Phanh.
Oanh.
Năm mươi tám đầu trùng thú buông tha việc đuổi giết Kỷ Ninh, bắt đầu tự giết lẫn nhau, trong lúc nhất thời giữa không trung xuất hiện các loại máu tươi, chân tay bị cụt, giáp phiến, lông. Lúc này đám trùng thú đang điên cuồng tự giết lẫn nhau.
- Đáng chết.
Vốn Kỷ Ninh muốn thu Phù Khai vào trong hồ lô rồ mới chậm rãi luyện hóa, thế nhưng bây giờ sắc mặt hắn không khỏi trầm xuống.
- Chết đi.
Kỷ Ninh bạo phát.
Chỉ thấy Vĩnh hằng thần binh Tử Quang Quỳnh lại một lần nữa xẹt qua trời cao, từng đạo huyết quang đáng sợ hàng lâm, mỗi một kích Kỷ Ninh đều toàn lực ứng phó. Mỗi một kích đều có thể làm cho hộ thân đạo phù kia tan vỡ, công kích đều là uy năng của cấp độ nhất bộ Sinh Tử Đạo Quân a.
Phanh Phanh Phanh ~~~
Kiếm quang liên tiếp rơi vào trên người Phù Khai, Phù Khai bị chém ra. Thế nhưng Kỷ Ninh vẫn tiếp tục bay qua phẫn nộ bổ xuống vài kiếm. Đối mặt với kiếm quang có uy năng đáng sợ như vậy, Phù Khai căn bản không có cách nào ngăn cản được. Mặc dù hắn có Đạo Chi giáp y, có thần thông hộ thể. Thế nhưng trước mặt công kích như vậy, thân thể lần lượt rung động lắc lư, máu tươi phun ra, thần lực điên cuồng tiêu hao.
Chỉ mười hai kiếm, thần lực ở trong cơ thể hắn đã tiêu hao hết sạch.
Phanh! kiếm thứ mười ba, thần thể của Phù Khai run lên, giống như là đồ sứ vậy, bắt đầu vỡ vụn. Hai mắt của hắn còn nhìn lên trên không trung, trên không trung mơ hồ còn có dấu vết của kiếm quang huyết sắc chói mắt.
- Kiếm quang này, thật sự rất xinh đẹp a.
Phù Khai nhắm mắt lại, toàn bộ thân thể hắn hoàn toàn rách nát, Chân Linh cũng đã hoàn toàn tiêu tán.
A La Dịch, Phù Khai muốn vây giết Kỷ Ninh để đoạt Vĩnh Hằng thần huyết. Thế nhưng một người bị thu vào trong hồ lô để luyện hóa, một người lại chết tại chỗ.
- Chết bảy đầu.
Mặc dù Kỷ Ninh dùng tốc độ nhanh nhất để đoạt lấy quả cầu bằng ngọc màu xanh, thế nhưng đám trùng thú cũng đã tự giết lẫn nhau trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Cho nên lúc này cũng đã có bảy đầu trùng thú chết, chỉ còn lại có năm mươi mốt đầu trùng thú.
- Dừng lại.
Sau khi Kỷ Ninh luyện hóa đã có thể khống chế được những đầu trùng thú này, lúc này hắn mới ra lệnh:
- Ngăn những khôi lỗi kia lại.
- Vâng.
- Vâng.
...
Những trùng thú này lập tức ngoan ngoãn tuân theo mệnh lệnh, bắt đầu từ bốn phương tám hướng ngăn khôi lỗi lại, khiến cho Phong Sát khôi lỗi không có chỗ nào có thể lẩn trốn.
...
Ở bên trong hồ lô màu vàng.
Thần lực của A La Dịch đã tiêu hao rất nhiều, không ngừng bị nghiền nát, hắn và Phong Sát khôi lỗi ở bên ngoài dùng tâm linh để trao đổi, cho nên hắn cũng nhìn thấy rõ tất cả mọi chuyện xảy ra ở bên ngoài:
- Giết người đoạt bảo, cuối cùng cũng có một ngày bị người ta giết.
Toàn thân A La Dịch tràn ngập khí huyết sát, đường hắn đi chính là Sát lục chi đạo. Từ đầu hắn vẫn là người thắng, cho nên từng bước một đi tới hiện tại. Mặc dù đã đạp lên vô số thi thể, thế nhưng hắn vẫn thành công tiến lên được như trước. Còn lần này tranh đoạt Vĩnh Hằng thần huyết lại là trận chiến quan trọng nhất của hắn. Nếu thắng, hắn sẽ một bước lên trời, trở thành tộc nhân của Vĩnh Hằng nhất tộc. Chỉ là, hắn đã thất bại.
