim long tộc, làm sao cứu tử kim long tộc ra khỏi không gian thứ nguyên.
Hắn biết rõ Tiểu Long Nữ không ngu, trước khi nhìn thấy hắn hành động thì nàng sẽ không giao thêm thần cách ra, bởi vì đây là giao dịch, có thù lao thì đương nhiên sẽ có trả giá.
Suy nghĩ tới đây, rốt cuộc Diệp Dương Thành hít sâu, đứng lên.
- Hai quả thần cách kia bây giờ ở đâu?
Trong đầu hưng phấn và cấp bách, trên mặt vẫn bình bình đạm đạm hoirt thăm.
Tiểu Long Nữ đã chuẩn bị trả giá, tự nhiên không dám lấy sinh tử chủng tộc ra nói đùa, lập tức nói:
- Một ở biển sâu, một ở ngay trong Trung Quốc.
- Ngay trong Trung Quốc?
Diệp Dương Thành sững sờ, đây không phải ở ngay trước mặt của mình sao?
Xoa cằm suy nghĩ, hắn lúc này nhìn Tiểu Long Nữ nói:
- Ngươi trước ở đây chờ một lát, sau khi ta thu thần cách dưới biển sâu, lại đi lấy viên thần cách chôn trong Trung Quốc.
- Vâng!
Tiểu Long Nữ chỉ là nữ hài bảy tám tuổi, nhưng lúc này lại ổn trọng như người trưởng thành.
Nhìn thấy nàng trong vô tình toát ra khí chất này, Diệp Dương Thành cảm thấy tiểu gia hỏa này mỗi thời khắc đều biến hóa trước mặt mình! Nhu thuận, ngang ngược, hồ đồ, khôn khéo... Đây rốt cuộc là gia hỏa thế nào?
Nhìn qua nàng một cái, Diệp Dương Thành không nói thêm cái gì, lập tức di chuyển khỏi Phù Không Thần Điện, thẳng tới Thanh Ngõa Thai của Hàn Quốc.
Đợi tới lúc Diệp Dương Thành rời đi, một mình nàng ở trong Hoa Hạ Thần Điện, Tiểu Long Nữ thần sắc phức tạp nhìn qua mấy cây cột trong đại điện, lẩm bẩm:
- Lão tộc trưởng, ta đúng không?
Trong Hoa Hạ Thần Điện chỉ còn có giọng của Tiểu Long Nữ, nhưng mà không ai trả lời nàng, im ắng và trống rỗng đứng ở nơi đó, nàng ngơ ngác nhìn qua mấy cây cột.
Tiểu Long Nữ tử nhỏ đã không có ai bên cạnh, nàng biến ảo thành tiểu công chúa hình người đã hơn tám trăm năm trước, trải qua nhiều năm điều chỉnh, cải biến bộ dáng nàng không còn là bộ dáng tiểu cô chúa nữa, nhưng nhìn kỹ vẫn là tiểu công chúa kia, đã qua không biết bao nhiêu năm tháng, nàng vẫn duy trì dung mạo và dáng người như thế, ngây ngốc trong Thanh Ngõa Thai một ngàn ba trăm hai mươi năm!
Năm đầu tiên sau khi sinh ra không bao lâu, nàng đã không ngừng tìm kiếm đường cho mình, nhiều lần trắc trở mới tìm ra phúc địa thích hợp cho nàng phát triển, ngẩn ngơ ở đây cũng hơn một ngàn năm rồi.
Trong ngàn năm qua, đa số thời điểm ở trong trạng thái ngủ say, nhưng mà nàng tận mắt nhìn thấy phúc địa biến hóa, bức vua thoái vị, chém giết, mưa dầm thấm đất cho nên tính cách của nàng cũng sinh ra cải biến, quan niệm động cái là giết cả nhà đã xâm nhập vào cốt tủy của nàng.
Bởi vậy trước kia nàng vẫn như thế, đôi mắt vẫn nhìn qua khu kiến trúc Thanh Ngõa Thai, giống như đang sưu tầm cái gì đó.
