Hai đại thủ của Kỷ Ninh va chạm nhiều lần, đánh những Thiên Thần kia, kể cả Đại Mộng Thiên Thần thành bột phấn, vẻn vẹn mấy lần liền để thần lực của bọn hắn tiêu hao hầu như không còn, tất cả đều thân tử đạo tiêu.
Hơn hai mươi tên Thiên Thần, bị diệt như vậy!
Kỳ thật nếu bọn Thiên Thần này đều trốn ở trong Tiên Phủ, mượn nhờ trận pháp cấm chế, Kỷ Ninh cũng không có biện pháp, Kỷ Ninh mượn nhờ La Hầu trận, có lẽ mới có hy vọng rung chuyển hơn hai mươi tên Thiên Thần liên hợp chống cự. Hiện tại hắn cũng không có Tiên Nhân khác phụ trợ, chỉ cần Thuần Dương Kim Đan trong cơ thể, Kỷ Ninh liền tương đối với Hình Thiên Thần, kiếm thuật thì cao hơn năm đó.
Nhưng đối công?
Đối phương tự nhiên chỉ có tử lộ.
- Giết các ngươi, là ta, Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh nhẹ giọng tự nói.
...
Tâm Lực đã đến cảnh giới như Kỷ Ninh, lúc nào đáng chết, lúc nào không nên giết, trong nội tâm đều có kế hoạch.
Giết đám người Đại Mộng Thiên Thần, Kỷ Ninh chẳng qua là lắc đầu thổn thức, lại bình tĩnh như trước.
- Ồ?
- Là Bắc Minh Thiên Thần!
- Bắc Minh Thiên Thần không phải đang cùng đám người Tội Ác Thiên Thần ở một chỗ sao?
Không ít Thiên Thần nghi hoặc, lần này Kỷ Ninh đi động thủ, cũng chỉ có Tội Ác Thiên Thần, Phong Hầu Thiên Thần biết được.
Hô, hô.
Rất nhanh hai đạo thân ảnh xuất hiện, đúng là Tội Ác Thiên Thần, Phong Hầu Thiên Thần.
- Trở về là tốt rồi.
Hai người Tội Ác Thiên Thần nhẹ nhàng thở ra.
- Ta nói rồi, không có chuyện gì đâu.
Kỷ Ninh nói, lấy thực lực của mình nghênh chiến đối phương, đương nhiên không có việc gì.
- Như thế nào?
Phong Hầu Thiên Thần hỏi.
- Chết rồi.
Kỷ Ninh nói.
Phong Hầu Thiên Thần, Tội Ác Thiên Thần đều lộ ra vẻ kích động mừng như điên, Tội Ác Thiên Thần càng lẩm bẩm nói:
- Thật tốt quá, chúng ta nghĩ hết biện pháp cũng không làm gì được hắn, hắn quá giảo hoạt, hiện tại chết rồi, tốt, tốt.
- Đều chết hết.
Kỷ Ninh còn nói thêm.
- Đều... chết?
Phong Hầu Thiên Thần, Tội Ác Thiên Thần đều lộ ra biểu lộ khó có thể tin.
...
Phong Hầu Thiên Thần cùng Tội Ác Thiên Thần vẫn không thể tin được, thậm chí hai người còn chuyên môn tiến về chỗ đám người Vô Gian môn tụ tập xem xét, bọn hắn thấy được cung điện sụp đổ, thấy đại địa vỡ vụn, những cái kia đều là dấu vết chiến đấu, thế nhưng mà tìm khắp nơi cũng không thấy bất luận một gã Thiên Thần nào, lúc này mới tin tưởng Kỷ Ninh nói.
- Hơn hai mươi tên Thiên Thần, tất cả đều chết, làm sao làm được.
Tội Ác Thiên Thần tràn đầy nghi hoặc khó hiểu.
- Nhiều Thiên Thần như vậy, tuy Thiên Thần khác thực lực yếu nhược hơn không ít, thế nhưng mà số lượng nhiều như vậy, mặc dù hình thành Thất Diệu Thiên Thần đơn giản, thực lực cũng có thể phóng đại a.
- Không nghĩ ra thì đừng nghĩ nữa, Bắc Minh này tự nhiên có biện pháp của hắn, tóm lại, ta biết rõ, hắn rất lợi hại, khó trách Yêu Ma Vương nói hắn có hi vọng ly khai Nguyệt Hạ Đàm nhất.
Phong Hầu Thiên Thần sợ hãi thán phục không thôi, cười tán dương.
- Cái này tốt rồi, nếu như Đại Mộng Thiên Thần chết, những Thiên Thần kia của Vô Gian môn cũng là một tai họa, sẽ để cho chúng ta thời khắc phải cẩn thận cảnh giác. Nhưng bây giờ là một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.
- Ân.
Tội Ác Thiên Thần cũng gật đầu.
...
