- Có hai khỏa Động Minh ngọc phù trợ giúp, khi ta hợp đạo cũng có nắm chắc lớn hơn a.
Tửu Thánh đưa mắt nhìn qua, quét mắt nhìn về phía bốn phía.
Nhìn về phía đám Đạo Quân ở bốn phía.
Đám người Lê Tinh Cung Chủ, Quang Minh Vương, Hiểu Mộng Đạo Quân, Cổ Già Vương đều nhìn về phía hắn, trong mắt đều có vẻ kiêng kị.
Bảo vật vừa rồi quả thực quá lợi hại.
Tuy rằng Bất tử thân của Phí Kỳ Đạo Quân không đủ hoàn mỹ, thế nhưng cũng có thể tương đương với Tuế Mộng. Chỉ là dù vậy thì Kỷ Ninh cũng phải giết Tuế Mộng rất nhiều lần mới có thể giết chết được! Nhưng trong nháy mắt mới rồi, Phí Kỳ Đạo Quân lại lập tức tử vong. Chuyện này sao không khiến cho mọi người khiếp sợ cơ chứ.
- Loại bảo vật này, có thể có một cái cũng đã không tệ rồi, ta không tin Tửu Thánh có hai cái a.
Quang Minh Vương truyền âm nói.
- Đúng.
- Chúng ta so với Phí Kỳ còn mạnh hơn nhiều.
Trong mắt Hắc Kiêu Đạo Quân hiện lên hung quang.
- Đạo lưu quang kia, dưới một chiêu của ta cũng có thể đánh bay được.
Hiểu Mộng Đạo Quân cũng cắn răng, có chút điên cuồng nói:
- Trên người Tửu Thánh có hai khỏa Động Minh ngọc phù, hắn ta một mực không có thời gian sử dụng, cho nên tất cả đều ở trên người hắn, liều mạng.
- Liều mạng.
- Giết.
Các Đạo Quân lập tức thi triển ra chiêu số của mình.
Bọn hắn căn bản không để ý tới Kỷ Ninh, sáu phần lệnh phù? Đừng nói là sáu phần, cho dù là chín cái phần, ở trong mắt một ít Đạo Quân này cũng không bằng nổi một phần Động Minh ngọc phù! Chứ đừng nói là ở trên người Tửu Thánh còn có trọn vẹn hai phần!
- Thực sự động thủ sao?
Trong nháy mắt khi bọn hắn động thủ, Tửu Thánh cắn răng, cũng đánh ra phía ngoài.
...
Sinh vật bùn đất hình người màu đen nhìn về phía Kỷ Ninh và Cửu Trần.
- Tiền bối, đây là lệnh phù thứ chín.
Kỷ Ninh lấy ra lệnh phù.
- Được.
Tên Thần thục sứ này cúi đầu nhìn xuống, vươn tay tiếp nhận, lập tức mặt đất vô tận màu đen ở chung quanh xuất hiện một mảnh cánh tay dài hẹp. Không ngừng hái trái cây trên những gốc đại tụ lờ mờ. Trên mỗi một gốc chỉ có một trái cây mà thôi, trái cây này cũng hơi lờ mờ, mơ hồ có một tầng quang mang nhàn nhạt tỏa ra. Quang mang này khiến cho Kỷ Ninh, Cửu Trần nhìn vào lập tức cảm thấy trong lòng yên tĩnh.
- Tổng cộng có ba trăm khỏa trái cây.
Thần thục sứ nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Đây là Lãnh Diễm Đỉnh Hoa Quả, giá trị vô lượng, ở trong hoàn cảnh đặc thù bực này như Xích Ba điện cũng phải mười vạn Hỗn Độn kỷ nguyên thì mới có một khỏa a.
- Vâng.
Kỷ Ninh nhìn ba trăm khỏa trái cây đang bay đến trước mặt, hắn vung tay lên, lập tức nhận ba trăm khỏa trái cây này.
- Đi, đi tới nơi khác.
Kỷ Ninh mang theo Cửu Trần, bay đi về một khu vực khác.
- Bắc Minh, ngươi xem.
Cửu Trần chỉ vào phía xa xa.
- Oa.
Kỷ Ninh nhìn, có chút kinh ngạc:
- Tửu Thánh có chuyện gì xảy ra vậy? Sao lại bị nhiều Đạo Quân như vậy vây công hắn ta cơ chứ?
