- Là ta hại ngươi a.
Kỷ Ninh lắc đầu.
- Không trách được chủ nhân, ngay cả ta từ đầu cũng không có ý thức được chuyện này. Về sau ta mới hiểu được, bọn họ rất muốn cướp đi Khôi Lỗi, trùng thú của ta như thế nào.
Tô Vưu Cơ nói.
- Những ngày này, ngươi đã bị ta làm liên lụy rồi.
Kỷ Ninh có thể tưởng tượng ra được những này qua Tô Vưu Cơ sống thế nào. Nhất định đám Thế Giới Cảnh kia sẽ tìm vô số biện pháp khiến cho Tô Vưu Cơ chiến đấu cùng với bọn họ. Tuy rằng Tô Vưu Cơ cố gắng giãy dụa, thế nhưng có thể chống đỡ được bao lâu cơ chứ? Mà thời gian càng lâu thì chỉ sợ sẽ hấp dẫn đến Thế Giới Cảnh càng mạnh hơn nữa.
- Ta nhận thua!
Kỷ Ninh bỗng nhiên cao giọng nói.
Thanh âm quanh quẩn ở trên hải đảo có núi lửa này.
- Chủ nhân?
Tô Vưu Cơ sững sờ.
- Ta và ngươi chiến một trận, ta đã thua.
Kỷ Ninh cười nói:
- Bộ bảo bối truyền thừa này cho ngươi. Những bảo bối truyền thừa khác ngươi không cần đó chứ?
Tô Vưu Cơ đã hoàn toàn hiểu ra ý định của Kỷ Ninh.
- Nhanh lên, bộ bảo bối truyền thừa này đối với ta cũng vô dụng, mà ta lại được Tinh Thần đảo che chở rồi.
Kỷ Ninh cười một cái rồi phất tay, ba trăm hai mươi phiến lá cây bay ẩn chứa truyền thừa Hỏa hành nhất đạo bay tới trước mặt của Tô Vưu Cơ.
Lúc này Tô Vưu Cơ vung tay lên, chấp nhận nàng thắng trận này. Nếu như nàng cưỡng cầu thì thậm chí còn có thể khiến cho Kỷ Ninh đem tất cả các bảo bối truyền thừa khác giao ra cho nàng. Bất quá nàng sắp rời khỏi Tinh Thần đảo, có nhiều bảo bối cũng vô dụng. Dù sao thứ đồ chơi như bảo bối truyền thừa này nhất định phải có trọn vẹn thì mới có thể nhận được truyền thừa a.
- Tốt rồi, đã đạt được bảo bối truyền thừa thì cũng nên tranh thủ thời gian rời khỏi Tinh Thần đảo đi.
Kỷ Ninh nói một câu:
- Nơi này thật sự quá là nguy hiểm.
Đối với thực lực bực này của Tô Vưu Cơ, đích thật rất là nguy hiểm.
Không có trùng thú Khôi Lỗi, Tô Vưu Cơ rất có khả năng đã chết. Mà có trùng thú, Khôi Lỗi, thì lại bị người càng mạnh hơn nữa nhìn chằm chằm vào.
- Được.
Tâm tình của Tô Vưu Cơ rất là phức tạp.
- Còn nữa, sau khi ngươi rời khỏi Tinh Thần đảo, có thể gia nhập Thập nhị cung là tốt nhất.
Kỷ Ninh nói:
- Bằng vào thực lực của ngươi, chỉ sợ sẽ không vào được Thập nhị cung. Thế nhưng sau khi có truyền thừa, thực lực ngươi cũng có thể tăng nhiều, dốc lòng tu luyện đi. Nếu có cơ hội thì hãy gia nhập Thập nhị cung. Tương lai ta cũng sẽ tiến vào Kiếm cung ở bên trong Thập nhị cung.
- Thập nhị cung?
Tô Vưu Cơ có chút nghi hoặc.
- Đây là thế lực tầng cao nhất ở trong Mang Nhai quốc. Trong Mang Nhai quốc này, tầng lớp cao nhất chia ra làm Hoàng tộc và Thập nhị cung.
Kỷ Ninh nói qua một chút:
- Dù sao ngươi cũng được ta hỗ trợ cho nên mới đạt được một bộ truyền thừa, vì vậy Thập nhị cung sẽ không trực tiếp Tiếp Dẫn ngươi. Cho nên ngươi phải tự thân tu luyện, tương lai thông qua khảo nghiệm trùng trùng điệp điệp thì mới có thể tiến vào được Thập nhị cung.
