- Kỳ quái.
Diệp Dương Thành có loại cảm giác thúc thủ vô sách, vừa vặn chính vào lúc này, hắn nghĩ tới một loại hình thái năng lượng khác, tinh thần lực!
Tinh thần lực là một loại năng lượng sinh từ linh hồn chi hạch, khi linh hồn chi hỏa trong cơ thể một người thiêu đốt đến trình độ nhất định, linh hồn chi hạch sẽ tràn ra một loại thể năng lượng vô hình, loại thể năng lượng vô hình này được linh hồn chi hạch khống chế, cũng là năng lượng đồng nguyên với linh hồn chi hạch.
Tinh thần lực là một loại năng lượng vô cùng kỳ dị, dùng nó có thể dò xét hoàn cảnh xung quanh, bất luận là tường đồng vách sắt, đều có thể dễ dàng xuyên thấu, cũng có thể dùng nó khống chế vật thể nào đó, khiến cho loại vật thể này không gió mà bay, thậm chí trực tiếp cất cánh.
Nhưng có điểm bất đồng với Cửu Tiêu lực là, tinh thần lực dưới sự khống chế của linh hồn, là được khống chế chính xác nhất, bất cứ lúc nào cũng duy trì liên lạc với linh hồn.
Đây là một loại năng lượng thần bí mà cường đại, cũng là loại năng lượng Diệp Dương Thành ít sử dụng nhất, nhưng vào lúc này hắn lại nghĩ tới tinh thần lực:
- Nhưng, ta nhớ sư tôn Kreis Baer đã nói với ta, bởi vì thân thể dị thú và nhân loại có cấu tạo bất đồng, mặc dù hai loại đều có linh hồn, cũng có linh hồn chi hạch, nhưng tinh thần lực của dị thú lại thấp xa tinh thần lực của nhân loại.
- Đơn giản mà nói, một con dị thú cấp bậc Hằng Cổ mãnh thú, tương đương với một vị thần cấp chủ thần của bổn nguyên vũ trụ, tổng hợp thực lực không xê xích bao nhiêu.
- Nhưng nếu so sánh tinh thần lực..., tinh thần lực của một con Hằng Cổ thú dử, nhiều nhất chỉ tương đương với tinh thần lực của một vị thần sơ giai, chênh lệch của hai bên rất lớn. Nếu như đám dị thú thật sự lợi dụng tiểu viên cầu màu đen khống chế những Thần Vương, Thần Hoàng này, chứ không phải bị chiếm cứ thể xác như ban đầu ta suy đoán... chỉ so về tinh thần lực, cho dù là mấy con Hằng Cổ thú dữ ngủ say cũng không phải đối thủ của ta! Chẳng qua lớp da màu xanh và cái miệng tím trên người hắn, rõ ràng cho thấy đã trúng độc rất nặng, dùng Quang Minh kính giải độc, trời mới biết sẽ hao tổn bao nhiêu thần nguyên?
Diệp Dương Thành cau mày suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định tạm thời vứt bỏ những vấn đề này, giải quyết xong vấn đề viên cầu màu đen này trước đã.
Trong đầu có quyết định, động tác trong tay dĩ nhiên cũng nhanh hơn rất nhiều.
Bởi vì là lần đầu tiên nhìn thấy loại tiểu viên cầu cổ quái màu đen này, Diệp Dương Thành cũng không dám quá mức khinh thường, chỉ có thể thử dò xét, dùng một sợi tinh thần lực thô mảnh như sợi tóc quấn quanh mặt ngoài viên cầu màu đen, sau đó sắc mặt Diệp Dương Thành đại biến, cả người chấn động!
Thanh âm khàn khàn nhưng như lôi đình điếc tai điếc óc, ầm ầm nổ vang trong đầu hắn!
- Ngươi là người hầu trung thành nhất của Baba Dahl chủ nhân cao quý, ngươi tên là Cự Giải, ngươi là người hầu trung thành nhất của Baba Dahl chủ nhân cao quý, ngươi là một con dị thú hóa thành hình người, ngươi không phải loài người.
- Baba Dahl chủ nhân cao quý sẽ cho ngươi tất cả, hắn chính là vị thần tín ngưỡng duy nhất của ngươi, hắn sẽ ban cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn, chỉ cần ngươi trung thành.
- Baba Dahl chủ nhân cao quý sẽ cho ngươi tất cả, cho nên ngươi phải bỏ ra tất cả lòng trung thành của ngươi, ngươi là một con chó của Baba Dahl chủ nhân, Baba Dahl chủ nhân chính là ông trời của ngươi.