Tất cả Đạo Quân, đều đang vây công Tửu Thánh! Chủ yếu là cho tới bây giờ Tửu Thánh chưa từng liên thủ qua với Đạo Quân khác, Kỷ Ninh đã từng mời Tửu Thánh liên thủ, thế nhưng lúc trước Tửu Thánh lại chẳng thèm ngó tới.
Đáng thương cho Tửu Thánh a....
- Kệ bà hắn, chúng ta đi ngắt trái cây của chúng ta a.
Kỷ Ninh nói, nói xong hắn lại cùng với Cửu Trần đi tới khu vực thứ bảy ngắt trái cây.
Oanh.
Thực lực của Tửu Thánh rất hùng mạnh, bằng vào Vũ Trụ chi bảo, dưới một chưởng, ba tới năm Đạo Quân đỉnh phong cũng bị đánh bay.
Thế nhưng vô số Đạo Quân đỉnh phong vẫn liên thủ vây công hắn như trước, khi lại còn có bảo vật như là đạo phù đánh tới.
- Phải đứng ở nơi trên đồ án này mười hô hấp thì mới có thể truyền tống đến tầng thứ hai thế giới sao?
Tửu Thánh tức giận cắn răng:
- Sao lại phải lâu như vậy chứ?
- Tửu Thánh, ngươi đừng mơ có thể đứng yên tại chỗ trong mười hô hấp hấp a.
- Ngươi không trốn thoát được đâu.
Một nhóm lớn Đạo Quân đỉnh phong đều cùng một chỗ liên thủ vây công, căn bản không để cho Tửu Thánh có cơ hội đánh bại từng người. Dưới vây công như vậy, Tửu Thánh căn bản không có cách nào khác bình yên đứng ở chỗ đồ án truyền tống trong mười hô hấp. Trốn lại trốn không thoát? Nếu như tiếp tục dây dưa, cuối cùng hắn cũng sẽ có một ngày bại vong. Bảo hắn giao ra Động Minh ngọc phù? Hắn cũng không muốn a.
Tửu Thánh chợt nhìn thấy hai người ở phía xa đang nhàn nhã nói chuyện với Thần thục sứ. Mà hai người này chính là Kỷ Ninh và Cửu Trần đang đổi trái cây.
- Bắc Minh, giúp ta một tay!
Tửu Thánh ngay lập tức truyền âm. vội vàng nói.
- Đây là năm trăm sáu mươi khỏa La Sa Di Kim Quả.
Thần thục sứ đem từng khỏa trái cây có kim quang lưu chuyển đưa đến trước mặt Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh phất tay, lập tức thu lại.
- Bắc Minh, giúp ta một tay.
Thanh âm của Tửu Thánh vang lên bên tai của Kỷ Ninh.
- Ồ?
Kỷ Ninh nhướng mày, hắn quay đầu nhìn về phía chiến trường đang chém giết ở xa xa. Trên vùng đất nham thạch kia có hơn hai mươi tên Đạo Quân đang vây công một người Tửu Thánh. Bất quá thực lực của Tửu Thánh cũng cực cao, căn bản sẽ cũng không để cho những Đạo Quân này tạo thành vây công hoàn mỹ, mỗi lần người có thể công kích Tửu Thánh đều không thể vượt qua được mười vị.
- Bắc Minh, làm sao vậy?
Cửu Trần lập tức hỏi hỏi.
- Vị Tửu Thánh kia đang cầu viện với chúng ta a.
Kỷ Ninh cười nói:
- Dùng thực lực của hắn, tuy rằng bây giờ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình, thế nhưng dưới nhiều Đạo Quân vây công như vậy, căn bản không có cách nào đứng yên tại đồ án truyền tống trong mười hô hấp. Cho nên ngay cả việc rời khỏi tầng thứ ba thế giới cũng không có cách nào cả, chư đừng nói là rời khỏi Xích Ba điện a.
Cửu Trần cũng cười:
- Ai bảo hắn lại có được trọn vẹn hai khỏa Động Minh ngọc phù, lại còn không dùng chứ! Quá tự tin a.
- Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu.
Kỳ thật nếu như dùng ở bên trong Dịch Ba giới thì hơi có vẻ vội vàng, các Đạo Quân phải chuẩn bị đầy đủ, sau đó mới lại dùng Động Minh ngọc phù để hợp đạo.
Thế nhưng vì an toàn, Cửu Trần đã sớm dùng, đề phòng bản thân rơi vào vây công.
- Bắc Minh, giúp ta một tay, muốn cái gì cứ việc nói.
Tửu Thánh có chút lo lắng truyền âm nói.