Nếu tử kim long tộc tung hoành địa cầu, như vậy sao không làm thần long cho êm đẹp, càng chạy tới làm hộ vệ cho thần linh người ta?
- Thành viên tử kim long tộc từ ngày ra đời cần năm ngàn năm mới tiến vào thành niên, nhưng nương theo thần linh, hấp thu nguyện lực thần linh ban thưởng sẽ rút ngắn đi rất nhiều!
Tiểu Long Nữ nói:
- Một khi tiến vào thành niên, tành viên tử kim long tộc mới có thực lực không kém gì bán thần, nhưng từ khi tử kim long tộc ra đời tới nay, chỉ xuất hiện qua hai Long thần, mà hai Long thần này đều đạt được thần linh ban ân mới có cơ hội thành thần, nếu không cho dù có thần cách cũng không cách nào dung hợp được, bởi vì không có thần linh trợ giúp, thành viên tử kim long tộc cả đời chỉ dừng ở bán thần.
Vừa nói như thế, Diệp Dương Thành xem như hiểu rất nhiều, khó trách tử kim long tộc lại theo chân thần linh, càng muốn chạy đi làm hộ vệ, thì ra tử kim long tộc không phải ngu xuẩn, mà là tình thế bắt buộc.
Nhưng mà nhớ tới tự thuật của Tiểu Long Nữ lúc trước, thời điểm biểu đạt dường như có một chút mâu thuẫn, xem ra tiểu chút chít này còn có chuyện gạt ta!
Ánh mắt đảo qua một vòng, Diệp Dương Thành đã đoán ra, hắn nhìn Tiểu Long Nữ, nói:
- Nếu tử kim long tộc là hộ vệ thần linh, nhưu vậy phong ấn thần linh phong bế địa cầu đã làm cho tử kim long tộc mai danh ẩn tích? Mặc khác ngươi năm nay nhiều tuổi như thế, dựa theo thời gian mà tính, ngươi làm sao lưu lại trên địa cầu?
... Tiểu Long Nữ nghe được Diệp Dương Thành hỏi vấn đề sắc bén như thế, lập tức cúi đầu, nhỏ giọng đáp:
- Thời kỳ thượng cổ dị thú hoành hành, dị thú thực lực cường đại có thể so sánh với chí cường giả của thần linh, hai bên tranh đoạt quyền khống chế bổn nguyên của tinh cầu cho nên sinh ra chiến tranh, khi đó phàm là tồn tại không có thần cách nhưng thực lực cường đại sẽ gọi là ma, mà tử kim long tộc tuy là hộ vệ thần linh, nhưng cũng là một loại dị thú, bởi vì sau khi đại chiến bắt đầu chưa bao lâu thì đã bị cuốn vào! Về sau bên phía thần linh thắng lợi, vô số dị thú bị phong ấn trong không gian thứ nguyên, những dị thú bị phong ấn trong không gian thứ nguyên bị lưu vong, mà ta mấy mươi vạn năm trước ở lại địa cầu, thẳng tới ba trăm hai mươi mốt năm trước mới ấp trứng phá xác ra ngoài.
Nhưng mà Diệp Dương Thành không nghĩ hai vấn đề đơn giản lại kéo ra bí văn thượng cổ, những chuyện này không có chút quan hệ nào tới hắn, hắn bình tĩnh nói:
- Nói cho đúng, sau trận đại chiến kia, tử kim long tộc cũng bị thần linh cho lưu vong trong không gian thứ nguyên?
- Vâng!
Tiểu Long Nữ gật đầu.
- Sau đó tử kim long tộc từ hộ vệ thần linh phong quang vô hạn biến thành ma bị người ta hô đánh đòi giết, nguyên nhân chính là tử kim long tộc cũng là dị thú?
Diệp Dương Thành hỏi lại.
- Không phải!
Tiểu Long Nữ lắc đầu, nói:
- Thành viên tử kim long tộc thiên phú dị bẩm, chỉ cần thần linh trợ giúp là có thể thuận lợi dung hợp thần cách trở thành Long thần, cho nên không tính là ma!
- Vậy tại sao phe thần linh lại phong ấn tử kim long tộc, còn cho đi lưu vong?
Hai mắt Diệp Dương Thành nhíu lại, tinh quang lóe lên, nói:
- Bởi vì các ngươi phản bội trận doanh thần linh?
... Tiểu Long Nữ trầm mặc không nói, qua hồi lâu mới yếu ớt nói:
- Bởi vì hai Long thần bị ma dụ dỗ...
- Phản bội chính là phản bội, không có nhiều lý do như thế!
Đột nhiên Diệp Dương Thành cười lớn.