Sự tình của Đại Mộng Thiên Thần đã qua, hiện tại Kỷ Ninh coi trọng nhất chính là trở ngại cuối cùng! Cách mình còn sống ra Nguyệt Hạ Đàm chỉ còn lại có một bước cuối cùng.
Ngày thứ ba đi vào Thiên Tinh Đảo.
Trăng sáng nhô lên cao.
Ở bên kia Thiên Tinh Đảo, Kỷ Ninh cùng đám người Tội Ác Thiên Thần đang đứng nhìn về phía trước.
Tội Ác Thiên Thần chỉ vào xa xa:
- Ngươi xem, chỗ đó chính là Vạn Nhận lộ! Là trở ngại cuối cùng, chỉ cần đi ra Vạn Nhận lộ, có thể đến hòn đảo thứ năm, còn sống đi ra.
- Vạn Nhận lộ?
Kỷ Ninh nhìn mộc phù kiều phía xa, phía trước mộc phù kiều có vô số lưỡi đao, mũi kiếm, thương dao cực lớn.
- Trấn Thủ giả trên Vạn Nhận lộ thực lực như thế nào, có chỗ đặc thù gì không?
Kỷ Ninh dò hỏi.
Đây chính là trở ngại cuối cùng, Kỷ Ninh minh bạch, Trấn Thủ giả khẳng định rất đáng sợ.
Tội Ác Thiên Thần, Phong Hầu Thiên Thần nhìn nhau nở nụ cười, Tội Ác Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh nói:
- Đối thủ trên Vạn Nhận lộ... Chính là ngươi!
- Chính mình?
Kỷ Ninh sững sờ.
- Đúng.
Tội Ác Thiên Thần giải thích.
- Khi ngươi xông Vạn Nhận lộ, xuất hiện đối thủ, thần thể, thần thông, pháp lực cùng ngươi giống như đúc, tất cả đều giống như đúc. Thậm chí ngươi sử dụng kiếm thuật, hắn cũng đồng dạng sử dụng kiếm thuật, khác nhau duy nhất là... Hắn sử dụng kiếm thuật, là kiếm thuật của Nguyệt Hạ đàm.
Trong lòng Kỷ Ninh cả kinh.
Ưu thế lớn nhất của mình là Thuần Dương Kim Đan, đạt tới cấp hai, thế nhưng mà ở trên Vạn Nhận lộ mình liền hoàn toàn không có ưu thế này.
- Ở trên Vạn Nhận lộ, so đúng là kỹ xảo chiến đấu thuần túy.
Phong Hầu Thiên Thần cũng cảm khái nói.
- Đối với ta mà nói là so thương thuật, đối với Bắc Minh ngươi mà nói là so kiếm thuật! Kiếm thuật của ngươi cao hơn đối phương, mới có thể đánh bại đối phương. Hơn nữa trên Vạn Nhận lộ... Đối thủ như vậy tổng cộng có mười cái, bọn hắn đều có thần thể thần thông pháp lực giống như ngươi, chỉ là bọn hắn thi triển kiếm thuật lại bất đồng, càng về sau kiếm thuật của Trấn Thủ giả càng cao.
- Trên Vạn Nhận lộ... Thập đại Trấn Thủ giả, phảng phất như mười cái ngươi. Đánh bại mười cái “mình” này, ngươi mới có thể đến hòn đảo thứ năm, ly khai Nguyệt Hạ đàm.
Phong Hầu Thiên Thần nói.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu.
Đánh bại mình?
Hơn nữa còn là càng ngày càng lợi hại?
...
Hiểu được chỗ gian nan của Vạn Nhận lộ, Kỷ Ninh cũng không có tin tưởng mạnh như vậy, mình so với Thiên Thần khác lợi hại ngay ở Kim Đan, thần thể, thần thông hộ thể, nhưng bây giờ cái này đều bị tước đoạt. Nếu như đơn thuần so kiếm thuật... May mắn trước kia mình xuyên qua Yêu Ma Băng Cốc ác chiến trăm năm, khiến kiếm thuật tiến nhanh!
Sau khi đến Thiên Tinh đảo mình lại tìm hiểu hơn mười ngày, Ngũ Bảo Kiếm Thuật cũng ẩn ẩn đụng chạm đến ý cảnh đại thành, kiếm tốc càng có thể đạt tới tốc độ ánh sáng.
- Kiếm thuật như thế, có thể xông qua Vạn Nhận lộ sao?
Kỷ Ninh không có nắm chắc.
- Bắc Minh huynh đệ, ngươi là người Yêu Ma Vương nói có hi vọng từ Nguyệt Hạ đàm còn sống đi ra ngoài nhất, chúng ta đều trông cậy vào ngươi.
Bạo Long Thiên Thần cười ha ha.
- Ngươi đi ra ngoài, chúng ta cũng có thể đi theo ra.
- Bắc Minh huynh đệ muốn đi ra ngoài, đích thị là không khó a.