Dù sao thần kiếm Tử Quang Quỳnh chính là binh khí mạnh nhất của Kỷ Ninh hiện tại!
Như Vô Danh kiếm thuật thức thứ tư Nhai Chi Giác, cùng với Bổn nguyên kiếm ý thức thứ hai Vạn Thần thức. Ở trên phương diện cảnh giới là tương đương với nhau. Thế nhưng nếu như dùng binh khí khác để thi triển hai chiêu · này, uy lực sẽ không kém bao nhiêu. Thế nhưng bởi vì Vạn Thần thức là chuyên môn sáng chế ra trong lúc tìm hiểu Bổn nguyên kiếm ý. Dưới sự dẫn đạo của thần kiếm bổn nguyên cho nên phương diện uy năng rõ ràng sẽ lớn hơn nhiều, dùng thần kiếm Tử Quang Quỳnh thi triển hai chiêu này, uy lực hơn kém rất lớn, thi triển Vạn Thần thức, có thể dẫn đạo ra uy năng gấp mấy lần của thần kiếm, uy lực cũng lớn tới mức kinh người.
- Con đường tu hành, cũng cần có đủ thực lực bảo hộ, nếu không ở trên con đường này, sợ rằng bản thân đã sớm chết rồi.
- Kiếm thuật mà hiện tại ta cân nhắc là Vô Danh kiếm thuật, Bổn nguyên kiếm ý. Thế nhưng vẫn thiên hướng một ít về Bổn nguyên kiếm ý, như vậy chiến lực của ta sẽ có thể tăng lên thêm nữa.
Đối với thực lực hiện tại của mình, mặc dù Kỷ Ninh cũng có dự đoán nhất định, thế nhưng cũng không có nhận thức được quá rõ ràng.
Tất cả đều cần dựa vào chiến đấu để xác nhận một cách về chuẩn xác thực lực của hắn hôm nay a.
- Cự Thạch lâm…
Kỷ Ninh nhìn về phía trước, ở chỗ sâu trong sương mù phía trước mơ hồ xuất hiện những khối cự thạch cắm sâu vào mặt đất.
- Ngươi và Huyền Dương, Dã Cẩu chuẩn bị cho tốt, tùy thời chờ hiệu lệnh của ta.
Kỷ Ninh nói.
- Vâng… chủ nhân, chủ nhân cẩn thận một chút.
Trên mặt Tô Vưu Cơ có vẻ lo lắng.
Kỷ Ninh cười cười, lập tức phất tay thu Tô Vưu Cơ vào bên trong Động Thiên thế giới. Sau đó hắn lập tức quay người, một mình mang theo nụ cười trên mặt đi tới Cự Thạch lâm. Bên trong Cự Thạch lâm có vô số khối cự thạch mọc lên san sát như rừng, trong vòng nghìn dặm. Có hàng vạn khối cự thạch đứng đó, bên trên những khối đá lớn thậm chí còn có Trùng thú đang nằm, nghỉ ngơi.
Kỷ Ninh thì chậm rãi đi, giống như đang tản bộ ở trong hậu hoa viên nhà mình vậy.
Trên một khối đá lớn cách Kỷ Ninh mấy trăm dặm có một đầu Trùng thú giống như chim. Đầu trùng thú này có móng vuốt sắc bén màu đỏ hồng, vốn nó đnag nhắm mắt lại chợp mắt, trong lỗ mũi phun ra khí lưu màu đỏ. Khí lưu vờn quanh phạm vi trăm trượng chung quanh nó. Mà khi Kỷ Ninh đi tới, rốt cục nó cũng cảm ứng mà mở mắt ra, đó là một đôi mắt lạnh như băng mang theo sát ý. Hai mắt từ phía xa xa chằm chằm vào trên người tu hành giả nhân loại đang đi tới.
- Người từ ngoài đến…
Đầu Trùng thú như chim này phát ra thanh âm trầm thấp.
- Chết.
Cánh chim màu đen của nó mạnh mẽ mở ra, rồi đột nhiên đập một cái, lập tức hóa thành một đạo điện quang chói mắt vọt tới, tốc độ cực nhanh, vượt xa cực hạn của Thiên Đạo. Đầu Trùng thú giống như chim này rất là lợi hại, so với đầu Ngạc Long Trùng thú mang theo kiếm khí đồ quyển mà Kỷ Ninh đuổi giết còn mạnh hơn nhiều. Nó có được thực lực có thể so sánh được với Thế Giới Cảnh đỉnh tiêm, cho nên khi đối mặt với những tu hành giả từ bên ngoài tới này, nó có tự tin tuyệt đối.
