- Nàng là người đi theo thứ nhất ta thu được.
Mắt Tô Vưu Cơ sáng lấp lánh:
- Sau này sẽ càng lúc càng nhiều người đi theo chủ nhân, nhưng ta vĩnh viễn là người đầu tiên.
Kỷ Ninh nói:
- Đi thôi, chúng ta rời khỏi di tích cổ này.
Tô Vưu Cơ đi theo bên cạnh Kỷ Ninh:
- Mọi việc xin nghe chủ nhân.
Hai người dọc theo sơn mạch đi vạn dặm rốt cuộc thấy góc trời tràn đầy mây mù.
- Đi!
Vù vù vù vù vù!
Hai người bay lên cao chui vào mây mù mất hút.
Di tích Tố Phong động phủ bị mây mù vô tận bao phủ, trong khu vực nguy hiểm hoặc đầm lầy nếu thấy mây mù thì bay vào trong sẽ ra ngoài được, đây là thường thức của di tích cổ Tố Phong.
Đông Ninh sơn mạch, tiểu viện Húc Nhật. Hai luồng sáng từ trên trời giáng xuống tiểu viện.
Kỷ Ninh nói:
- Đây là chỗ ta ở.
Tô Vưu Cơ kinh ngạc hỏi:
- Chủ nhân ở trong Tố Phong thế giới hỗn độn?
Kỷ Ninh nói:
- Ừm, ta là Tuần Thú Giả của Vụ Nham tinh.
Kỷ Ninh cảm khái, hắn ở trong di tích cổ đã nhiều năm mà Chân Sơn Tổ Thần trú quân nơi này không kêu hắn. lúc trước Kỷ Ninh có ra lệnh nếu phe Hắc Liên Thần Đế đến tấn công thì Chân Sơn Tổ Thần phải bóp nát tín vật, hắn sẽ biết ngay và ra khỏi di tích cổ. Nhưng cũng đúng thôi, lúc Kỷ Ninh tu luyện trăm năm không có tín hiệu bị đánh lén, còn giờ mới chỉ qua vài năm.
Kỷ Ninh ra lệnh:
- Nàng tìm đại chỗ nào ở đi.
Tô Vưu Cơ quay đầu nhìn căn phòng bên cạnh, chỉ nơi đó:
- Vâng thưa chủ nhân, vậy ta ở bên kia.
Kỷ Ninh gật đầu, sau đó vào tĩnh phòng của mình bắt đầu kiểm tra báu vật kiếm được trong di tích cổ lần này. Kỷ Ninh được rất nhiều báu vật, hắn còn chưa xem kỹ trong vài pháp bảo trữ vật.
Nửa ngày sau.
Ngọn núi cao nhất chỗ tiểu viện Húc Nhật. Kỷ Ninh ngồi một mình nhìn sơn mạch nối liền, hoang nguyên phương xa.
Kỷ Ninh thầm cảm thán rằng:
- Lần này lời to.
Trong di tích cổ tất cả báu vật Kỷ Ninh kiếm được, bao gồm pháp bảo trữ vật đều bị hắn luyện hóa hết. Mọi thứ chứa trong pháp bảo trữ vật bị Kỷ Ninh xem xét qua, mang đến niềm vui bất ngờ cho hắn. Trong đó một một pháp bảo động phủ đẳng cấp hỗn độn kỳ bảo, Kỷ Ninh nghi ngờ chủ nhân cũ của nó là một Thế Giới cảnh.
Vì trong pháp bảo động phủ có đến hai Đạo Chi Thần Binh!
Còn có một bản đồ sao, một ngọc giản ghi về di tích Tố Phong. Tổ Thần Tổ Tiên bình thường khó sở hữu mấy thứ này.
Bản đồ sao ghi lại Đại Mạc Vực và năm cương vực quanh nó. Ghi chép về Đại Mạc Vực là tỉ mỉ nhất, Tổ Thần Tổ Tiên hơi lợi hại chút đều có tên trong đó, người mới Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ cũng bị ghi lại tỉ mỉ. Tình bảo chi tiết, cương vực rộng lớn như vậy, bình thường chỉ Thế Giới cảnh mới có bản đồ sao cỡ đó.
Thứ hai là một quyển ngọc giản.
Có lẽ Thế Giới cảnh muốn thăm dò di tích Tố Phong, đặc biệt sưu tầm tin tức tỉ mỉ. Trong ngọc giản ghi rằng di tích Tố Phong chia ra đầm lầy ngoài cùng, vực ngoại, nội vực và khu vực trung tâm.
Vực ngoại là khu vực nguy hiểm, nơi các Tổ Thần Tổ Tiên phiêu bạt.
Nội vực là khu Tố Phong Bách Lưu, nhiều phó tòng Thế Giới cảnh dưới trướng Tố Phong Đạo Quân trú đóng ở nội vực, cũng chết tại đây. Nguy hiểm trong nội vực đáng sợ hơn nhiều.