Diệp Dương Thành nhớ rõ Tiểu Long Nữ từng nói qua, khu vực Thanh Ngõa Thai chính là phúc địa đệ nhất thiên hạ, nhưng mà cách cục hiện tại, Thanh Ngõa Thai quả thật là đứng thứ mười thế giới, tuyệt đối là phong thủy bảo địa hàng thật giá thật.
Theo Tiểu Long Nữ nói, Thanh Ngõa Thai tọa lạc bắc nhạc sơn, trái có thanh long, phải có bạch hổ, hội tụ số mệnh Hàn Quốc không nói, ngay cả số mệnh của Trung Quốc cũng bị dẫn dắt vào Thanh Ngõa Thai, thế cho nên tiểu quốc này càng ngày càng phát triển.
Tuy hiện tại âm mưu chủ yếu nhắm vào Trung Quốc là người Mỹ, nhưng Hàn Quốc dưới tình huống có bối cảnh này lại lựa chọn liên thủ với Mỹ, xem như là đồng lõa.
Với tư cách chủ mưu, nước Mỹ đã bị nhục nhã, ngay cả phó tổng thống Cổ Tư Đinh cũng bị giết, hơn nữa Diệp Dương Thành đưa ra yêu cầu khác, nước Mỹ xem như bị trừng phạt xứng đáng, mà Hàn Quốc còn chưa có.
Nhưng mà chết tổng thống Kim Chung Nghiệp mà thôi, trái lại hắn cảm thấy chưa đủ, hủy phong thủy bảo địa của Hàn Quốc mới là lựa chọn tốt nhất.
Suy nghĩ tới đây, trên mặt Diệp Dương Thành tươi cười quái dị, cuối cùng nhìn qua Thanh Ngõa Thai đèn đuốc sáng trưng, hất hai tay lên, đạp hư không biến mất vô ảnh vô tung.
Nói như thế, Bắc Nhạc Sơn tương đương một khối áp bản hội tụ số mệnh ở nơi này, khiến cho số mệnh hoặc là tiến hoặc là lui, cho nên hủy diệt đệ nhất phúc địa này, đầu tiên phải đập nát khối áp bản này.
Rất nhanh, ánh mắt Diệp Dương Thành nhìn qua đỉnh núi Bắc Nhạc Sơn, tiếp theo là nhìn qua sau núi, trong đầu phán đoán hướng đi chuẩn xác.
Với tư cách là khối áp bản, đầu tiên là phải rắn chắc, tuy Bắc Nhạc Sơn không cao, nhìn qua vô cùng trầm ổn, muioons phá hư khối áp bản này không đụng tới mạng của người vô tội, giải quyết tốt nhất chính là chấn vỡ bên trong.
Chỉ cần trong sơn thể Bắc Nhạc Sơn có khe hở, giá trị tồn tại của nó dù không tiêu tán, nhưng mà sẽ giảm bớt đi rất nhiều, ít nhất là không năn được số mệnh của Thanh Ngõa Thai chậm rãi tiêu tán.
Trong lòng có quyết định, Diệp Dương Thành đương nhiên sẽ không do dự, hai tay chấn động, ngân giáp không trọn vẹn bao phủ hai tay của hắn, ngân giáp phản xạ ánh trăng, đủ khiến đám cảnh vệ Thanh Ngõa Thai chú ý.
- Bắt đầu từ đây!
Ánh mắt nhìn qua lưng núi Bắc Nhạc Sơn, Diệp Dương Thành tìm ra vị trí ra tay tốt nhất, thân thể lắc lư nhẹ nhàng, trên mặt mang theo nét vui vẻ.
Một cảm giác làm chuyện xấu thật kích thích, làm cho Diệp Dương Thành tươi cười.
Hắn lựa chọn vị trí trung tâm lưng núi Bắc Nhạc Sơn, sơn thể này cách Thanh Ngõa Thai khá xa, cho dù sơn thể sụp đổ cũng không làm hại người vô tội. Mặt khác, chấn vỡ sơn thể này cũng là nơi rất dày, chấn vỡ nó thì sơn thể yếu kém tự nhiên sẽ liên lụy.
Hơn nữa sau khi chấn vỡ cũng không sinh ra tai họa như dự đoán.