Như Thiên Tị Chân Thần vậy, sau khi hắn tự bạo chết đi đã để lại chín thanh thần kiếm. Tất cả đều là Tiên Thiên Chí Bảo, mà lại thành một bộ! Chỉ cần một bộ chín thanh thần kiếm này cũng đủ để cho một ít Chân Thần Đạo Tổ ở bên trong Tam giới trông mà thèm rồi.
Cho nên Kỷ Ninh cũng không nỡ mang đến Nguyệt Hạ Đàm, dù sao mặc dù là ở bên trong Thế giới lao ngục. Chân Thần Chân Tiên sử dụng kiếm cũng rất ít nha. Tương lai hắn sẽ quét ngang toàn bộ Thế giới lao ngục mấy lần, nói không chừng sẽ rất khó tìm ra được một bộ nào có thể siêu việt một bộ chín thanh thần kiếm" iên Thiên Chí Bảo như lúc này.
- Bản tôn ta có mười tám phân thân, lần này tiến về Nguyệt Hạ Đàm, phái hai phân thân đi a. Nhiều phân thân thì cũng sẽ có thêm một phần hy vọng thành công.
Kỷ Ninh đưa ra quyết định.
Hai phân thân bản tôn tiến vào bên trong, đương nhiên có cả phân thân không có được Cửu Giác Điện Xà.
Mười tám phân thân, cũng chỉ có một cái có được Cửu Giác Điện Xà, một đầu Cửu Giác Điện Xà này muốn đạt được quá không dễ dàng, nếu như bởi vì thất bại mà làm cho Cửu Giác Điện Xà mất đi ở trong Nguyệt Hạ Đàm. Khi đó mới gọi là hối hận không kịp.
- Bảo vật, như vậy ta sẽ mang theo vài món này vậy.
Kỷ Ninh cũng đã chọn xong bảo vật.
Theo thứ tự là bảy trăm hai mươi chín thanh phi kiếm Thuần Dương Cực phẩm có thể tạo thành một bộ Đại Thiên kiếm trận. Ban đầu ở trong thế giới lao ngục đối phó với Thiên Tiên Lương Khâu thứ nhất. Khi đó Kỷ Ninh đã nhận được trọn vẹn bảy trăm hai mươi thanh phi kiếm Thuần Dương Cực phẩm ở trên người hắn. Thứ này cho dù là đám Thiên Thần Chân Tiên ở trong Tam giới cũng không có mấy người dám xa xỉ như vậy, có thể gom góp tạo ra một bộ này, có thể dùng để đánh xa.
Lại chuẩn bị mười hai thanh thần kiếm rất thích hợp dùng để cận chiến, cũng là cấp độ Thuần Dương Cực phẩm.
Có thứ hữu dụng với việc chạy trốn như Tiên Thiên Linh Bảo Như Ý Linh Xà Toa, Tiên Thiên Linh Bảo thích hợp để chạy trốn Kỷ Ninh cũng đã có vài kiện. Một là ba kiến hắn lấy được từ trên người một Chân Thần Chân Tiên ở trong Thế giới lao ngục. Còn lại chính là từ chỗ Vô Gian Môn kia mà lấy được.
Đương nhiên, còn có Cửu Diễm Tương và một ít bảo vật cần thiết khác nữa. Như Linh Đan các loại. Ai cũng không biết được bản thân sẽ bị vây ở chỗ kia bao lâu a.
Cửu Diễm Tương, Kỷ Ninh mang theo mười vạn cân. Nghe nói ở bên trong Nguyệt Hạ Đàm kia có Băng Tâm tủy, mà bản thân hắn hoàn toàn có thể ở bên trong Nguyệt Hạ Đàm rèn luyện Kim Đan a.
...
Sau khi chuẩn bị sung túc, Kỷ Ninh mặc áo bào trắng khống chế Như Ý Linh Xà Toa tiến về phía Nguyệt Hạ Đàm.
Mà giờ khắc này…
Tam giới, ở trong nhà cỏ trên Ngũ Bảo Sơn của Kiếm Tiên giới.
Kỷ Ninh mặc đạo bào màu đen đang khoanh chân ngồi ở đây, bản tôn đã tạm thời lánh đời, như vậy nguyên thần thứ hai phải đi ra mặt. Ngay cả Trích Tinh phủ nguyên thần thứ hai cũng đã mang theo. Dùng thực lực của nguyên thần thứ hai, tự nhiên cũng có thể tùy thời tạo thành La Hầu trận.
