- Làm phiền tiền bối rồi.
Kỷ Ninh nhìn về phía Lam Hạo Chúa Tể, nói:
- Việc vặt cũng đã sắp xếp xong, cũng có thể an tâm đi ra ngoài.
- Ta thật hâm mộ những tiểu bối như các ngươi.
Lam Hạo Chúa Tể có chút cảm thán nói:
- Trước đây rất lâu, rất lâu, khi ta còn nhỏ yếu, ta cũng có một chút cùng một nhau phát triển. Thế nhưng tất cả bọn hắn đều chết rồi, không có một người nào có thể hợp đạo thành công... Tất cả đều đã chết quá lâu quá lâu. Chỉ còn lại có một mình ta, cho nên ta mới phiêu bạt lang thang, đi một đám Vực Giới. Thậm chí còn đi một ít dị vũ trụ, có lẽ nhìn thấy rất nhiều phong cảnh không giống nhau, như vậy mới có thể khiến cho ta cảm thấy việc còn sống còn có chút ý tứ a.
Kỷ Ninh và Cửu Trần nhìn nhau.
Đúng vậy a.
Còn sống thì sẽ có chút truy cầu. Nếu không tính mạng bản thân vĩnh hằng, như vậy loại cảm giác cô tịch này sẽ là một loại tra tấn rất thống khổ.
Như Mang Nhai Chúa Tể, hắn một lòng vì tộc đàn, vì những hậu bối Hoàng tộc kia mà cân nhắc. Tuy rằng vất vả, thế nhưng ít nhất hắn vẫn có truy cầu. Về phần các Sinh Tử Đạo Quân... Cả đám đều truy cầu mạo hiểm, truy cầu hợp đạo.
Ngược lại, các Vĩnh Hằng Đế Quân, có tính mạng Vĩnh Hằng vô tận sẽ khiến cho bọn hắn buồn rầu. Cho nên rất nhiều Đế Quân, như Tuyết Giám Đế Quân, Tâm Kiếm Đế Quân các loại vậy. Cả đám đều đi ra ngoài phiêu bạt, chỉ có lòng hiếu kỳ đối với Hỗn Độn vũ trụ mới khiến cho bọn hắn vĩnh viễn tràn ngập sức sống a.
- Kỳ thật, những Đạo Quân như chúng ta cũng hâm mộ các ngươi.
Kỷ Ninh nói.
- Đúng, ta nằm mơ cũng muốn hợp đạo thành công, trở thành Chúa Tể.
Cửu Trần cũng nói.
- Ha ha ha...
Lam Hạo Chúa Tể cười to:
- Mỗi một giai đoạn tu hành không có tâm tư đồng nhất. Sinh Tử Đạo Quân, đó chính là một đoạn năm tháng vô cùng đặc sắc vô cùng kịch liệt a. Hai tiểu gia hỏa các ngươi, hảo hảo cố gắng lên, nếu như có thể đột phá trở thành Chúa Tể, có lẽ tương lai chúng ta còn có ngày gặp lại.
- Còn có ngày gặp lại?
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc.
- Lần này đưa các ngươi đi Ma Tượng Thạch Bích, về sau, ta sẽ muốn đi, tiếp tục phiêu bạt a.
Lam Hạo Chúa Tể nói:
- Phiêu bạt, nhìn các phong cảnh mới, đối với ta mà nói, đây mới là chuyện có ý tứ nhất. Ít nhất trong một đoạn thời gian rất dài ta sẽ không tới Viêm Long Vực Giới a. Nếu như các ngươi không trở thành Chúa Tể, như vậy quả thực sẽ không có khả năng có ngày gặp lại.
- Đúng vậy a.
Kỷ Ninh, Cửu Trần đều gật đầu, đối với Lam Hạo Chúa Tể có tính mạng vô tận mà nói. Mười vạn tám ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên quả thực rất ngắn ngủi.
Trong động thiên.
- Mở.
Kỷ Ninh đứng ở trên đỉnh núi, nhìn Hoang Nguyên đại địa ở phía dưới, hắn chỉ một ngón tay về phía xa xa.
Oanh một tiếng, chỉ thấy Hoang Nguyên đại địa ở phía dưới bị một cỗ lực lượng vô hình tạo thành một cái hố nhỏ. Cái hố nhỏ này ước chừng dài rộng gần ba trăm trượng. Tiếp đó Kỷ Ninh vươn tay phải ra, trong lòng bàn tay phải xuất hiện một cái hồ lô màu đen xinh xắn. Cái miệng hồ lô được mở ra, miệng hồ lô lập tức bay ra một dòng nước màu xanh đậm, nước vừa chảy ra, càng chảy càng to, trọn vẹn tới mấy trượng, giống như một đầu cự long, bay vào trong cái hố nhỏ kia.