Với tư cách tuyển thủ hạt giống thần linh, tâm tư Diệp Dương Thành đương nhiên là hướng về thần linh, nhưng hắn cũng biết cái gì chó má ma hay không ma, cũng không phải đại biểu tà ác, chỉ là xưng hô trận doanh đơn giản mà thôi.
Đại chiến thượng cổ, Diệp Dương Thành không có tham gia, cho nên hắn không có quá nhiều đánh giá, nhưng hắn vẫn hiểu, thần ma hai bên bộc phát đại chiến cuối cùng là quyền khống chế bổn nguyên thế giới, nói cho đúng hai bên đều là dã tâm gia.
Thần và ma khác nhau duy nhất, chính là thần linh đã thắng, chiếm cứ bổn nguyên thế giới, mà ma đã thất bại, hơn nữa còn bị thần long lưu vong tới không gian thứ nguyên, về sau mai danh ẩn tích.
Cho nên Diệp Dương Thành căn bản không có cảm giác chén ghét với ma, chỉ là một sự thất bại mà thôi.
Ý niệm tới đây, hắn ngẩng đầu nhìn qua Tiểu Long Nữ, nói:
- Như vậy sứ mạng của ngươi ở lại thế giới bổn nguyên la vì cái gì?
Diệp Dương Thành không cách nào tiếp nhận cục diện bị người ta gài bẫy, Tiểu Long Nữ tâm thần bất định, nàng thâp giọng nói:
- Chúng ta sẽ hủy bỏ phong cấm của thần linh với tử kim long tộc, phá hủy lệnh cấm, mang những tộc nhân bị lưu vong đưa về thế giới bổn nguyên.
Phản đồ ở nơi nào cũng không được hoan nghênh, từ khi tử kim long tộc là thanh viên của ma, ban đầu đứng ở trận doanh thần linh, cho nên tử kim long tộc bị lưu đài tới không gian thứ nguyên cũng không sống khá giả, nói cho đúng là nhận hết lăng nhục và ức hiếp.
Trong dị thú, tử kim long tộc có tiềm lực thần linh, nhưng nếu như không có thần linh trợ giúp, chỉ có thể dừng ở bán thần đỉnh phong.
Đối mặt với những thế lực có cường giả sánh ngang với thần linh mà nói, tử kim long tộc quá nhỏ yếu.
Trên người Tiểu Long Nữ mang theo vận mệnh cả tử kim long tộc.
Sau khi nói ra sứ mạng của mình, ánh mắt của nàng vô cùng khẩn trương, tâm thần bất định nhìn qua Diệp Dương Thành, nàng biết rõ đây là lần cuối cùng nàng đưa ra quyết định...
Tử kim long tộc là bên thất bại, người phản bội bị đưa tới không gian thứ nguyên giam cầm vĩnh viễn, nói cho đúng, mặc kệ tử kim long tộc lúc trước với tư cách hộ vệ thần linh phong quang cỡ nào, từ khi hai tên Long thần làm phản thì cả tử kim long tộc biến thành phản đồ.
Diệp Dương Thành cũng cân nhắc cho mình, tuy hắn rất muốn một thần long chính thức làm tọa kỵ, nhưng mà việc này có khả năng thừa nhận nguy hiểm, lực hấp dẫn của việc cưỡi thần long cũng giảm đi không ít, dù sao hắn không cách nào biết rõ những thần linh kia nhiều năm như thế có thái độ với tử kim long tộc làm phản thế nào?
Tuy Diệp Dương Thành biết rõ sư phụ của mình có khả năng địa vị rất lớn, nhưng mà xem chừng không có khả năng đối nghịch với tất cả thần linh, vạn nhất chuyện tử kim long tộc làm cho các thần linh bất mãn thì sao? Vạn nhất chuyện của tử kim long tộc làm mình trêu chọc gánh nặng không cách nào thừa nhận thì thế nào?
Diệp Dương Thành không phải thánh nhân, hắn tự nhiên hiểu mình phải làm gì, vô duyên vô cố gánh trách nhiệm cho tiểu tử kim long phạm tội? Hắn còn chưa thánh khiết tới mức này!
Nghĩ tới đây, trong đầu Diệp Dương Thành cũng quyết đoán, hắn nhìn thấy Tiểu Long Nữ vẻ mặt khẩn trương, dùng ánh mắt chờ mong nhìn hắn, hắn lắc đầu:
- Sứ mạng của ngươi làm cho ta cảm giác rất đáng tiếc!
Trong nháy mắt Tiểu Long Nữ trong lòng đầy chờ mong như bị sét đánh, nàng ngây ngốc tại chỗ, ánh mắt trống rỗng làm cho người ta không đành lòng nhìn.