******
Ngôi sao cực lớn tản ra ánh sáng nhu hòa mà chói lọi, chiếu sáng hỗn độn vô tận ở chung quanh.
Khỏa ngôi sao này cực kỳ giống với Thái Âm tinh, Thái Âm tinh bởi vì là ở trong hư không ngoài Tam giới, không có Hỗn Độn ngăn cản, cho nên ánh sáng chói lọi của Thái Âm tinh có thể bao phủ toàn bộ Tam giới. Thế nhưng mà ngôi sao xuất hiện ở trước mắt Kỷ Ninh này, tuy răng cực giống Thái Âm tinh. Thế nhưng lại không có tên tuổi nhiều lắm, ít nhất hàng ức vạn sinh linh bình thường ở bên trong Tam giới căn bản không biết tới tên tuổi của nó.
- Nguyệt Hạ Đàm!
Ngồi ở bên trên Như Ý Linh Xà Toa, thiếu niên mặc áo bào trắng nghiêng mình nhìn ra phía xa xa.
Ở trong Hỗn Độn có một cái đầm nước cực lớn, đầm nước to lớn mà rộng rãi. Ít nhất, dùng tâm lực tâm thức của Kỷ Ninh thì cũng không thể nhìn thấy được tận cùng. Cái đầm nước vô tận này yên tĩnh vô cùng, tựa như một tấm gương chiếu rọi ngôi giao cực lớn ở gần đó. Phảng phất như cái bóng ở dưới ánh trăng, vô cùng xa hoa.
Nguyệt Hạ Đàm này thật đúng là kỳ lạ, chỉ có Thiên Thần mới có thể đi vào bên trong. Mặc dù thực lực của bản thân là Chân Thần Đạo Tổ. Thế nhưng đối mặt với Nguyệt Hạ Đàm này cũng không thể làm gì khác hơn. Chỉ cần rơi vào trong đầm nước là sẽ cảm giác được đầm nước chèn ép, không có cách nào tiến vào Nguyệt Hạ Đàm thế giới được nữa.
Kỷ Ninh không có một chút do dự nào.
- Tiến vào.
Sưu Sưu.
Ngồi trên Như Ý Linh Xà Toa, sưu một tiếng, bọt nước tóe lên, Kỷ Ninh và Như Ý Linh Xà Toa lập tức hoàn toàn biến mất.
...
Trong nháy mắt khi đâm đầu vào trong Nguyệt Hạ Đàm, Kỷ Ninh chỉ cảm thấy có một cỗ chấn động không hiểu bao phủ vào mình. Theo đó là thời không biến ảo, loại biến ảo này càng thêm mơ hồ Hỗn Độn, dùng tâm lực hiện tại của Kỷ Ninh cảm giác cũng khó có thể nhận ra được phương hướng. Cho dù là Bồ Đề lão tổ đối với thời không biến ảo có tạo nghệ rất cao. Thế nhưng Kỷ Ninh vẫn cảm thấy vẫn có dấu vết để mà lần theo a. Thế nhưng giờ phút này thời không biến ảo, tất cả lại rất tự nhiên, không có một chút dấu vết nào.
- Sưu Sưu.
Kỷ Ninh từ trong hư không hàng lâm, vừa xuất hiện thì hán đã phát hiện ra ở dưới chân là một dải đá ngầm đại khái dài rộng trăm trượng.
- Nơi này là?
Kỷ Ninh thu Như Ý Linh Xà Toa, lại nhìn về bốn phía.
Ào ào sưu sưu ~~~~
Nước biển vô tận cuồn cuộn, không ngừng đánh tới khối đá ngầm này.
Trên bầu trời có một cái mặt trăng treo ở trên cao, ánh trăng trong trẻo mà lạnh lùng vào bên trên phiến đại dương bao la này.
- Cái này...
Kỷ Ninh giật mình nhìn một màn ở trước mắt, phía trước hắn lúc này thậm chí lại còn có một cái cầu gỗ đang trôi nổi. Cái cầu gỗ này một đầu ở trên đá ngầm, cầu gỗ phiêu phù ở trên biển kéo dài ra hai hướng, tới tận cùng biển lớn. Cho dù Kỷ Ninh dùng mắt thường để nhìn thì cũng không nhìn thấy được tận cùng của cái cầu gỗ này.