- Số lượng nhiên liệu thú hạch Thú Vương cấp ở Vũ Không đại lục cũng không ít, mà sau lưng đại đa số Thần Vương, Thần Hoàng đều có một đám tộc nhân cần chiếu cố, cho nên nhu cầu của bọn họ đối với tiền Vũ Không cũng vô cùng khổng lồ.
- Hơn ba mươi sáu vạn tỉ tiền Vũ Không nơi tay, thật sự là có loại hào khí thiên hạ to lớn.
Trở lại tổng bộ hiệp hội dong binh tự do, Diệp Dương Thành có thể nói là mặt mày hồng hào, sau khi trực tiếp đi vào thang máy, hắn lầm bầm nói:
- Trong tay có tám miếng thú hạch Thú Vương cấp rồi, còn thiếu hai mươi hai miếng là có thể thuận lợi tấn chức vị thần trung đẳng, trên thực tế số tiền Vũ Không trong tay ta hoàn toàn có thể liên tục thu mua gần ngàn miếng nhiên liệu thú hạch Thú Vương cấp mười một!
- Điểm này, chỉ sợ sư tôn cũng bất ngờ?
Nghĩ đến giao đãi của Kreis Baer trước khi đi, Diệp Dương Thành không tự chủ được lộ ra nụ cười thú vị, Kreis Baer nhất định không nghĩ tới, Diệp Dương Thành lại có thể lợi dụng phương thức này nhanh chóng tích lũy tài phú kinh người như thế!
- Lúc ấy ta nên có thêm một chút lòng tin với ngươi, chỉ sợ chỉ có một chút!
Thấy Diệp Dương Thành trở lại tầng cao nhất tòa nhà trung ương, trên mặt Hách Nhĩ Nam Đa đã chất đầy nụ cười khổ, hắn nhìn Diệp Dương Thành nói:
- Một ăn ba trăm, Trời ơi... Ngươi nhất định kiếm được rất nhiều.
- Ha ha, cũng được.
Diệp Dương Thành không có ý nghĩ huyền diệu, nhưng lời nói sau đó rơi vào trong tai Hách Nhĩ Nam Đa, lại trở thành vô cùng huyền diệu:
- A, đúng rồi, hiệp hội dong binh tự do có thể ban bố tin tức khắp Vũ Không đại lục không? Ngươi giúp ta chuẩn bị một cái, nói là, ba mươi lăm tỷ tiền Vũ Không làm tiêu chuẩn giới, bất luận là thú hạch nhiên liệu, chiến tranh, cuồng bạo hay là chữa bệnh, chỉ cần là thú hạch của Thú Vương cấp mười một, ta cũng sẽ dựa theo giá tiền này tiến hành thu mua, ai đến cũng không cự tuyệt!
Hách Nhĩ Nam Đa nghe được câu này thiếu chút nữa bị giật mình, ba mươi lăm tỷ một miếng thú hạch Thú Vương, giá tiền này không tính là cao cũng không coi là thấp, coi như là giá tiền tương đối công đạo.
Nhưng trên thực tế thứ chân chính có chứa lực sát thương mãnh liệt không phải là giá tiền này, mà là câu “ai đến cũng không cự tuyệt” của Diệp Dương Thành! Một miếng thú hạch chính là ba mươi lăm tỷ tiền Vũ Không, mười miếng chính là ba trăm năm mươi tỷ, một trăm miếng...
Nhưng liên tưởng đến thu lợi của Diệp Dương Thành trong đánh cuộc lần này, Hách Nhĩ Nam Đa cũng không hoài nghi hắn không có năng lực chi trả. Cho nên, sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, Hách Nhĩ Nam Đa liền đáp ứng:
- Được, đợi lát nữa ta sẽ đi thông báo với văn phòng làm việc của các nơi cùng với các Thần Vương, Thần Hoàng cường giả chính thức gia nhập hiệp hội dong binh tự do, đúng rồi, đám người Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đang ở trong phòng chờ ngươi qua đó.
- Ừ, biết rồi.
Diệp Dương Thành nghe vậy chỉ cười nhạt, ba Thần Hoàng Mễ Lệ Tư, Lý Chấn Hùng, Lewis tìm tới tận cửa, vốn là chuyện trong dự liệu của hắn.
Mấy giờ trước hiệp đàm trên đỉnh núi Tác Qua Lạc chỉ tiến hành được một nửa đã bị Sanchez cắt đứt, mấy giờ tiếp theo không chỉ buộc Sanchez quỳ xuống nói xin lỗi, còn thuận đường giải quyết xong chuyện đánh cuộc.