Cho dù là người mạnh hơn nó, tối đa cũng chi có thể áp chế nó mà thôi. Nếu như chiến đấu, những Trùng thú khác sẽ tới, như vậy tên tu hành giả từ bên ngoài đến này hoặc là chạy trốn, hoặc là sẽ phải chết.
Grao…
Tiếng rít khó nghe chói tai từ trong miệng đầu Trùng thú này truyền ra, móng vuốt sắc bén màu đỏ đã chộp thẳng tới chỗ Kỷ Ninh, cánh chim màu đen thì càng đánh xuống đỉnh đầu của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh vẫn đang nhàn nhã tản bộ như trước, rất là bình tĩnh.
Cũng khó trách hắn lại bình tĩnh, dù sao lúc còn là Tổ Thần hắn đã có được thực lực không phải e ngại đầu Trùng thú này, huống chi lại là hiện tại.
Sưu sưu sưu sưu…
Không gian sinh ra chấn động, móng vuốt sắc bén cực lớn kia làm cho hư không rung động lắc lư, lực lượng mạnh mẽ thậm chí có thể so sánh được với cự nhân Nham Thạch.
Rốt cuộc Kỷ Ninh cũng ra tay.
Phốc!
Cánh tay của Kỷ Ninh tăng vọt tầm hơn mười trượng, ngón tay cũng giống như lưỡi dao sắc bén, trực tiếp xuyên qua đầu của đầu Trùng thú này. Theo Kỷ Ninh thu hồi cánh tay phải, một cái lỗ thủng lớn xuất hiện trên đầu đầu Trùng thú này. Giờ phút này trong đầu Trùng thú, não đã hoàn toàn nát bấy, sinh cơ cũng tiêu tán, chết tại chỗ. Dù sao đầu Trùng thú này cũng là dựa vào đào tạo mà thành, tuy rằng có được thân thể vô cùng cường đại, thế nhưng cũng có một ít nhược điểm trí mạng a.
Đầu Trùng thú kia mang theo vẻ kinh hãi trong mắt, từ trên cao rơi xuống mặt đất, làm cho mặt đất nổi lên không ít tro bụi.
Kỷ Ninh nhìn thoáng qua.
- Nhai Chi Giác, không hổ là kiếm chiêu mà đại năng sáng chế ra, thật sự là lợi hại.
Trong lòng Kỷ Ninh không khỏi tán thưởng một câu, vừa rồi hắn đã dùng ngón tay thi triển kiếm chiêu, hai tay của hắn bởi vì Trích Tinh Thủ đã đạt tới tầng thứ bảy, cho nên cũng đã có thể so sánh được với Đạo Chi Thần Binh. Đối phó với những Trùng thú này, còn không có tư cách để cho hắn rút kiếm ra khỏi vỏ.
Nhai Chi Giác, chú trọng một chữ nhanh!
Một kiếm ra, kiếm đã đến trình độ thiên nhai chi giác! Từ đó có thể thấy được nó nhanh cỡ nào, vừa rồi Kỷ Ninh chỉ duỗi tay phải ra thì đầu Trùng thú kia cũng không kịp trốn, lực lượng của Thanh Hoa sương mù gia trì. Khiến cho Kỷ Ninh có tốc độ và lực lượng vô cùng đáng sợ. Lúc này lại thi triển kiếm chiêu như vậy lại càng nhanh hơn. Coi như là Trùng thú rất cao minh thì cũng sẽ không kịp né tránh.
Rống ~~~
Ngao ~~
- Giết chết người từ ngoài đến!
- Giết chết kẻ xâm nhập!
Theo khí tức giao thủ bành trướng. Toàn bộ cự thạch ở bên trong phạm vi hơn vạn dặm đều chấn động. Tất cả Trùng thú đều điên cuồng từ các nơi giết tới đây. Đây là nguyên nhân mới khiến cho Cự Thạch lâm đáng sợ như vậy, bởi vì nếu như chỉ có một đầu Trùng thú, lợi hại thì một ít Thế Giới Cảnh cũng có thể ứng phó được. Thế nhưng khi Trùng thú từ bốn phương tám hướng vây công đến, Thế Giới thần đỉnh phong cũng phải chật vật chạy trốn a.
- Có ý tứ, ta sẽ dùng các ngươi để kiểm nghiệm, nhìn xem hôm nay rốt cuộc ta đã mạnh tới mức nào rồi.
Kỷ Ninh vẫn rảo bước tiến lên như cũ, chậm rãi tiến về phía Ngạc Long ở phía trước.