- Khi Baba Dahl cao quý cần ngươi thi hành nhiệm vụ, vinh quang vô thượng sẽ phủ xuống trên người ngươi, ngươi phải không tiếc tất cả để hoàn thành mệnh lệnh của Baba Dahl chủ nhân, cho dù có phải hy sinh tính mạng của mình.
- Baba Dahl chủ nhân cao quý sẽ không vứt bỏ người hầu của mình, trước mặt Baba Dahl chủ nhân cao quý, tất cả đều là con kiến hôi, hoặc sống hoặc chết, Baba Dahl chủ nhân cao quý có thể quyết định trong một câu nói.
- Tử vong cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là sau khi phản bội Baba Dahl chủ nhân cao quý, ngươi sẽ gặp phải hành hạ ngàn vạn năm, sống không bằng chết.
- Nhưng ngươi cũng biết những thứ này, cho nên ngươi sẽ không phản bội Baba Dahl chủ nhân cao quý, ngươi vẫn là một con chó bên cạnh Baba Dahl chủ nhân cao quý, một người hầu trung thành nhất.
- Baba Dahl chủ nhân cao quý ban cho ngươi thân thể vĩnh sinh, Baba Dahl chủ nhân cao quý chỉ dẫn phương hướng cho ngươi, nhớ kỹ, ngươi là con chó của Baba Dahl chủ nhân, vĩnh viễn là người hầu của Baba Dahl chủ nhân.
Những lời nói này liên tục lặp đi lặp lại trong đầu Diệp Dương Thành.
Thanh âm như lôi đình điếc tai điếc óc, tựa hồ cũng bị nhuộm đẫm một tầng kim quang hoa lệ, giống như Baba Dahlthật sự là một vị thần cao cao tại thượng!
Nhưng Diệp Dương Thành rất nhanh thanh tỉnh lại, đồng thời chặt đứt tinh thần lực quấn quanh viên cầu màu đen, cho nên, thanh âm vang vọng trong đầu hắn cũng đột nhiên dừng lại.
- Thì ra là như vậy...
Diệp Dương Thành hiểu rồi, hắn lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Tạp Lỗ Khâu Thần Vương được cứu rồi!
Trong viên cầu màu đen này ẩn chứa tinh thần lực cực kỳ thưa thớt, cũng chính là tia tinh thần lực này lặp đi lặp lại nội dung giống nhau.
Dưới tình huống như vậy, các Thần Vương, Thần Hoàng đã bị tàn phách dị thú ảnh hưởng tới thần trí, dĩ nhiên cũng sẽ từ từ tiếp nhận loại ám hiệu tâm lý này, cuối cùng quên mất tất cả, trở thành một cái xác bên cạnh Baba Dahl!
- Như vậy thì dễ làm rồi.
Sau khi hiểu được điều này, trên mặt Diệp Dương Thành hiện ra nụ cười sáng lạn, hắn biết, mình đã có biện pháp giải quyết vấn đề này!
Tinh thần lực dị thú lưu lại trên viên cầu màu đen hết sức thưa thớt, thưa thớt đến mức Diệp Dương Thành chỉ cần động ngón tay là có thể trực tiếp lau đi, muốn giải quyết những tinh thần lực này, căn bản không phải vấn đề.
Nhưng sau khi Diệp Dương Thành phát hiện ra điều bí mật này, lại không có ý định trực tiếp lau đi, mà sau thời gian suy tư ngắn ngủi, lựa chọn một loại phương pháp mang theo một chút nguy hiểm, nhưng lại hết sức mê người.
- Baba Dahl có phải là một trong mấy con Hằng Cổ thú dữ ngủ say ở Vũ Không đại lục, có lẽ còn là một trong vài con Hằng Cổ thú dử có tốc độ khôi phục nhanh nhất.
- Đối với mọi thứ trong biển sâu, ta không có nửa điểm hiểu rõ, nhưng dị thú trong biển sâu, lại hiểu rõ tình huống của dân bản xứ loài người trên Vũ Không đại lục như lòng bàn tay, có thể dễ dàng đạt được tình báo về xã hội loài người, đồng thời làm ra bố trí tốt nhất, đây cũng là khác biệt tồn tại giữa loài người và dị thú.
Ý niệm trong đầu chuyển động tới đây, Diệp Dương Thành lộ ra nụ cười thản nhiên, ánh mắt vững vàng khóa chặt tiểu viên cầu màu đen trong tay, trong lòng đã có tính toán.
- Bốn Hắc bào nhân, bốn cái xác vốn bị Baba Dahl khống chế, nếu như bọn họ trở mặt thì sao? Như vậy, kết quả sẽ như thế nào?