- Ta đã hiểu.
Tô Vưu Cơ vẫn tự biết lấy mình. Nàng có thể đi ra ngoài chính là đại vận rồi, cho nên nàng cũng không thể hy vọng xa vời có thể được Thập nhị cung Tiếp dẫn.
- Đây là Tín phù của ta. Ngươi mang theo nó thì ta dã có thể cảm ứng được vị trí của nó, chờ ta sau khi ta rời khỏi Tinh Thần đảo, ta cũng sẽ đi tìm ngươi.
Kỷ Ninh nói xong, lại đưa ra một mảnh ngọc phù màu xanh ngọc.
Tô Vưu Cơ cầm ngọc phù, cảm nhận được cảm xúc lạnh buốt của ngọc phù ở trong lòng bàn tay, nàng nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Được.
- Đi thôi, ở bên trong Mang Nhai quốc này, tất cả mọi chuyện nên cẩn thận.
Kỷ Ninh nhắc nhở nàng một câu.
- Yên tâm. Ta đã từng chịu thiệt rồi, cho nên kế tiếp ta sẽ chú tâm hơn. Hơn nữa cho dù bên ngoài rất nguy hiểm, chỉ sợ cũng kém hơn Tinh Thần đảo này a.
Tô Vưu Cơ cười cười.
...
Hai chủ tớ không hàn huyên được bao lâu thì rốt cục cũng bị tách ra, đều bị chuyển về Tinh Thần đảo của mình.
Tô Vưu Cơ đã có được một bộ truyền thừa nguyên vẹn, cho nên lập tức lựa chọn rời đi.
- Đáng chết.
- Không ngờ tiện nhân này đã nhận được một bộ truyền thừa nguyên vẹn, đã rời khỏi nơi này rồi.
- Yêu nghiệt vọt tới tầng thứ năm kia không ngờ lại cố ý thua cho nàng? Khó trách nàng lại có trùng thú, bảo vật Khôi Lỗi trân quý như vậy, chỉ sợ chính là tên yêu nghiệt kia cho nàng a.
- Không biết yêu nghiệt vọt tới tầng thứ năm kia có tới trả thù chúng ta hay không?
- Phiền toái lớn rồi.
Các Thế Giới Cảnh nhìn chằm chằm vào Tô Vưu Cơ, muốn ước chiến, muốn đạt được bảo bối của nàng bắt đầu thấp thỏm lo âu. Thế nhưng trên thực tế bất kể là Kỷ Ninh hay là Tô Vưu Cơ, đều không đi qua trả thù đối phương.
Tuy rằng Tô Vưu Cơ đã bị buộc tới mức sắp phát điên rồi, thế nhưng trong lòng nàng cũng không có một câu oán hận. Bởi vì những Thế Giới Cảnh kia cũng đang giãy dụa, những Thế Giới Cảnh kia phát hiện ra có thứ có thể trợ giúp bọn hắn. Khiến cho bọn hắn có hi vọng thu được một bộ truyền thừa nguyên vẹn. Cho nên Khôi Lỗi, trùng thú đều phải có được. Bọn hắn có dốc sức liều mạng muốn lấy được cũng là chuyện rất là bình thường.
Ở trong mắt Tô Vưu Cơ mà nói, nàng đã thoát khỏi khổ ải, mà mấy tên Thế Giới Cảnh kia lại vẫn còn đang giãy dụa.
Dù sao ở bên trong mấy chục vạn tòa Tinh Thần đảo, người tiêu sái chính thức cũng chỉ có hơn hai mươi vị được che chở kia mà thôi.
...
- Cái gì? Xông lên rồi lại thua trận rồi?
- Bộ bảo bối truyền thừa kia không ngờ lại thua vào tay một Thế Giới Cảnh ở dưới tầng thứ nhất?
Những Thế Giới Cảnh này xem xét thư từ màu vàng rất nhanh. Trong một hô hấp đã có thể điều tra ra được tin tức của hơn ba mươi vạn Tinh Thần đảo. Bọn hắn phát hiện ra ở bên trong có một Tinh Thần đảo đã có được bảo bối truyền thừa, cũng chính là bộ Hỏa hành nhất đạo kia.
Tầng thứ năm, bại bởi tay tầng thứ nhất? Còn chỉ mới thua một bộ Hỏa Hành nhất đạo?