Trong quá trình này, Diệp Dương Thành cũng không có bất kỳ tiếp xúc nào với đám người Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, còn ba vị Thần Hoàng nhớ thương những kỹ xảo của hắn, hiển nhiên cũng sẽ không ngồi chờ Diệp Dương Thành chủ động tìm tới cửa...
Trong căn phòng trước kia từng phát sinh xung đột với Sanchez, chờ đợi Diệp Dương Thành là ba vị Thần Hoàng Mễ Lệ Tư, Lý Chấn Hùng, Lewis.
Thấy Diệp Dương Thành đẩy cửa tiến vào, ba vị Thần Hoàng Mễ Lệ Tư, Lý Chấn Hùng, Lewis lúc trước còn đang nhỏ giọng nói chuyện gì, nhất thời dừng thảo luận, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng trực tiếp đứng dậy hơi có chút thú vị nói:
- Chúng ta giống như quên báo cho chủ nhân đã tùy tiện tiến vào phòng của ngươi, ngươi sẽ không vì vậy mà phát ra Thần Vương sách với chúng ta chứ?
Dương Thành bị lời dạo đầu của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng khiến cho sửng sốt, tiếp theo mới phục hồi tinh thần, giọng nói của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng giống như bằng hữu đang nói đùa, hiển nhiên là nàng muốn lợi dụng loại phương pháp này kéo gần quan hệ với Diệp Dương Thành, nói ngắn gọn, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng muốn trở thành bằng hữu của Diệp Dương Thành!
Hiểu được mưu đồ của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, Diệp Dương Thành chỉ bình thản mỉm cười, không có chút làm bộ tùy ý nói:
- Thần Vương sách là phát cho người ta nhìn không vừa mắt, chứ không phải phát cho bằng hữu của ta.
- Ha ha.
Nghe được trả lời của Diệp Dương Thành, Mễ Lệ Tư Thần Hoàng không khỏi nhìn hắn một cái, tiếp theo mới gật đầu nói:
- Lại đây ngồi đi, chúng ta tiếp tục chủ đề bị cắt đứt lúc trước.
Lúc này Mễ Lệ Tư Thần Hoàng thật giống như có chút đổi khách làm chủ, nhưng Diệp Dương Thành cũng không để ý gì cả, chỉ khẽ gật đầu, sau đó đi tới trước sô pha, thần sắc tự nhiên ngồi xuống.
- Lúc trước ta có nói qua, chỉ cần ngươi nguyện ý dạy những kỹ xảo ngươi biết, ta sẽ đại biểu hiệp hội dong binh tự do, thỏa mãn tất cả yêu cầu của ngươi!
Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đi thẳng vào vấn đề:
- Hiện tại chúng ta cần xác định vài vấn đề là, ngươi có nguyện ý dạy những kỹ xảo này cho người khác hay không, nếu như nguyện ý, ngươi có thể nói ra điều kiện chúng ta có thể thỏa mãn, nếu như không thể, thì chúng ta hy vọng có học tập với ngươi một thời gian ngắn, dĩ nhiên, thù lao chắc chắn không ít.
Lời này nói ra đã tương đối thẳng thắn rồi, nếu Diệp Dương Thành nguyện ý gặp mặt bọn họ, đã nói lên bản thân hắn hi vọng có thể triển khai hợp tác với hiệp hội dong binh tự do.
Lời nói của Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, chính là trải một con đường biết thời biết thế cho Diệp Dương Thành, thần sắc của hắn có chút ngưng trọng, có chút đau thương nói:
- Những kỹ xảo này cũng là lão sư ta thu thập và tự mình truyền thụ cho ta, làm đệ tử thân truyền của lão sư, ta cũng hy vọng có thể truyền bá những kỹ xảo này ra ngoài, tạo phúc cho ngàn tỷ con dân của Vũ Không đại lục, tin tưởng sau khi lão sư biết được cũng sẽ đồng ý.
- Nhưng, đúng như ba vị Thần Hoàng tận mắt nhìn thấy, nếu có thể ứng dụng linh hoạt những kỹ xảo này, chắc chắn đánh vỡ tiêu chuẩn phân biệt về thực lực võ giả mạnh yếu đã ăn sâu thâm căn cố đế vài ngàn năm ở Vũ Không đại lục.
- Nó chắc chắn gia tăng tài nghệ toàn thân của vô số võ giả nhân loại ở Vũ Không đại lục... Bản thân ta cũng hết sức vui vẻ nhìn thấy tình huống như thế phát sinh.
- Nhưng lão sư của ta là một vị lão nhân có quan niệm môn hộ hết sức nghiêm ngặt, lão nhân gia hắn có thể nguyện ý thấy ta đưa tâm huyết cả đời phát dương quang đại, nhưng nhất định sẽ không hi vọng thấy ta tùy ý sử dụng tâm huyết của hắn.