Khu vực trung tâm là nơi Tố Phong Đạo Quân cư ngụ, đám Đại Mạc Đạo Quân, Thủy Phong Tử cũng không dám vào sâu.
Kỷ Ninh mừng thầm:
- Cộng thêm hai Đạo Chi Thần Binh trong pháp bảo động thiên là ta đã có năm món Đạo Chi Thần Binh.
Thiên Nam Tổ Thần chết đi để lại nhiều thứ, quý giá nhất là Tổ Thần trận, thứ hai là hàng trăm hỗn độn kỳ bảo nhưng không có một món Đạo Chi Thần Binh nào.
Kỷ Ninh không biết rằng lúc trước Thiên Nam Tổ Thần may mắn được một Đạo Chi Thần Binh, gã biết thực lực của mình dù có dùng cũng sẽ bị Tổ Thần Tổ Tiên khác cướp mất. Vì thế Thiên Nam Tổ Thần bán đi Đạo Chi Thần Binh mua về một đám nô lệ Tổ Thần, mua Tổ Thần trận trở thành tồn tại gần như vô địch dưới Thế Giới cảnh.
Kỷ Ninh thầm gật gù:
- Năm Đạo Chi Thần Binh, một bộ Tổ Thần trận, hơn ba trăm món hỗn độn kỳ bảo.
Đây là số báu vật chủ yếu hắn có được.
Kỷ Ninh thầm tính toán:
- Năm Đạo Chi Thần Binh quý giá nhất là thanh chiến đao, xem như Đạo Chi Thần Binh cực phẩm, giá trị phỏng chừng hơn năm mươi phương hỗn độn linh dịch. Bốn món khác cộng lại phỏng chừng chỉ cỡ năm mươi phương hỗn độn linh dịch. MỘt bộ Tổ Thần trận gồm trăm Tổ Thần tính ra cỡ mười phương hỗn độn linh dịch. Ba trăm bộ hỗn độn kỳ bảo, đẳng cấp khác nhau, trung bình mỗi món hỗn độn kỳ bảo mười bình hỗn độn linh dịch thì cộng lại là ba phương.
Kỷ Ninh kinh thán:
- Tính tổng cộng được hơn trăm phương.
Một phương hỗn độn linh dịch bằng một ngàn bình, một trăm phương bằng cả gia tài của Thế Giới cảnh bình thường.
Đây là sức hấp dẫn của mạo hiểm.
Di tích động phủ Đạo Quân để lại, lấy ra chút báu vật đã bằng gia tài của Thế Giới cảnh.
Nhưng song song đó mức độ nguy hiểm cũng rất cao, như Kỷ Ninh từ khi vào nội vực thì từng bước sát khí, hắn bị phong thú truy sát chỉ kém một bước là không thể chạy đi. Về sau gặp vận may từ trên trời rơi xuống tiến vào một trạch viện nên mới bình an trở ra vực ngoại, bình yên rời đi.
Muốn sống sót từ nội vực rời đi là vô cùng khó khăn, xác suất các Thế Giới cảnh sống sót không hơn năm mươi phần trăm.
Nhưng nếu sống rời đi được sẽ có thu hoạch lớn.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Nhiều bảo bối như vậy chắc đủ để sửa chữa thần kiếm Tử Quang Quỳnh của ta rồi.
Tiêu hao nhiều bảo bối như thế không khiến Kỷ Ninh đau lòng, vì thần kiếm Tử Quang Quỳnh là thần binh có căn nguyên.
Tô Vưu Cơ mặc áo đỏ bước tới gần:
- Chủ nhân.
Tô Vưu Cơ nhìn thiếu niên áo trắng ngồi yên nơi đó, tâm tình rất tốt. lúc trước bị Thiên Nam Tổ Thần điên cuồng rượt theo, nhớ khuôn mặt xấu xỉ của gã và bắt buộc nàng làm đạo lữ hoan hỉ, trong lòng Tô Vưu Cơ rất bực bội. Lại nhìn Kỷ Ninh ngồi nơi đó, Tô Vưu Cơ cảm nhận rõ ràng khoảng cách với hắn. Nhiều tu hành giả khi tiếp xúc sẽ muốn gần gũi nàng, chỉ muốn cá nước thân mật với nàng. Khi đối diện Kỷ Ninh cho nàng cảm giác khoảng cách xa, hắn chẳng hề muốn đến gần nàng.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn hướng Tô Vưu Cơ:
- Hả? Phải rồi, nếu nàng rảnh thì cùng ta đi Vụ Nham tinh một chuyến.
- Vụ Nham tinh?
Tô Vưu Cơ sửng sốt sau đó nhoẻn miệng cười:
- Được thôi, khi nào?
Kỷ Ninh đáp:
- Bây giờ.