- Giao cho ta, ngươi đi khống chế trùng thú của ngươi đi, để chế trụ tên yêu nghiệt này.
- Tốt.
Phù Khai rõ ràng, lúc này nhất định phải phối hợp hoàn mỹ, như vậy mới có thể giết chết được tên yêu nghiệt đáng sợ này. Tốc độ của Kỷ Ninh nhanh như vậy, nếu như muốn trốn thì đã sớm chạy thoát, hiển nhiên đối phương có tự tin tuyệt đối cho nên mới dám ở lại.
Chỉ thấy phía xa xa có một nhóm lớn trùng thú, nhóm lớn khôi lỗi đều đang lao qua. A La Dịch cầm hai thanh loan đao cực lớn trong tay chém giết tới trước mặt Kỷ Ninh.
- Chỉ bằng vào ngươi?
Kỷ Ninh hiện ra thần thông ba đầu sáu tay, cầm trong tay sáu thanh thần kiếm.
- Giết.
Trong lúc nhất thời uy năng của mỗi một đạo kiếm ảnh đều khiến cho nhân tâm rung động, mà mỗi một kiếm đều nhanh tới mức đáng sợ. A La Dịch vừa mới giao thủ đã bị áp chế ở dưới hạ phong, hắn cố gắng ỷ vào hai thanh loan đao đi ngăn cản. Thế nhưng vẫn phải đỡ trái hở phải như trước.
Phải biết rằng mỗi một thanh kiếm của Kỷ Ninh đều có uy năng so với A La Dịch mạnh hơn một chút. Dù sao Kỷ Ninh cũng có sáu thanh kiếm, đối thủ mới chỉ có hai thanh chiến đao! Hai tay không địch nổi sáu tay a! Phòng thủ của A La Dịch bắt đầu trở nên rất cố hết sức, chỉ thấy từng đạo đao mang vờn quanh thân thể hắn, ngăn cản từng đạo kiếm mang, hắn hoàn toàn ở phòng thủ, không có một chút năng lực phản kháng nào.
- Nhanh, nhanh, nhanh.
A La Dịch vội vàng hạ lệnh cho những Phong Sát khôi lỗi kia tấn công.
- Phù Khai, nhanh lên.
A La Dịch cũng thúc giục Phù Khai.
Quả thực hắn đã luống cuống.
Có câu gọi là thủ lâu tất sẽ mất, hắn có cảm giác như đang đi tên bờ vực sinh tử vậy, kiếm chiêu của Kỷ Ninh quá nhanh, hắn có cảm giác như mình có thể bị phá vỡ phòng ngự bất kỳ lúc nào vậy.
Phốc.
Trong lúc đám Phong Sát khôi lỗi, trùng thú đuổi tới, một đạo kiếm quang của Kỷ Ninh cuối cùng cũng từ bên cạnh bổ vào eo của A La Dịch, sắc mặt A La Dịch lập tức biến đổi, cả người bị một kiếm này đánh cho bay về phía bên cạnh.
Phanh Phanh.
Có câu nói gọi là thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi!
Cường giả quyết chiến, chính là quyết đấu một đường sinh cơ kia.
Tăng thêm Kỷ Ninh vốn đã ở thế thượng phong, mà tốc độ lại nhanh hơn, cơ bản không để cho đối phương cơ hội nào cả. Hắn điên cuồng liên tục tấn công, kiếm quang lần lượt đánh vào trên người A La Dịch, A La Dịch giống như bị rơi vào trong thủy triều mãnh liệt vậy, một chút năng lực phản kháng cũng không có.
- Không, không, không.
A La Dịch cố gắng giãy dụa, thế nhưng hai thanh loan đao ở trong tay hắn lại hoàn toàn bị áp chế, thậm chí còn không thể làm ra một ít động tác vung bổ được. Mà lúc này lại có một chiếc dây thừng màu đen cũng xuất hiện.
Cường giả chém giết, bình thường cho dù đang ở hạ phong, nếu như tốc độ nhanh thì cũng có thể lập tức bỏ chạy mất dạng.
Đáng tiếc...
Tốc độ của A La Dịch không bằng Kỷ Ninh, dù hắn có muốn trốn cũng không có cách nào trốn được.
Sưu Sưu Sưu..
Dây thừng màu đen giống như một con rắn độc, nhanh chóng quấn lên trên người A La Dịch, nhanh chóng buộc chặt thân thể A La Dịch lại. Lúc này trong mắt A La Dịch đã hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Đã xong rồi!