- Ha ha ha, hôm nay ta và Phù Khai bại trong tay ngươi, thế nhưng người đi trên con đường tu hành lại có mấy người có thể vĩnh hằng chính thức cơ chứ? Cuối cùng rồi cũng sẽ có một ngày, ngươi cũng sẽ ngã xuống, ngươi cũng sẽ chết đi, ha ha ha...
A La Dịch điên cuồng cười, trong lúc điên cuồng cười, thần lực của hắn cũng tiêu hao hầu như không còn, thần thể vỡ vụn, hóa thành tro tàn.
...
Kỷ Ninh cảm ứng được A La Dịch điên cuồng ở trong hồ lô, thế nhưng hắn lại rất bình tĩnh.
Đúng vậy, con đường tu hành rất khó đi, đại năng trong cương vực vô tận trở thành Sinh Tử Đạo Quân lại có mấy người cơ chứ? Sinh Tử Đạo Quân cũng chỉ là nhất bộ sinh tử mà thôi. Người chính thức bước ra một bước cuối cùng, lại hợp đạo thành công, trở thành vĩnh hằng lại có mấy người làm được chứ?
Thế nhưng Kỷ Ninh vẫn sẽ tiếp tục đi tới. Bởi vì trong lòng của hắn vẫn còn tồn tại một chút hy vọng xa vời, bởi vì sau khi hắn có được thủ đoạn nghịch chuyển thời không. Khi đó hắn sẽ có thể cứu sư tỷ của mình trở về, đây cũng chính là khả năng duy nhất để cứu sư tỷ trở về.
- Từ từ rồi sẽ đến a.
Sau khi mười tám cỗ Phong Sát khôi lỗi trở thành vật vô chủ, Kỷ Ninh đã có được thực lực tuyệt đối, rất nhanh hắn đã bắt đầu cưỡng ép luyện hóa khôi lỗi.
- Đi thôi.
Thần thức của Kỷ Ninh bao trùm toàn bộ thế giới hỗn độn, hắn và Phù Khai, A La Dịch đánh nhau một trận tạo thành động tĩnh quá lớn. Mặc dù song phương khống chế lực lượng rất là nội liễm, thế nhưng vẫn khiến cho một ít Tổ Thần Tổ Tiên ở trong thế giới hỗn độn này sợ tới mức căn bản không dám ra ngoài.
Kỷ Ninh vừa mới cất bước thì đã bước ra khỏi giới bích thế giới, đã đến bên ngoài Hỗn Độn.
******
Bên ngoài Tam Giới, ở trong Hỗn Độn.
Kỷ Ninh mặc đạo bào màu đen đang đứng ở trên hư không Hỗn Độn. Từ phía xa nhìn về phương hướng Tam Giới, mặc dù Nguyên Thần thứ hai này của hắn luôn thủ hộ Tam Giới. Thế nhưng có thể là bởi vì lời thề bổn mạng cho nên hắn căn bản không thể chính thức tiến vào Tam Giới, chỉ có chính thức đến Thiên Thương Cung, sau khi hoàn thành lời thề bổn mạng thì khi đó hắn mới có thể trở về được Tam Giới.
Ầm Ầm.
Sau khiKỷ Ninh cảm ngộ Thế Giới Kiếm, ánh mắt hắn nhìn xuyên qua Hỗn Độn, đã mơ hồ nhìn thấy được Tam Giới.
Rất nhiều bí mật của Tam Giới ở trước mặt Kỷ Ninh đã không còn là bí mật nữa. Toàn bộ cơ cấu của Tam Giới, thậm chí là hạch tâm Tam Giới, thậm chí ngay cả một dòng sông đang chảy trong Hư Vô hắn cũng nhìn thấy, đó chính là dòng sông vận mệnh.
Kỳ thật ở cương vực vô tận, tất cả các sinh mạng đều có vận mệnh của mình. Vô số vận mệnh hội tụ trở thành dòng sông vận mệnh. Tam Giới chỉ là một phương thế giới hỗn độn, cho nên đây cũng chỉ có thể coi như là một cái kênh mà thôi. Dòng sông vận mệnh như của Tam Giới, vô số nhánh sông hội tụ lại, cuối cùng mới tạo thành dòng sông vận mệnh khổng lồ.
- Dòng sông vận mệnh...
Ánh mắt của Kỷ Ninh nhìn xuyên qua Hỗn Độn hư không, nhìn thấy dòng sông vận mệnh kia. Đồng thời hắn cũng nhìn thấy ở bên trong dòng sông vận mệnh có vô số Chân Linh thần phục, nhìn thấy vận mệnh của rất nhiều phàm nhân Tiên Ma.