Sưu sưu sưu sưu....
Cửu Khúc Hàn Tủy không ngừng bay ra, rất nhanh đã lấp đầy non nửa cái hố nhỏ.
Đây là tất cả Cửu Khúc Hàn Tủy mà lần này Kỷ Ninh lấy được.
- Các con, đi thôi.
Kỷ Ninh cười nói, sáu thanh Bắc Hồng kiếm sau lưng lập tức bay ra khỏi vỏ, trên mỗi một thân kiếm đều xuất hiện một đứa trẻ.
- Ha ha, Cửu Khúc Hàn Tủy.
- Là Cửu Khúc Hàn Tủy.
- Nhiều như vậy a, có thể ăn no thỏa thích rồi.
Sáu thanh Bắc Hồng kiếm đều vô cùng hưng phấn, mỗi một thanh trường kiếm màu vàng đều biến thành dài chừng ba trăm trượng, giống như từng tòa kiếm sơn, trực tiếp cắm vào bên trong cái hố nhỏ này. Theo đó chúng bằng đầu thôn phệ những Cửu Khúc Hàn Tủy này.
Kỷ Ninh vung tay lên, bên cạnh lập tức xuất hiện nhà gỗ thời gian.
Tiến vào bên trong nhà gỗ, Kỷ Ninh bắt đầu tu luyện thần thông hộ thể Kiếm Đạo Chi Thân, có đầy đủ trân tài, thế nhưng tốc độ tu luyện của hắn vẫn rất chậm chạp như trước. Bởi vì phương pháp tu luyện này gánh nặng đối với thần thể rất lớn, nhất định phải chậm chạp, từ từ, phải dần dần thẩm thấu tu luyện. Tu luyện thần thông hộ thể, không cần vận dụng quá nhiều tâm thần.
Cho nên phần lớn thời gian đều là tìm hiểu Chung Cực Kiếm đạo và Tâm Kiếm Thuật.
...
Qua gần ba tháng, Kỷ Ninh cảm ứng được Thần Binh bổn mạng của chính mình đã hoàn tất lột xác, hắn lập tức đi ra khỏi nhà gỗ thời gian.
- Bắc Hồng kiếm.
Kỷ Ninh nhìn sáu thanh kiếm cắm trong cái hố nhỏ kia, bộ dáng hiện nay của Bắc Hồng kiếm cũng đã xảy ra biến hóa. Nó vốn là màu vàng chói mắt thuần túy, hiện tại lại trở thành màu vàng lam. Đồng thời mặt ngoài thân kiếm còn rất nhuận, sáng bóng mà nội liễm, giống như một vũng nước tĩnh lặng vậy.
- Ra.
Kỷ Ninh tâm ý khẽ động. Sáu thanh Bắc Hồng kiếm nhanh chóng bay tới. Đồng thời còn nhanh chóng thu nhỏ lại, thu nhỏ lại thành lớn nhỏ như bình thường. Trong đó có năm thanh kiếm đều rơi vào bên trong vỏ kiếm, còn có một thanh rơi xuống trong tay Kỷ Ninh.
- Nhìn xem Bắc Hồng kiếm hấp thu Cửu Khúc Hàn Tủy có thay đổi gì không a.
Kỷ Ninh lập tức thi triển ra, kiếm quang sáng lên, một phiến hư không chung quanh lập tức trở thành thế giới của kiếm. Khí tức kiếm đạo tràn ngập ra rồi bao phủ chung quanh.
Chung Cực Kiếm đạo ngũ thức lập tức được thi triển vài lần.
- Ồ?
Kỷ Ninh lộ ra sắc mặt vui mừng:
- Hiện tại Bắc Hồng kiếm cương nhu cùng song hành, đối với kiếm thuật phòng ngự Âm Dương thức, Duy Tâm thức của ta đều có trợ giúp rất lớn, uy lực đoán chừng đã được tăng phúc lên gấp năm lần a.
Âm Dương thức, có thể thi triển ra Âm Dương Kiếm Ý lĩnh vực, sáu thanh kiếm cũng có thể đồng thời thi triển, là phòng ngự tính quần thể.
Duy Tâm thức thì là phòng ngự đơn thể.
- Nếu như lại giao thủ với Tửu Thánh, chính diện cứng đối cứng, như vậy kiếm chiêu phòng ngự của ta cũng có thể đơn giản hóa giải lực lượng. Không đến mức bị đánh bay.
Sắc mặt Kỷ Ninh có chút vui mừng, trong lúc sinh tử nguy nan, kỳ thật kiếm chiêu phòng ngự so với công kích còn quan trọng hơn, bởi vì công kích quyết định sinh tử người khác. Thế phòng ngự lại quyết định tới sinh tử của mình a.