A La Dịch bị dây thừng trói lại, trong đầu hiện lên từng cảnh tượng trước đây. Trong gia tộc lạnh như băng cổ xưa, phụ thân của hắn là tồn tại chí cao vô thượng, tất cả hậu duệ như bọn hắn đều dốc sức liều mạng tu luyện. Mà hắn vốn cũng là một hậu duệ yếu đuối, hắn phải dẫm lên thi thể của mọi người, từng bước một phát triển, trở thành Thế Giới Cảnh viên mãn, trở thành đứa con mà phụ thân thương yêu nhất. Dù nằm mơ thì A La Dịch cũng khát vọng có một ngày... Hắn trở thành tộc nhân chính thức của Vĩnh Hằng nhất tộc.
- Thất bại.
A La Dịch đã nhìn thấy được kết quả của mình.
Ở trên không trung, trong tay đang cầm thần kiếm của thiếu niên mặc áo bào trắng xuất hiện một cái hồ lô nhỏ màu vàng. Sưu sưu sưu, một cỗ lực hút cường đại tác dụng vào trên người hắn, hắn đã hoàn toàn bị dây thừng trói lại, không có chút phản kháng nào. Cho nên sưu một cái đã bị hút vào bên trong.
...
Trong hồ lô bộ.
Dây thừng tự động biến mất.
- Không, không, ta không cam lòng, không cam lòng.
A La Dịch nhìn chung quanh, trong không gian của hồ lô này có hai vòng xoáy, một chỗ là khí lưu màu đen, một chỗ là khí lưu màu vàng. Sau khi A La Dịch xuất hiện, hai vòng xoáy lớn này lập tức bộc phát ra năng lượng đáng sợ, khí lưu của vòng xoáy lập tức ầm ầm cuốn về phía A La Dịch.
Sưu sưu sưu..
Nghiền nát đáng sợ, trải rộng toàn bộ không gian của hồ lô, căn bản không có chỗ để ẩn nấp.
A La Dịch chỉ có thể tiêu hao thần lực, dựa vào thần thể cố gắng ngăn cản mà thôi. Khi thần lực của hắn tiêu hao hầu như không còn, khi đó cũng sẽ là lúc hắn bị hóa thành tro bụi.
- Đúng rồi, ta còn có Phong Sát khôi lỗi a.
Bỗng nhiên A La Dịch cảm ứng được mười tám cỗ chấn động ở bên ngoài, đó chính là đám khôi lỗi của hắn. Dù sao hiện tại hắn còn chưa có chết, những khôi lỗi này vẫn còn có chủ nhân a.
- Liên thủ với Phù Khai, giết tên yêu nghiệt kia, giết hắn đi.
A La Dịch trao đổi tâm linh với mười tám cỗ Phong Sát khôi lỗi:
- Giết hắn đi, cướp lấy hồ lô màu vàng, sau đó lại thả ta ra.
- Vâng, chủ nhân.
Mười tám cỗ khôi lỗi rất là trung thành, lập tức đáp lời hắn.
A La Dịch cũng hiểu rõ, hy vọng của hắn rất là xa vời.
Dù sao hắn và Kỷ Ninh cũng đã giao thủ với nhau, mà tốc độ của Kỷ Ninh lại thật sự quá nhanh, cho dù mười tám khôi lỗi và trùng thú liên thủ lại với nhau. Thế nhưng có hi vọng giết chết được Kỷ Ninh hay sao?
Mặc dù thật sự gặp may giết chết được Kỷ Ninh. Như vậy chỉ sợ thi thể của Kỷ Ninh cũng sẽ rơi vào trong tay Phù Khai a. Mười tám khôi lỗi muốn cướp được thi thể, tìm hồ lô, thả hắn ra bên ngoài? Rất khó khăn quá khó khăn a. Thế nhưng dù sao trên lý luận cũng có khả năng như vậy tồn tại, cho nên A La Dịch chỉ có thể đem hết toàn lực phấn đấu vì khả năng này mà thôi.
******
Kỷ Ninh cầm hồ lô màu vàng trong tay, nhìn mười tám cỗ Phong Sát khôi lỗi đang xung phong liều chết từ phía xa tới. Trong lòng hắn không khỏi buông lỏng:
- Khá tốt, những khôi lỗi này không có tự hủy a.
Ở trong mắt của Kỷ Ninh, rất nhanh những cỗ Phong Sát khôi lỗi này sẽ rơi vào trong tay hắn, nếu như tự hủy thì quả là đáng tiếc.